Chương 13: Giải Cứu Thái Huyền Lão Nhân
Lạc Bạch liếc nhìn dung nhan của Yết Ninh Hầu, chỉ mới vài tháng trôi qua kể từ Trảm Yêu đại hội lần trước hắn tham gia, mặc dù chỉ là lần thứ hai nhìn thấy lão, nhưng Lạc Bạch có thể nhận rõ cơ thể lão đang ngày càng suy nhược hơn.
“Sinh Tử kiếp...”-Lạc Bạch thoáng nghĩ.
Yết Thập Tam cười to nói:
“Hahaa.. Thái Huyền tiểu nhi lại có thể bồi dưỡng thiếu niên Kim Tiên.”
“Rốt cuộc bên trong Thái Huyền môn ẩn giấu thứ gì?”
Lão đằng không mà đi, từng bước từng bước toả ra uy áp Kim Tiên khủng kh·iếp.
“Ngươi chạy không thoát.”
Vừa dứt, lời, toàn bộ yêu thú lao vào t·ấn c·ông Lạc Bạch.
Ở phía sau còn có mấy chục Chân Tiên cùng Nguyên Tiên kết thành trận pháp.
Loại cường giả này nếu đặt ở bên ngoài, đầy đủ tư cách khai tông lập phái, trở thành nhất phương chi chủ, làm tổ làm tông.
Còn đặt ở Yết gia chỉ có thể làm chấp sự hoặc trưởng lão bình thường mà thôi.
Xung quanh Lạc Bạch xuất hiện vô số sợi xích cắm thẳng vào thân thể hắn, bên trên đầu xuất hiện một dòng phù văn to lớn.
Phù văn ầm ầm rơi xuất, lại còn bị linh toả phong ấn, rõ ràng là muốn cưỡng ép giảm xuống thực lực của hắn.
Nhưng đối với Lạc Bạch thì không có tác dụng gì.
Yết Ninh Hầu lấy ra thanh đoản chuỷ màu tím, trên thân khắc những dòng văn tự kì quái.
Đây là Đoạt Mệnh Đao, một kiện tiên khí cấp bảy, cũng là bảo vật trấn tộc của Yết gia.
Nghe nói sau khi thành lập Yết gia được ba ngàn năm, Tinh Hà thành bị một đầu tiên thú cấp bảy t·ấn c·ông, Yết Ninh Hầu dựa vào Đoạt Mệnh Đao thành công thu phục được tiên thú kia, kể từ đó, Yết gia cũng thuận nước trở thành gia tộc mạnh nhất trong thất gia.
Đoạt Mệnh Đao xuất hiện, vạn dặm xung quanh xuất hiện một cỗ hàn ý khiến người ta không khỏi cảm thấy rét lạnh.
Yết Ninh Hầu cầm trong tay Đoạt Mệnh Đao, nháy máy thuấn di đến trước mặt Lạc Bạch, một đòn dứt khoát đâm thẳng vào mi tâm.
Hắn tự tin một đao này có thể khiến Lạc Bạch b·ị t·hương, thậm chí là trọng thương.
Kim Tiên cường giả mặc dù có thể sống mãi không già, năng lực hồi phục biến thái, nhưng cũng không phải bất diệt.
Đoạt Mệnh Đao không chỉ tổn thương vật lí mà nó còn có thể gây tổn thương khó chữa trị đối với nguyên thần, mà nguyên thần là điểm yếu cố hữu của toàn bộ tu hành giả.
Ngay cả Thái Ất Kim Tiên cũng không dám trực diện đối mặt Đoạt Mệnh Đao, càng đừng nói tới tiểu mao tử này.
Yết Ninh Hầu cười vặn vẹo, trong mắt hắn, Lạc Bạch không di chuyển gì là vì bị dọa sợ.
Đúng vậy, bị doạ cho đến không thể di chuyển.
Cho dù tu thành Kim Tiên thì sao? Nhiều nhất cũng chỉ hai mươi tuổi, thời điểm ngươi sinh ra, lão phu đã đứng tại đỉnh phong nhìn ngắm nhân gian từ lâu.
Đoạt Mệnh Đao v·a c·hạm cùng thân thể của Lạc Bạch, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, một cỗ khí thế quét ngang thiên địa chấn động toàn bộ Tinh Hà thành, mấy trăm yêu thú cấp thấp bởi vì không chống đỡ nổi uy lực đã trực tiếp hoá thành một đoàn huyết vụ.
Lạc Bạch bị đẩy lùi về phía sau, bạch y trên thân bị khoét thành một lỗ, nhưng không để lại nửa điểm tổn thương.
Ở phía đối diện, Đoạt Mệnh Đao trong tay của Yết Ninh Hầu kêu răng rắc mấy tiếng, sau đó tan vỡ thành từng khúc.
???
Vô số cường giả của Yết gia lau mắt mà nhìn, bọn hắn đang lầm tưởng mình rơi vào huyễn cảnh.
