Diệp Phàm cười một tiếng.
“Đó là cách làm việc của tôi, ông có ý kiến gì không?”
“Ha ha” Thôi Trường Minh giận quá hóa cười, mặt mũi mang đầy vẻ khinh thường.
“Ranh con Diệp Phàm, ở trước mặt tôi mà còn dám ra vẻ, làm như thể tôi không biết lai lịch của cậu ấy?"
“Cậu cũng chỉ là một gã bác sĩ nhà tù vừa mới được ra khỏi nhà giam thôi, tìm được hai người giúp đỡ đã cho rắng bản thân vô địch thiên hạ à? Đúng là nực cười!”
Nói xong, ông ta vung tay lên.
“Vương Nhị, Vương Tam, Lý Tứ, theo tôi g iết chết tên kia!”
Trong chút chốc, ba lão già xuất hiện phía sau Thôi Trường Minh.
Khí tức trên người họ đồi dào.
Vậy mà đều là bán bộ tông sư!
Cả đám người đều kêu lên.
“Chết tiệt, không ngờ rằng tam kiệt nhà họ Tống.
cũng tới đây, đó là ba người mà nhà họ Tống cung phụng lảm đấy, thực lực sâu không lường được, đã từng có xung đột với Triệu Vô Cực, suýt nữa còn đánh chết Triệu Vô Cực cơ.”
“Đúng vậy, dù gì thì Triệu Vô Cực cũng là tông sư, không phải là đối thủ của ba người đó, hơn nữa còn có quản gia Thôi, tên nhãi kia chết chắc rồi!"
Mọi người đều bàn tán.
Diệp Phàm hơi nheo mắt lại.
Ngay lúc anh định tự mình ra tay giải quyết bốn người kia thì Häc Bạch Vô Thường lại chẵn trước mặt
anh, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
“Quân chủ, mấy con bọ này cứ để cho chúng tôi xử lý đi!"
Sau khi đánh giá qua sức chiến đấu của đối phương phương Diệp Phàm, anh gật đầu.
“Giao Thôi Trường Minh cho tôi, các anh đối phó với ba người kia, tốc chiến tốc thắng!"
“Rõ, quân chủ!"
Hắc Bạch Vô Thường nhận lệnh đánh về phía ba người Vương Nhị kia, chiến đấu một trận.
Thực lực hai bên tương tự nhau, trong lúc nhất thời đánh cho trời đất mịt mù, nhìn thấy làm lòng người kinh sợ.
Thôi Trường Minh cũng không quan tâm,
Hai tay ông ta chấp sau lưng, đi thắng đến trước. mặt Diệp Phàm, ngẩng đầu lên, mặt mũi bướng binh nói:
“Ranh con Diệp Phàm, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, bây giờ lập tức quỳ xuống, tôi sẽ để lại cho cậu chút tôn nghiêm, để cậu tự sát”
Ông ta cho rằng Diệp Phàm chỉ là một tên bác sĩ nhà tù nhỏ bé, thực lực có thể mạnh tới mức nào chứ?
Cho dù có đánh giá cao anh thì cùng lắm của chỉ là bán bộ tông sư thôi.
Dù sao thì ở cái tuổi đó.
So với bản thân ông ta vẫn còn kém xa.
Ha ha, ông cảm thấy mình rất lợi hại sao?" Diệp. Phàm không nhịn được nói:
“Được thôi, muốn đánh thì đánh, đừng có nhiều lời nữa, tôi cũng không có nhiều thời gian chơi cùng ông đâu”
“Mày.." Thôi Trường Minh tức giận đến sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên tia tàn nhẫn.
“Ranh con miệng lưỡi sắc bén, tiếp theo tao sẽ. khiến mày phải hối hận vì đã chọc giận tao."
“Vốn định cho mày chết thống khoái chút, đổi ý rồi!"
“Trước tiên tao sẽ bóp nát tứ chỉ của mày, sau đó nhét đầu mày vào trong đũng qu@n, cho mày chết trong nhục nhã và đau khổ!”
Nói xong, thân hình ông ta chớp nhoáng.
Hai tay thành móng vuốt đánh về phía Diệp. Phàm.
Đây là tuyệt kỹ thành danh của ông ta, Ưng Tráo Công!
Bạn đang đọc bộ truyện Bạo Quân Vô Địch tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạo Quân Vô Địch, truyện Bạo Quân Vô Địch , đọc truyện Bạo Quân Vô Địch full , Bạo Quân Vô Địch full , Bạo Quân Vô Địch chương mới