Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Giống như bí mật nhỏ trong lòng đột nhiên bị phát hiện, tim Bạc Dĩ Tiệm lỡ mất một nhịp, tự mình bình tĩnh lại một chút mới nhận điện thoại.
Âm thanh của Ngu Sinh Vi từ đầu dây bên kia vang lên: "Anh Dĩ Tiệm, bây giờ anh có rảnh không? Chuyện hôm qua chúng ta nói, em đã hoàn thành rồi, hiện tại..."
Bạc Dĩ Tiệm: "Tôi thấy rồi."
Ngu Sinh Vi: "Vậy..."
Bạc Dĩ Tiệm trầm ngâm hai giây, trước tiên là tán dương: "Cậu thật sự rất hot."
Ngu Sinh Vi theo bản năng: "Em cảm ơn ạ."
Bạc Dĩ Tiệm sau đó tán thưởng: "Hiệu suất công tác của staff bên cậu thật không tệ, chỉ trong một ngày đã tạo ra được góc tường kia."
"À...Họ vẫn luôn rất yêu thích anh mà.
Vậy là," Ngu Sinh Vi hỏi lại, "Anh Dĩ Tiệm đồng ý rồi sao?"
Bạc Dĩ Tiệm đáp ứng một tiếng: "Đương nhiên rồi."
Ngu Sinh Vi: "Em vốn đang cho rằng, đây chỉ mới là mở đầu, còn phải làm nhiều chuyện hơn nữa mới có thể đả động đến anh được..."
Tuy rằng ngăn cách một cái điện thoại, Bạc Dĩ Tiệm vẫn nghe ra tiếng hít thở cùng sự gấp gáp của đối phương.
Hắn có chút buồn cười, bình tĩnh động viên Ngu Sinh Vi vẫn đang căng thẳng: "Cậu đã làm đủ tốt rồi."
Một tiếng cười từ trong ống nghe nhẹ nhàng truyền đến, giống như dòng nước chảy đang dần dần lan tỏa.
Ngu Sinh Vi: "Dạ...!Vậy anh Dĩ Tiệm bây giờ có tiện mở cửa nhà không ạ?"
Bạc Dĩ Tiệm sửng sốt, sau đó hắn cầm điện thoại di động đứng lên, đi tới phòng khách, mở cửa.
Tiếng mở cửa làm ánh đèn cảm ứng trong hành lang bật sáng, tia sáng một đường rọi xuống, xua tan hết tất cả bóng tối.
Cùng lúc đó, cánh cửa căn phòng đối diện cũng bật mở, Ngu Sinh Vi từ bên trong xuất hiện, vừa vặn đứng dưới tia sáng của ngọn đèn.
Ban đêm yên tĩnh, ánh sáng cũng lặng thinh.
Khoảng cách như xa như gần, con người cũng như thật như ảo.
Sau đó, Ngu Sinh Vi giương môi, phá vỡ giây phút yên tĩnh này: "Anh Dĩ Tiệm."
Bạc Dĩ Tiệm đưa tay đặt lên khung cửa, cảm thấy Ngu Sinh Vi chắc chắn còn có thể hot được rất lâu.
Sau đó hắn cảnh giác: "Cậu từ bên đó đi ra..."
Ngu Sinh Vi thản nhiên nói: "Phòng ở là của em.
Đêm nay vừa lúc em rảnh nên mới tới xem bên trong trang trí thế nào, sau đó nghĩ đến chuyện của chúng ta, nên tiện tay gọi điện thoại."
Bạc Dĩ Tiệm: "Cậu biết tôi ở chỗ này à?"
Ngu Sinh Vi: "Lúc mua nhà bên bất động sản có nói cho em biết, họ nói chúng ta ở đối diện nhau như vậy rất hợp lý, cả hai đều không cần lo lắng chuyện có thể sẽ bị quấy rầy."
Nghi ngờ trong lòng được giải đáp.
Hắn buông tay đang chống cửa xuống, nhường ra chỗ trống, vừa đi vừa nói: "Dép lê đặt cạnh cửa, chúng ta tới sofa nói chuyện.
Đúng rồi, cậu muốn uống gì? Có Coca, Sprite, bia, rượu đỏ gì đó."
Ngu Sinh Vi nhanh chóng trả lời: "Không cần phiền toái như vậy, em uống nước được rồi.
Anh Dĩ Tiệm, em đến chủ yếu là vì muốn thảo luận kịch bản với anh..."
Trong phòng bếp, Bạc Dĩ Tiệm nghe âm thanh bên ngoài truyền đến, cất giọng nói: "Chờ một chút, tôi lập tức ra ngoài.
Đạo diễn của các cậu hiệu suất cao như vậy sao, tôi còn chưa nói sẽ đồng ý, ngay cả kịch bản đều đã chuẩn bị xong rồi?"
Lần này, âm thanh bên ngoài truyền đến thấp đi mấy độ.
"...!Lo trước khỏi hoạ ạ."