Một vị Nguyên Tiên hướng một vị Nguyên Tiên khác đánh một đòn thật đau.
“Bá Thông, ngươi có bệnh à?”
“Bạch Khiết có đau không?”
“Đau.”
“Vậy thì chúng ta tiêu đời, thiếu niên kia sắp đ·ánh c·hết gia chủ rồi.”
“...”
Khoé miệng Yết Ninh Hầu rơi ra một ngụm máu tươi, Đoạt Mệnh Đao là bản mệnh tiên khí của hắn, thời khắc Đoạt Mệnh Đao tan vỡ, hắn phải gánh chịu phản phệ vô cùng to lớn.
Xương cốt của hắn bị vỡ nát, thất khiếu chảy máu không ngừng, tay cầm Đoạt Mệnh Đao cũng đã biến thành một đoàn huyết vụ.
Thương thế như này, xem như bế quan mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm cũng khó mà khôi phục.
Nhưng mà Sinh Tử kiếp của hắn đã sắp tới, cố gắng kéo dài hết sức cũng chỉ có thể duy trì mười mấy năm, chỉ vỏn vẹn nhiêu đó năm tháng, hắn có thể làm được thứ gì?
Yết Ninh Hầu tới giờ không chưa hiểu được vì sao Đoạt Mệnh Đao vỡ nát, vì sao Lạc Bạch lông tóc vô thương?
Người trẻ tuổi bây giờ đều mạnh như thế này sao?
Ở bên cạnh Lạc Bạch, hai mắt Yết Thập Tam cũng đang lộ ra một vẻ kh·iếp sợ.
Kim Tiên, tiên khí, đây là sự tình mà cả đời hắn cũng không dám nằm mơ.
Bây giờ Lạc Bạch đứng yên một chỗ, tiên khí vỡ nát, lão tổ trọng thương.
“Tiền bối, đa tạ ân tha mạng.”-Yết Thập Tam quỳ xuống nói.
“Kỳ Lân, ngươi còn không mau ra, đợi lão phu c·hết thì mới ra sao?”
Ngay lúc này, phía sau lưng Yết Ninh Hầu đi ra một vị nam tử soái khí, mái tóc bạc trắng, giữa đầu có một chiếc sừng.
Hắn là tiên thú cấp bảy hoá thành hình người, cũng là khế ước yêu thú của Yết Ninh Hầu.
“Ngươi trêu chọc tới đại địch như vậy còn muốn nhờ ta cứu mạng.”-Kỳ Lân khinh bỉ nói.
Nhưng dù gì đi chăng nữa thì Yết Ninh Hầu vẫn là chủ nhân của gã, vì vậy hắn đành phải xuống nước, giọng đầy hoà nhã nói:
“Đạo hữu có thể tha cho hắn một mạng hay không? Nếu có điều gì mong muốn, Yết gia sẽ toàn lực thực hiện.”
Lạc Bạch khẽ gật đầu, mục đích của hắn hôm nay chỉ là vì muốn giải cứu lão đầu tử, nếu như Yết Ninh Hầu thức thời giao ra từ đầu thì bây giờ không phải khổ sở như thế này.
“Đáng tiếc, hôm nay ta tới để dọn sạch Yết gia.”
“Lão tử không muốn bị một con ruồi nhặng nhìn chằm chằm mỗi ngày, rất phiền phức.”
Lạc Bạch gảy tay, một đạo kim quang dung nhập vào cơ thể Yết Ninh Hầu, sau đó biến hắn thành một đoàn huyết vụ, từ nguyên thần lẫn nhục thân đều hoàn toàn biến mất.
Ngay cả cơ hội đoạt xá trùng sinh, luân hồi chuyển thế cũng không có.
Ngắn ngủi chưa đến một khắc, Kim Tiên cường giả hôi phi yên diệt.
Toàn bộ cao tầng của Yết gia đồng loạt thốt ra ba chữ:
“Không thể nào!!”
Tới lúc này bọn hắn mới hiểu được, thiếu niên này không phải tới chịu c·hết mà là đem toàn bộ Yết gia đi c·hết.
“Hahaa.. Haahaaaaa.”
“Cuối cùng cũng có ngày này, Yết lão tặc ngươi c·hết đi, bản tôn tự do rồi.”-Kỳ Lân sung sướng hét to.
Ngay lập tức, hắn biến về thành một đầu ngũ sắc kỳ lân, dưới chân đạp cửu thải tường vân, đầu đội vương miện, bốn chân đầy nhẫn trữ vật, cổ đeo vòng ghi năm chữ: “Thiên hạ đệ nhất soái.”
Nó hướng về Lạc Bạch hơi khom đầu, giọng có chút kính phục nói:
“Đa tạ ân công giải thoát.”
“Ta biết Yết lão tặc giấu sư phụ của ngài ở đâu.”
