Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch

Chương 4: Thôn Nguyệt Thiên Công


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 4: Thôn Nguyệt Thiên Công
Sơn phong tĩnh mịch, gió thổi đến lạnh buốt giá.
Lạc Anh ngừng tu luyện, đang ngồi trên đầu Lạc Bạch kêu ch·iếp ch·iếp mấy tiếng tỏ vẻ hứng thú.
“Công pháp ngươi tu luyện không phải Thái Huyền kinh của bổn môn.”-Lạc Bạch hờ hững nói ra.
“Giết người diệt khẩu!!”
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Chí Tôn Bảo bây giờ chỉ có bốn chữ này, thiếu niên trước mắt đã nhìn rõ công pháp hắn tu luyện không phải Thái Huyền kinh.
Nếu như sự tình bại lộ, hắn rất có thể b·ị t·ruy s·át.
Nơi này chỉ Lạc Bạch và hắn, nếu như g·iết người diệt khẩu sau đó giấu xác đi cẩn thận, sự việc chắc chắn sẽ không bị ai phát hiện.
Dù sao, trong mắc Chí Tôn Bảo, Lạc Bạch chỉ dựa hơi gia tộc mới có thể có được một toà sơn phong riêng biệt.
Nơi này lại vô cùng rác rưởi, linh khí yếu kém, chỉ có cảnh đẹp mà thôi.
Thế là Chí Tôn Bảo võ vào bảo hạp một cái, một thanh trường kiếm vô cùng lãnh lẽo bay ra.
Hắn khẽ động tâm niệm, kiếm bay tới trước mặt Lạc Bạch.
Lạc Bạch không thèm chớp mắt, chỉ dùng một đầu ngón tay chặn lại kiếm.
Sau đó hắn nắm lấy thanh kiếm, tỉ mỉ đánh giá:
“Chu Sương? Tên cũng đẹp, là một kiện pháp khí cấp năm. Xem ra, bảo hạp sau lưng ngươi không đơn giản nhỉ? Chỉ là Hoàng giai luyện khí sĩ đã có thể khống chế pháp khí cấp năm. Nếu như để ngươi đột phá Thiên giai, có thể sử dụng tiên khí khí cấp tám, cấp chín hay không?”
“Ta dạy ngươi một điều, muốn đánh nhau cũng phải xem thực lực đối phương như thế nào?”
“Thực lực của ta vượt xa ngươi, vượt xa toàn bộ Sơn Hải giới này. Ta vô địch."
Lạc Bạch phất tay, đánh văng Chu Sương về dưới chân của Chí Tôn Bảo.
“Hahaa…”-Chí Tôn Bảo cười khổ một tiếng.
Hắn bây giờ mới phát hiện bản thân đã đánh giá thấp thực lực của đối phương.
Có thể dễ dàng nhận ra hắn tu luyện không phải Thái Huyền kinh, làm sao có thể là đệ tử bình thường không có tu vi?
Chỉ sợ là vị trưởng lão ẩn thế nào thích an hưởng tuổi già ở nơi này rồi.
Thời khắc này, Lạc Bạch thẳng lưng, hai mắt như thần long uy dũng, một bộ dáng thần tiên đi ra từ trong tranh. Mà hắn còn cố ý phóng ra uy áp tuyệt đối khiến Chí Tôn Bảo cảm thấy kh·iếp sợ, nếu như đổi lại là một cái thiếu nữ nào đó, chỉ sợ vừa gặp đã yêu hắn rồi.
“Thành thật trả lời, ta còn xem xét thả ngươi.”
“Lấy tính mệnh của đại trưởng lão cùng chưởng môn, kèm theo danh dự của khai sơn tổ sư, danh dự của Thái Huyền môn, cho dù ngươi tu luyện là thần công cái thế gì, ta cũng tuyệt đối không c·ướp đoạt, cũng sẽ không nói cho thiên hạ biết.”
“Thật sao?”