Bạc Dĩ Tiệm không nghe rõ lắm, lúc này ánh mắt hắn bỗng đặt trên đầu tủ lạnh trong bếp.
Bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện:
Vừa nãy trên weibo hotsearch đứng đầu là #Tiệc sinh nhật của Ngu Sinh Vi#, hay nói cách khác, ngày hôm nay ngoại trừ chuyện hợp tác của mình với Ngu Sinh Vi truyền ra ngoài, cũng chính là ngày sinh nhật của cậu ấy.
Về tình về lý, mình hẳn phải biểu thị một chút.
Cùng đối phương nói sinh nhật vui vẻ, sau đó còn có thể...
Ánh nhìn của Bạc Dĩ Tiệm bâng khuâng chốc lát, nhưng rất nhanh sau đó, liền dừng lại ngay quả chanh vàng óng đặt bên trong tủ lạnh.
Hắn búng tay một cái, trên đầu xuất hiện một cái bóng đèn ý tưởng.
***
Căn hộ 150 mét vuông trong lúc trang hoàng đã được mở rộng không gian hai bên trái phải, phòng khách bên ngoài trở nên cực kỳ rộng rãi, chỉ được phân cách và che lấp bằng mấy bức tường chịu lực, từ chỗ Ngu Sinh Vi, thậm chí còn có thể nhìn thấy một chút góc làm việc của Bạc Dĩ Tiệm.
Ngu Sinh Vi yên tĩnh quan sát xung quanh, cho đến khi âm thanh Bạc Dĩ Tiệm đột ngột vang lên.
"Tiểu Ngu."
Cùng với tiếng gọi, ly nước bằng thủy tinh được một bàn tay thon dài cầm lấy, đặt xuống khay trà.
Lúc thả ly xuống, bàn tay cầm ly thoáng xoay một cái, điều chỉnh vị trí nhắm ngay tầm nhìn của Ngu Sinh Vi.
Ánh mắt Ngu Sinh Vi dừng lại, nhìn thứ trước mắt.
Một bé cá nhỏ nhắn, cả người vàng óng nằm nhoài trên mép ly.
Ngu Sinh Vi cảm thấy dường như nó đang thật sự lắc đầu quẫy đuôi, bộ dạng vô cùng oai phong lẫm liệt, trong lúc cậu không kịp chuẩn bị, đã vèo một cái chui tọt xuống đáy lòng cậu, cái đuôi nhỏ vung vẫy, từng đợt từng đợt gợi ra gợn sóng trong lòng.
"Sinh nhật vui vẻ, tôi thấy fans gọi cậu là Ngư Ngư nên tặng cậu một em cá vậy, mong cho hàng năm đều có cá nhé.
Thích không?"
Bạc Dĩ Tiệm nói xong, cười tủm tỉm nhìn Ngu Sinh Vi.
Hắn thấy Ngu Sinh Vi nhìn con cá làm từ quả chanh này thật lâu, lâu đến nỗi Bạc Dĩ Tiệm bỗng cảm thấy có chút khác thường.
Chẳng lẽ là ghét con cá mình làm xấu quá à?
Có nên kéo tự tôn cho bản thân một chút không nhỉ?
Bạc Dĩ Tiệm vẫn đang suy nghĩ, đột nhiên phát hiện Ngu Sinh Vi động thủ, cậu vươn ngón tay, chỉ vào con cá chanh, giống như muốn chạm vào nó, nhưng rồi lại chậm chạp không vượt qua khoảng cách cuối cùng.
Bạc Dĩ Tiệm: "Cậu..."
Ngay lúc này.
Ngu Sinh Vi hạ quyết tâm, cậu nhanh chóng vươn tay một lần nữa, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng vào thân cá hai lần, sau đó ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Bạc Dĩ Tiệm.
Một cái liếc mắt thoáng như làn gió thổi ngang làm xao động cả mặt nước.
Bạc Dĩ Tiệm hơi choáng váng, lời đã đến bên môi cũng kịp thu lại, nhìn sang, lúc này trên mặt Ngu Sinh Vi tràn đầy ý cười, cậu giơ điện thoại lên:
"Cảm ơn anh Dĩ Tiệm, em thích nó lắm! Em chụp một tấm hình được không?"
Sáng như ánh đèn vậy.
Dù sao đối phương từ khi sinh ra đã có sẵn một đôi mắt đẹp.
Bạc Dĩ Tiệm cũng không nghĩ quá nhiều, phóng khoáng nói: "Đương nhiên, vốn là quà của cậu mà, cậu thích là tốt rồi."
Ngu Sinh Vi lập tức mở khóa màn hình, chuẩn bị chụp ảnh.
Nhưng trước khi cậu mở camera ra, một bóng hình quen thuộc đột ngột đập vào mắt bọn họ.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạo Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạo Rồi, truyện Bạo Rồi , đọc truyện Bạo Rồi full , Bạo Rồi full , Bạo Rồi chương mới