Tĩnh Yên liền tiếp lời Uyển Như :
- Linh hồn mới đó sẽ phải ở cõi Trung Ấm này suốt bốn mươi chín ngày mới được đưa đến toà án Nhân Quả để kiểm tra tội phước lúc còn sống của vong linh để đưa đến nơi ở tiếp theo.
Tường Vy gật đầu đã hiểu đi được một lúc cô thấy một quỷ mặt vô cùng dữ tợn, bụng to như một cái trống mà cô chỉ nhỏ như một cây kim tay.
Tĩnh Yên giải thích :
- Đây gọi là quỷ đói khi còn sống ở nhân gian ít kỹ, bo bo giữ của, khi cho ai đó ăn thì miệng trì triết chửi bới nên khi chết làm quỷ đói, có cái cổ nhỏ không ăn được cái gì.
Đi được một chặn đường đi cô gặp rất nhiều loại ma quỷ, quần áo rách rưới, có kẻ cụt tay, cụt chân, .....!bọn chúng gặp cô không ngừng nhe răng múa vuốt, luôn trực chờ để nhảy ra ăn thịt Tường Vy nhưng khi đến gần đã bị hai bà mẹ đánh bằng cây gai nên bọn chúng đau quá đã chốn đi.
Khi đến một nơi có cuộc sống không khác gì ở nhân gian có nhiều ngôi nhà vô cùng xinh đẹp từ Âu sang Á đều có đủ muôn hình vạn trạng nhìn đến qua cả mắt, xe hơi cũng rất nhiều từ loại thường đến loại siêu quý hiếm cũng có rất nhiều, linh hồn nào cũng ở đây cũng mặc sang trọng, đẹp đẽ.
Mẹ Như nhìn Tường Vy cười giải thích :
- Đây là nơi ở tạm để chờ ngày đến tòa án Nhân Quả của những người khi sống có làm nhiều việc thiện, biết chia sẻ yêu thương đến những người nghèo khó.
Mẹ Yên nhìn cô chỉ vào một căn biệt thự to lớn ở cuối con đường này, căn biệt thự có kiểu dáng giống nơi cô và Minh Huy sống ở trần gian :
- Đó là nhà của chúng ta.
Khi đến cổng đã có nhiều người giúp việc ra chào hỏi mừng hai mẹ cô trở về.
Tĩnh Yên nắm tay Tường Vy đi lên phòng, Uyển Như nói một vài điều cùng quản gia rồi cũng nhanh bước theo sau.
Vừa vào đến phòng cả hai bà mẹ dẫn Tường Vy ngồi, xuống giường rồi lấy một lọ thuốc gì đó đặt thoa lên người cô, khi thoa đến đâu cô cảm thấy mát lạnh và vết thương chỗ đó cũng lành hẳn.
Sau khi điều trị xong công lực cô cũng tăng không ít, cô có thể bay như hai mẹ, có biến ra những đồ vật gì mà mình thích.
Mẹ Yên hỏi :
- Con thấy trong người thế nào rồi ?
- Con thấy rất khỏe ạ
- Do lúc con gặp tai nạn do quá hoảng sợ một phần hồn vía của con bay ra ngoài, vẫn còn lang thang chỗ con chết, giờ ta đã giúp nó trở về với con rồi.
Tĩnh Yên và Uyển Như ôm chặt lấy cô một lúc rồi buông ra, Uyển Như đưa cho cô một ly nước trà Ký Ức, Tường Vy không hỏi nhiều cô ngoan ngoãn uống sạch ly trà, đây là ly trà giúp cô sẽ quên đi tất cả những chuyện xảy ra ở kiếp trước và nơi này, khi vừa uống xong Tĩnh Yên nhẹ nhàng nói :
- Đã đến lúc con phải trở về trần gian rồi, tuổi dương trần của con chưa tận, về nhanh với cha con Minh Huy đi.
Vị quản gia đã xuất hiện dẫn cô lên xe, đi đến một con đường hầm có một ánh sáng nhỏ ở phía trước vị quản gia nói :
- Tiểu thư phải tự xuống đây và chạy thật nhanh về phía ánh sáng phía trước, không được nhìn xung quanh, nghe thấy ai nói gì cũng giả vờ không nghe, nếu bị gọi tên cũng không được trả lời, cô hiểu chưa ?
- Dạ, con cảm ơn bác.
Nói rồi cô bước xuống xe dùng hết sức chạy thật nhanh, thật nhanh về phía trước, cô chạy mãi, chạy mãi đến khi cô ngất xỉu.
...*************...
Trần gian lúc này trời đã rất khuya, trăng rất sáng ở khu nghĩa trang ngôi mộ nơi chôn Tường Vy đang có hai đàn ông đang ra sức đào bới lên :
- Mày đào nhanh lên coi, chưa ăn uống gì sao mà đào chậm chạp thế, không khéo bị phát hiện là chết cả lũ.
- Làm xong chuyện này bọn mình sẽ giàu to vì người nằm ở đây là bà chủ kim cương, rất giàu nên lúc liệm sẽ mang theo rất nhiều đồ có giá trị.
- Uhm, mày be bé cái mồm lại tập trung mà làm việc đi.
Không lâu sau hai người kia đã đào đến cổ quan tài Tường Vy đang nằm, đây là một cổ quan tài được làm bằng gỗ trầm hương thượng đẳng.
Đồng hồ vừa điểm 0 : 0 am, thì nắp cổ quan tài được bật ra, một họ đã thấy một tấm kính cường lực, bên trong Tường Vy mặt chiếc áo dài màu trắng được đính kết rất nhiều kim cương, đầu đội mấn bằng kim cương và đá quý, khuôn mặt được trang điểm vô cùng tỉ mỉ, hai tay đặt lên bụng ôm một đóa hoa sen bằng đá quý, chân mang hài kim cương, cùng rất nhiều vàng bạc đá quý khác, các nguyên hương liệu khác để giúp giữ hương thơm, ....!chỉ nhìn thôi đã làm lòng tham của hai tên trộm mộ lòng tham dâng lên đến đỉnh điểm.
Cả hai cố gắng hết sức cuối cùng cũng mở được tấm kính, bầu trời cũng bắt đầu mưa, sấm chớp đùng đùng, khung cảnh càng thêm quái dị.
- Mở ra rồi lấy lẹ lên tao bắt đầu thấy lạnh người rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!, truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! , đọc truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! chương mới