Lạc Bạch chỉ mỉm cười mà không đáp.
Chí Tôn Bảo đi tới nước này, chỉ có thể thành thành thật thật đáp:
“Ta tu luyện là Thôn Nguyệt Thiên Công.”
Lạc Bạch thầm ghi nhớ danh tự này, về sau có thời gian sẽ đi tìm Minh Hiên trao đổi.
“Loại công pháp này tuyệt đối không phải một cái Chân Tiên, Nguyên Tiên có thể sở hữu. Là ai truyền thừa cho ngươi?”
“Là phụ thân của ta trước khi c·hết truyền xuống, hắn nói đây là vật gia truyền.”
“Cuối cùng, là ai đề cử ngươi tiến nhập Thái Huyền môn?”
“Phụ thân ta trước kia từng có ân cứu mạng đối với Tiền trưởng lão.”
Thái Huyền môn quả thật có một vị Tiền trưởng lão ở ngoại môn, bất quá, hắn đối với Chí Tôn Bảo chưa chiếu cố được một hai thì đã bị thiên kiếp khi tấn thăng Thiên giai đánh cho trọng thương khó chữa, bây giờ vẫn còn hôn mê chưa tỉnh.
“Bối phận bí ẩn, bản thân không có chỗ dựa, thần công cái thế, thần bí bảo vật. Đây là cầm trúng kịch bản của nhân vật chính rồi sao?”
Nhưng mà, Lạc Bạch đối với những chuyện này không quan tâm. Thấy Chí Tôn Bảo trả lời thành thật, hắn uống một ngụm rượu, sau đó trở về viện lạc.

Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch tại truyen35.shop

“Về sau muốn tu luyện thì thoải mái đến đây, về phần công pháp của ngươi, cố gắng đừng để ai khác biết được.”
“Ừm, thời gian trước hẳn là ngươi dạy Lạc Anh viết chữ.”
Nói xong, Lạc Bạch vứt cho Chí Tôn Bảo ba bình năm mươi năm linh tửu.
“Xem như quà cảm tạ.”
Lạc Bạch cũng không đợi hắn đáp lại, trực tiếp đi vào bên trong viện, leo lên giường nằm ngủ.
“Lạc Anh?”
“Là con chim vàng anh kia?”
“Hắn lại thu nhận một con chim làm đệ tử?”
. . .
Buổi tối đến, mặt trời lặn mất, để lại mặt trăng ngự trị cũng là lúc Chí Tôn Bảo tỉnh táo nhất.
Như mọi ngày bình thường, hắn đeo lên bảo hạp, đi tới một ngọn sơn phong vắng vẻ.
Nhớ lại trước kia, bản thân vui vẻ sống trong sơn thôn cùng phụ thân. Còn có hàng xóm tốt bụng, nhân sinh của hắn chỉ dừng lại ở sơn thôn nho nhỏ, cũng vô cùng vui vẻ, không muốn hướng tới thế giới rộng lớn bên ngoài.
Thẳng đến một ngày, từ trong rừng sâu, đi ra một con cấp năm yêu thú cuồng bạo.
Cấp năm yêu thú, đối với Chân Tiên cường giả cũng không dám khinh thị. Đặt tại sơn thôn nơi Chí Tôn Bảo từng sống, chỉ có một cái Huyền giai luyện khí sĩ, mà vị luyện khí sĩ này tuổi già sức yêu, chiến lực chỉ sợ rơi xuống Hoàng giai đỉnh phong. Như vậy, nơi nào có thể chiến thắng cấp năm yêu thú?
Toàn thôn tận diệt, chỉ có hắn miễn cưỡng sống sót.
Thời điểm tồn vong, kiện bảo hạp vô dụng thường ngày bỗng nhiên bừng sáng lên, một thanh trường kiếm lấp lánh bay ra, chém rơi đầu của yêu thú.