Đoạn sau đó, Kỳ Lân bắn ra từng đạo hoả diễm, đốt c·hết toàn bộ cao tầng của Yết gia.
Hắn cực kì căm ghét Yết gia, toàn bộ yêu thú nơi này đều bị cưỡng ép kí kết khế ước, một khi Yết Ninh Hầu ngã xuống, Yết gia căn bản sẽ bị diệt.
Lúc này trong lòng Kỳ Lân thầm than may mắn, cũng may hắn kí khế ước bình đẳng chứ không phải khế ước chủ tớ, bằng không xác bây giờ cũng lạnh rồi.
Đường đi tới cấm địa, Kỳ Lân không khỏi nhìn về phía Lạc Bạch mấy lần, chỉ sợ bị thiếu niên này trảm thảo trừ căn.
Bên trong cấm địa bày đầy đủ các loại phù văn, trận pháp cùng cấm chế, ở trung tâm có một toà tế đàn màu đen, bên trên giam giữ Thái Huyền lão nhân.
“Ồ, lão đầu tử, còn không sống?”
Lạc Bạch trêu đùa nói, nhưng mắt của hắn bất giác đỏ lên, từng giọt lệ chầm chậm lăn trên gò má bị hắn lau đi.
Cũng may sư phụ vẫn còn sống, không có gì đáng ngại, bằng không đừng nói Yết Ninh Hầu cùng vài cái cao tầng, chỉ sợ hắn sẽ diệt sạch toàn bộ Yết gia, ngoại trừ Yết Thập Tam, toàn bộ huyết thống sẽ biến mất trên thế gian.
Hắn xuyên việt từ Địa Cầu tới nơi này, mặc dù hắn không chấp nhận cảnh chém g·iết của Sơn Hải giới nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Lạc Bạch không dám ra tay.
Lạc Bạch đi tới tế đàn, giải cấm chế cho Thái Huyền lão nhân.
Thương thế trên người lão nói nhẹ thì không nhẹ, nói nặng thì cũng không nặng. Cũng không tổn hại tới căn cơ, bởi vì ngay từ đầu lão đã không có tiên căn rồi.
“ n công, Yết lão tặc có lưu lại một đoá Lưu Ly Tâm cấp tám, một viên Phục Mệnh đan cấp tám cùng với một toà Dưỡng Sinh trận cấp chín. Chỉ cần phục dụng những thứ này, chậm nhất là năm tháng đã có thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.”-Kỳ Lân cung kính nói.
Dù sao bây giờ Yết gia cũng loạn trên loạn dưới, đa phần cao tầng đều đã chạy đi mất, chỉ còn một vài tộc nhân ở tầng dưới chưa biết chuyện gì xảy ra.
Kỳ Lân thân làm khế linh của Yết Ninh Hầu có thể đứng ra thay mặt gia chủ lãnh đạo Yết gia.
Đó là trong trường hợp Lạc Bạch còn muốn Yết gia này tồn tại, bằng không thì quét sạch kho sau đó thì một mồi lửa, trực tiếp đốt nát nơi này.
“Tốt, vậy thì ngươi cùng với lão đầu tử ở lại nơi này một đoạn thời gian.”
“Yết Thập Tam, bây giờ Yết gia loạn trên loạn dưới, ngươi có muốn lãnh đạo gia tộc hay không?”-Lạc Bạch hướng về Yết Thập Tam hỏi.
Nhìn hành động của gã, Lạc Bạch có thể nhìn ra con hàng này không có một tí tình cảm gì đối với Yết gia, thậm chí còn có chút hận nơi này.
Có lẽ là cố sự gì đó không ai biết được.
Nhưng không quan trọng, chỉ hắn muốn, Lạc Bạch có thể để hắn lên làm gia chủ của Yết gia.
Mặc dù Yết Ninh Hầu c·hết đi nhưng vẫn còn Kỳ Lân ở nơi này, chỉ cần vẫn còn có chiến lực Kim Tiên thì Yết gia lụi bại cỡ nào cũng không thể ngã ra khỏi hàng ngũ thất gia.
Bên dưới Yết gia quản lí không biết là bao nhiêu tông phái, thành trấn. Nếu như thật sự sụp đổ thì sẽ kéo theo một trận chiến đẫm máu, mà nguyên nhân của trận chiến lại là do Lạc Bạch g·iết c·hết Yết Ninh Hầu.
Hắn không muốn vì hành động của mình mà ảnh hưởng tới nhiều người khác, vậy nên tốt nhất là cần có một người quản lí Yết gia.
Ngay từ đầu hắn có ý định sẽ để Minh Hiên làm việc này, nhưng khoảng cách địa lí từ Thái Huyền môn tới đây là quá xa, vả lại Minh Hiên cũng chưa chắc muốn vướng vào cái chuyện này, vậy nên sau khi đắng đo vài phút thì Yết Thập Tam là lựa chọn tốt nhất.
Đợi hắn ổn định Yết gia rồi lại tính tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!