Sau khi nghe câu hỏi của đứa con trai, Minh Huy và Tường Vy như đứng hình, không biết trả lời câu hỏi ấy ra sao, để giảm mức tổn thương của hai con đến mức thấp nhất.
Anh nhìn cô, cô nhìn anh, cả bốn mắt nhìn nhau như hỏi ý đối phương, thì giọng nói buồn bã, đầy tuyệt vọng của Dưa Hấu lại vang lên.
- Câu trả lời bộ rất khó nói lắm à, sao hai người lại không trả lời câu hỏi của con?
- Cha mẹ không thương anh em con nữa sao? Mẹ Vy, con nhớ mẹ lắm....!mẹ đừng bỏ hai anh em con nữa nha,....!con sẽ cố gắng ngoan nghe lời cha mẹ mà......!nha mẹ
Cô bé Dâu Tây vừa khóc vừa nói nhưng bé con vẫn cố nói cho tròn câu để người lớn có thể hiểu cô bé.
Tường Vy nhìn hai đứa con của mình bị tổn thương đến vậy, lòng cô lại đau như cắt, Minh Huy tâm trạng cũng khá hơn tí nào, anh cố gắng bình tĩnh, để xem thử đứa con trai này của anh tài giỏi đến đâu, anh dùng giọng nói lạnh lùng và nghiêm túc nói chuyện với cậu con trai:
- Tại sao con biết chắc cô ấy là mẹ Tường Vy của con, khi cả hai ngoại hình không có điểm gì giống nhau? Nơi ở quê quán, ngày tháng sinh tất cả điều khác nhau chỉ giống nhau một điểm là họ tên, con lấy gì chứng minh cô ấy là mẹ Vy của con?
- Được cha đợi con một chút, con lên phòng lấy bằng chứng cho mọi người xem.
Dưa Hấu cũng nói đầy tự tin nhưng vẫn pha lẫn một nỗi buồn to lớn, cậu bé xoay người chạy vào phòng mình.
Cô bé Dâu Tây giờ đang ngồi trong lòng cô Tường Vy khóc thút tha thút thít, anh vươn tay dài ra ôm cả hai mẹ con vào lòng mình, tay không quên lau nước mắt cho vợ và con gái.
Một lúc sau Dưa Hấu mang ra một túi hồ sơ bên trong có một xấp giấy A4 được in rất chi tiết, cậu đưa cho cha mình xem.
Đó là thông tin dữ liệu trong điện thoại của Minh Huy và Tường Vy, có một bản ghi âm cuộc gọi giữa Dưa Hấu và bà cố của mình.
Bà cố cũng nói tất cả mọi việc cho cậu nghe.
Đã đến lúc này cả hai đã biết phải nói sự thật cho hai con biết, nhưng vẫn muốn xem biểu hiện của cậu nhóc.
Dưa Hấu còn lấy trong túi hồ sơ ra một chiếc que nhỏ giống như que thử thai nhưng nó to hơn một chút đưa ra và nói:
- Đây là que kiểm tra ADN, chỉ cần bỏ hai giọt máu của con và cô Vy vào đợi năm phút là có kết quả rồi, đây là phiên bản mới nhất, độ chính xác rất cao, con muốn thử ngay bây giờ để xem con nói đúng hay sai.
Từ một loạt những bằng chứng do Dưa Hấu đưa ra, Minh Huy và Tường Vy bây giờ cảm nhận vô cùng sâu sắc việc có một đứa con quá thông minh hơn người cũng không phải là chuyện tốt.
E là những tháng ngày sau của cả hai vợ chồng cũng khá là đau đầu đây.
Minh Huy sau một lúc suy nghĩ anh quyết định nói ra tất cả sự thật cho hai con của mình, sau khi nói xong anh nghiêm túc dặn dò:
- Từ giờ các con phải luôn cẩn thận trong mọi việc, không tiếp xúc với người lạ nghe không
- Dạ
Cả hai anh em đồng thanh trả lời, giờ cả hai anh em đều rất vui vì đã có thể được ở bên cạnh mẹ Vy của mình rồi và mẹ ấy vẫn luôn yêu thương, quan tâm chúng như ngày nào.
Những giọt nước mắt của ba mẹ con nãy giờ đã được thay bằng những nụ cười của hạnh phúc.
Cả hai con giờ đã đẩy cha mình ra chỗ khác, mỗi bé ngồi một bên ôm chặt lấy cô, Tường Vy dang rộng vòng tay ôm hết cả hai vào lòng.
Minh Huy hôm nay dù bị cho ra rìa nhưng lòng anh cảm thấy rất vui, anh ngồi đối diện nhìn ba mẹ con anh chỉ cười hạnh phúc, gia đình nhỏ mà anh bao ngày chờ đợi cuối cùng đã trở thành hiện thực, anh nhìn đồng thấy đã trễ nên phải cắt ngang dòng cảm xúc của ba mẹ con kia, anh nói:
- Được rồi, mau ăn cơm chiều thôi ba cục cưng, trễ lắm rồi.
Anh lấy từng cái chén xúc cơm vào, rồi đưa cho từng thành viên trong nhà.
Khi ai cũng có phần anh nhìn mọi người:
- Mời cả nhà ăn cơm
Anh nói xong cầm đũa gắp thức ăn cho mọi người, Tường Vy cười cầm đũa.
- Mời cha Huy và hai cục cưng của mẹ ăn cơm.
Dưa Hấu nói:
- Con mời cha mẹ ăn cơm, Dâu Tây ăn cơm.
Dâu Tây cười tươi đưa khuôn mặt đáng yêu ra nũng nịu:
- Mẹ đút con ăn nha, mẹ yêu!
- Cục cưng đã lớn rồi con phải tự ăn như vậy mới là bé ngoan
Cô bé ôm tay mẹ Vy trả lời:
- Hôm nay thi con viết bài bị đau tay ạ, mẹ giúp con nha
Minh Huy và Dâu Tây nhìn nhau lắc đầu vì biết cô nhóc này đang làm trò, chứ tay không đau gì hết nên anh trả lời thay cho cô:
- Nếu con tự ăn ngoan ngày mai cha cho con đi trung tâm thương mại mua những gì con thích, còn không ngoan không có quà lại còn bị ăn đòn nữa nha.
Dâu Tây bị cha la nên mặt không vui lắm, nhưng cũng nghe lời tự mình ăn cơm.
Sau khi ăn xong Tường Vy dọn dẹp, Minh Huy cũng phụ cô, hai bé con thì đã về phòng của mình để học bài.
- Vợ, cuối cùng gia đình nhỏ của chúng ta đã trở về vui vẻ như xưa rồi, anh vui quá.
Tối nay anh được ôm em ngủ rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!, truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! , đọc truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! chương mới