Thời khắc sinh tử chỉ cách gang tấc, lão phụ thân cầm theo bảo hạp đi ra khỏi nhà, mỉm cười xoa đầu hắn.
Nụ cười ấy hắn tới giờ vẫn nhớ rõ, bởi vì đó là nụ cười chia ly.
Phụ thân thân hắn vỗ bảo hạp, bay ra ba thanh trường kiếm dũng mãnh, cùng cấp năm yêu thú giao đấu.
Một trận chiến kịch liệt đầy thảm khốc, toàn bộ sơn thôn tán loạn, kẻ còn người mất. Yêu thú cấp năm bị phụ thân hắn g·iết c·hết, nhưng đại giá chính là sinh mệnh lụi tàn.
Sau khi phụ thân q·ua đ·ời, hắn không nơi lui tới, chịu đủ khinh miệt, thậm chí bởi vì đem theo bảo vật, hắn còn thường xuyên bị cường giả tìm tới.
Hắn quyết định muốn trở thành tiên nhân, trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa. Không cần phải trốn chui trốn nhủi, hắn cũng muốn tìm tới mẫu thân, người bỏ rơi hắn cùng phụ thân mười mấy năm.
Thế là bởi vì mạnh hơn, hắn đem theo một kiện di vật của phụ thân đi tới Thái Huyền môn, đưa cho Tiền trưởng lão, trở thành ký danh đệ tử của hắn.
Ít lâu sau đó, trong một lần tình cờ, hắn phát hiện được một toà sơn phong có thể đón được Nguyệt Quang chi khí vô cùng dồi dào. Tu luyện tại nơi này, đã bằng để Chí Tôn Bảo hấp thụ linh khí nửa tháng cộng lại.
Bởi vì như vậy, hắn mới có thể trong thời gian ba tháng ngắn ngủi, không những trở thành luyện khí sĩ mà còn đột phá hai tiểu cảnh giới.
Mà đồng thời, Thôn Nguyệt Thiên Công có khả năng tự che giấu chính mình, cho dù có là Tiền trưởng lão tu vi Địa giai đỉnh phong cũng chưa từng nhìn ra. Hắn cũng không cần sợ bị phát hiện không tu luyện Thái Huyền kinh.
Tại lần đầu tiên bị Lạc Bạch phát hiện, hắn vốn có ý định từ bỏ đi tới sơn phong đó để tu luyện.
Nhưng trải qua vô số lần đấu tranh tư tưởng, hắn quyết định lại lần nữa tiến tới.
Dù sao, lợi ích của toà sơn phong này đủ để so sánh với linh tuyền mà chỉ có đệ tử nội môn xếp trước hạng một trăm có thể hưởng dụng.
Nhưng mà, rốt cuộc, còn bị người ta phát hiện bảo vật trên người, lại phát hiện bản thân hắn không tu luyện Thái Huyền kinh.
Quan trọng hơn, vị kia còn không c·ướp đoạt nó.
Chí Tôn Bảo mặc dù không cách nào hiểu rõ giá trị chân chính của bảo hạp thần bí cùng với Thôn Nguyệt Thiên Công, nhưng hắn có thể khẳng định, cho dù là Kim Tiên cường giả cũng phải động tâm.
Bởi vì hơn ai hết, hắn biết rõ, bên trong bảo hạp thần bí còn ẩn chứa một thanh tiên kiếm cấp tám.
loại thần binh lợi khí cỡ này, bên trong tứ đại tông môn cũng không có bao nhiêu kiện.
Điều này chứng tỏ vị hoặc là thiện lương, hoặc là mạnh, mạnh đến mức không xem trọng hắn.
Bất quá, Chí Tôn Bảo nghiêng về cái thứ nhất hơn.
Dù sao, loại tông môn như Thái Huyền môn làm sao có thể có Kim Tiên cơ chứ?
“Vị tiền bối kia thật tốt bụng.”-Chí Tôn Bảo vừa tu luyện vừa cảm khái.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch, truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch , đọc truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top