Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch

Chương 10: Tiến Về Yết Gia


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 10: Tiến Về Yết Gia
Lạc Bạch nhìn thấy Minh Hiên từ xa bay đến, linh lực trên người hơi tán loạn, còn dính chút máu, hẳn là vừa trải qua một trận kịch chiến.
“Sư đệ, ngươi trở về.”
“Địch tới?”
“Phía bên ngươi cũng tới sao?” “Một cái Chân Tiên cùng hai mươi Thiên giai tù binh.”
“Bên ta vừa vặn ba cái Chân Tiên, năm mươi Thiên giai.”
“Tổn thất?”
“Không có thương vong, nhưng bị trọng thương ba vị phong chủ, cũng may, không tổn hại căn cơ, mấy chục năm tĩnh dưỡng là được.”
. . .
Nghị sự điện.
“Hơn năm ngàn đệ tử chạy trốn.”-Lạc Bạch nhẹ giọng nói.
Minh Hiên nghe vậy thì cười khổ một tiếng, bất quá cũng không vấn đề gì, chí ít, còn một nhóm đệ tử trung thành, có thể bồi dưỡng làm trụ cột của tông môn.
Về phần công pháp bị tiết lộ ra bên ngoài, nhiều nhất cũng chỉ tới Huyền giai mà thôi, không quá quan trọng, chỉ là công pháp thứ yếu.
“Thiên giai luyện khí sĩ đối với đại thế lực như Yết gia cũng không tính căn cơ, bất quá, bọn hắn phái tới gần một trăm tên Thiên giai, còn có bốn cái Chân Tiên cường giả.”
Đội hình xa hoa như vậy, cho dù là quét ngang nửa cái Nam cảnh cũng không có gì lạ, dù sao, Nam cảnh nhất lưu thế lực chính là thất gia, vượt lên một chút thì là tứ đại tông môn.
Xuống dưới chỉ có lác đác mấy chục cái nhị lưu thê lực có được Nguyên Tiên cảnh toạ trân, tam lưu thế lực như Thái Huyền môn thì càng nhiều vô số kể. Chỉ là có thể khẳng định, Yết gia không muốn lưu lại cho Thái Huyền môn một con đường sống.
Cho dù sóng lớn lần này có Lạc Bạch cùng Minh Hiên ra đỡ lấy, đợt sóng lần sau còn có thể nhấc lên Nguyên Tiên thì sao?
Nguyên Tiên, tới một tên, Minh Hiên có thể kéo xuống đánh bầm dập.
Hai tên, chia năm năm.
Ba tên, vận dụng lá bài tẩy Thái Huyền lão nhân để lại, miễn cưỡng đỡ được.
Bốn tên, chúng ta trực tiếp giải tán tông môn. Cùng nhau vác hành lí đi về Tây phương cực lạc.
“Được rồi, các ngươi tỉ mĩ suy nghĩ. Thái Huyền môn chúng ta nghèo kiết xác, còn có cái gì xứng đáng Yết gia để ý?”
“Di vật lão đầu tử để lại, ngoại trừ ngàn năm tiên tửu thì còn thứ gì đáng giá sao?”
Rượu, ngươi tốt lắm. Cả ngày chỉ biết nghĩ tới rượu, di sản của Thái Huyền lão nhân không nhiều, nhưng cũng xem như tốt. Đi vào trong mắt ngươi, so với ngàn năm tiên tửu cũng không bằng.
“Lão nhân gia hắn để lại một kiện tiên khí, một viên đan dược, phương pháp chế luyện linh chu, một ít tài phú, ừm... trên cơ bản là hết rồi.”
“Tiên khí, vì sao ta không biết?”
“Đợi một chút.”
“lão đầu tử vì sao mà chết?”
“Biên giới Nam cảnh, chém giết yêu thú.”
“Chém giết bằng thứ gì?”
???
Đây là câu hỏi do con người đặt ra sao, ngươi có thật là tu sĩ hay không, ngươi đối với sư phụ của mình còn có kí ức hay không?
“Đương nhiên là thần binh lợi khí…”
“Tốt, đi tới mấu chốt rồi.”
“Năm đó lão nhân gia hắn rời đi, có đem theo tiên khí, vì sao nó lại bay trở lại?”
“Nguyên Tiên đỉnh phong cộng thêm một thanh tiên khí, mặc dù tiên khí của lão nhân gia là loại hình phòng thủ, bất quá Kim Tiên tấn công, cũng có thể nhẹ nhàng chống đỡ.”
“Lần đó ta nhìn thấy tiên khí bay trở về, nếu không phải bởi vì mệnh đăng của lão đầu tử dập tắt, ta khẳng định lật tung Nam cảnh.”
“Tỉ mỉ suy nghĩ, có khi nào, lão đầu tử vẫn còn sống?”
“Trở thành Yên gia tù binh?”

Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch tại truyen35.shop

“Các ngươi đừng quên, trên người sư phụ chúng ta có thiên đại tạo hoá, một cái không linh căn đi tới Nguyên Tiên đỉnh phong, tiềm lực dư xài đột phá Kim Tiên.”
Kim Tiên, Nam cảnh chân chính cường giả. Đối với tứ đại tông môn vượt lên nhất lưu thế lực, có được Thái Ất Kim Tiên truyền thừa, đối với bọn hắn, Kim Tiên mặc dù mạnh mẽ, nhưng thường thường tông môn cũng sẽ có mây vị.
Nhưng mà thất gia, toàn bộ thất gia, cơ hồ mỗi cái đều chỉ sở hữu một vị Kim Tiên, cách mỗi ngàn năm, đều sẽ điêu đứng một lần.
Kim Tiên chi cảnh, mỗi ba trăm năm trải một lần tiểu thiên kiếp, mỗi năm trăm năm độ qua ngũ hành kiếp, mỗi ngàn năm sẽ trải qua sinh tử đại kiếp.
Thiên tư không đủ, chỉ cần vượt qua mấy cái thiên kiếp này vài lần, có thể chứng được Thái Ất đạo quả, mặc dù là đạo quả thấp kém, nhưng dù sao cũng vượt lên hầu hết Kim Tiên.
Trùng hợp, Yết gia lão tổ tông, năm nay tới sinh tử đại kiếp.
Nghe nói đã là lần thứ ba, nếu có thể vượt qua, miễn cưỡng chứng Thái Ất đạo quả, trở thành siêu thoát nhất lưu thế lực thứ năm.
Tiên khí loại hình phòng thủ, có thể trợ giúp Yết gia lão tổ chống chịu được thiên kiếp. Mà Thái Huyền lão nhân mang trên người cơ duyên, đủ để từ không linh căn sáng tạo thành một vị tu hành giả tiềm lực Kim Tiên.
Nếu như sở hữu những thứ này, Yết gia lão tổ độ kiếp thất bại, còn có thể bồi dưỡng một cỗ thân thể Kim Tiên để sử dụng.
Thậm chí, kiến tạo một đại quân Kim Tiên, trở thành Nam cảnh chí tôn không phải nói ngoa.
“Được rồi, ta đi xem Yết gia. Nếu như suy đoán là sai, có thể để trên dưới toàn tộc một con đường sống.”
“Nếu như bọn hắn giam giữ lão đầu tử, Nam cảnh từ nay chỉ còn lục gia.”
Lạc Bạch khí thế thay đổi, phảng phất trở thành một tôn sát thần giữa thiên địa này. Loại áp bức cỡ này đánh thức lại kí ức ngủ sâu bên trong Võ Anh cùng Minh Hiên, khi đó, lão nhân gia chiến tử.
Lạc Bạch tức giận, khiến ba trăm vạn dặm xung quanh Thái Huyền môn nổi sóng ầm ẩm, phi cầm tẩu thú chạy tán loạn.
Địa giai luyện khí sĩ trở xuống, tâm thần bất ổn, tổn hại tu vi.
Thiên giai luyện khí sĩ không cách nào vận dụng linh khí.
Mà bây giờ, Minh Hiên mặc dù đã là Chân Tiên, chiên lực sánh vai Nguyên Tiên, nhưng đối với áp lực từ Lạc Bạch thì vẫn không cách nào chống đỡ tới.
Cũng may, loại khí thế chèn ép thế gian này nhanh chóng bị rút lại, bằng không, Minh Hiên cho dù chống đỡ được, toàn bộ Thái Huyền môn hẳn là lâm vào một tràn hạo kiếp đáng sợ.
Minh Hiên cùng Võ Anh giờ này mới phát hiện, tam sư đệ của bọn hắn có tà môn.
Chiến lực tối thiểu Thái Ất Kim Tiên.
Hai mươi tuổi, chứng được Thái Ất đạo quả, loại chuyện này cho dù là thuyết thư nhân ở trong nhân gian cũng không dám biên ra, chỉ sợ vừa nói đã bị người nghe nhổ nước bọt dìm chết.
Nhưng sự thật ở trước mặt, bọn hắn không thể không thừa nhận.
Thái Huyền môn đi ra Lạc Bạch, phúc phận mười tám đời tổ tông.
Kiếp trước, Thái Huyền lão nhân hẳn là giải cứu thế giới, mới có thể thu Lạc Bạch ở kiếp này.
. . .
Sáng hôm sau, Lạc Bạch từ trong đám tù binh của Yết gia lấy ra một tên già nhất.
Thường nói người già biết nhiều chuyện, trên đường đi về Yết gia có lẽ sẽ rất nhàm chán, hắn cũng cần một người bạn đồng hành.
Nếu hắn không chịu cũng không sao, đem cho Minh Hiên làm nguyên liệu luyện đan, một vị Chân Tiên cường giả, toàn thân đều là bảo vật. Cho dù là mặt hàng như Minh Hiên, hẳn cũng có thể luyện ra một viên đan dược ra hồn.
"Ngươi gọi là Yết Thập Tam có phải không?"-Lạc Bạch khẽ giọng hỏi.
"Đúng, ta là Yết Thập Tam, Yết gia chấp sự. Nếu như ngươi biết điều, nhanh chóng ta ta ra, bằng không, cường giả trong tộc sẽ diệt toàn tông ngươi?"-Yết Thập Tam đe doạ nói.
Lạc Bạch nghe vậy cũng không bất ngờ, loại lời thoại này hắn đã đọc trong tiểu thuyết không một vạn cũng phải tám trăm lần.
Hắn nâng lên một bầu trăm năm linh tửu, uống từng ngụm mà cười nói:
"Nếu ta thả ngươi thì Yết gia sẽ tha thứ cho chúng ta sao?"
Yết Thập Tam nghe vậy thì cứng họng, hắn chỉ đơn thuần là hù doạ đối phương mà thôi. Lần này tấn công Thái Huyền môn là lệnh của gia chủ, hắn chỉ có thể làm theo. Đừng nói chỉ là Chân Tiên chấp sự, cho dù có là Nguyên Tiên cường giả cũng không cách nào thay đổi ý kiến của gia chủ.
"Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi."
Đoạn sau đó, hăn mới sửa lại lời nói một chút:
"Trước khi tới Yết gia, ngươi chắc chắn sẽ còn sống."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch, truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch , đọc truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top