Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch

Chương 8: Ngự Yêu Sơn Trang


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 8: Ngự Yêu Sơn Trang
Toà phân đà này không thể so sánh với Thái Huyền môn, nhưng đầy đủ để mấy ngàn đệ tử tới lịch luyện chỗ nằm thoải mái.
Lạc Bạch nằm dài tại nơi cao nhất của phân đà, tay cầm một vò ba trăm năm linh tửu uống từng ngụm vô cùng thoải mái.
“Phong cảnh không tệ.”
Hắc Ám Sâm Lâm nếu vào ban ngày, có thể xưng tụng là thế ngoại đào nguyên, bất quá, màn đêm vừa buông xuống, xung quanh liền trở nên tối đen như mực, ngay cả thần thức của Địa giai luyện khí sĩ cũng không cách nào xem xét rõ ràng tình hình. Chỉ có Thiên giai luyện khí sĩ mới miễn cưỡng làm được, muốn thoải mái đi ngang dọc ở Hắc Ám Sâm Lâm, chí ít phải có tu vi Chân Tiên.
Đồn đại rằng trước kia Hắc Ám Sâm Lâm sinh trưởng trên hài cốt của một đầu cấp tám yêu thú, bởi vì độ kiếp thất bại nên mới táng thân ở nơi này.
Đồn đại rằng một ngàn năm về trước, một cái Chân Tiên không biết lớn nhỏ, trực tiếp xông thẳng vào trung tâm của Hắc Ám Sâm Lâm, đến khi trở ra thì thân tàn ma dại, đan điền bị phế, thần trí mơ hồ.
Sinh linh sinh trưởng bên trong Hắc Ám Sâm Lâm, trải qua hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, cho dù chỉ là yêu thú hoạt động ở ngoại vi cũng đã có tu vi cấp một, cấp hai. Tại sâu bên trong, không thiếu cấp năm thậm chí ngay cả cấp sáu yêu thú cũng có người từng nhìn thấy.
“Trường hợp gì, thiếu niên kia là ai? Võ trưởng lão ở nơi nào?”
Là thái sư thúc tổ, Võ trưởng lão đang bế tử quan đột phá Chân Tiên, chưởng môn lão nhân gia hắn còn phải làm việc với Minh Hoả môn.”
“Là thái sư thúc tổ? Không phải nói chỉ thích ở trong sơn phong của mình, cả ăn uống rượu ngắm cảnh hay sao? Người như vậy, tu vi có thể như thế nào?”
Một vị đạo sư từng gặp mặt Lạc Bạch lên tiếng đáp:
“Tu vi hiện tại của thái sư thúc tổ ta không biết, nhưng thời điểm năm tuổi, ngài ấy đã là Thiên giai luyện khí sĩ. Cho dù không tiếp tục tu hành, hẳn vẫn là Thiên giai luyện khí sĩ.”
Ngay lúc này, Lạc Bạch bởi vì một đám đạo sư cùng chấp sự ồn ào làm tỉnh giấc, hắn phất bạch y, nhẹ tung mình bay xuống, giọng ngà ngà say hỏi:
“Ồn ào nháo sự như vậy? Đã xác định được thời gian lịch luyện hay chưa?”
“Đã...đã xác định, đợi hai ngày nữa, chúng ta tiên hành lịch luyện.”
“Tết.”
Lạc Bạc nói xong cũng không để ý bọn hắn nháo sự, trực tiếp đi thẳng vào bên trong phân đà, tìm kiếm một gian phòng trống nằm ngủ.
Chỉ sợ nếu còn ngủ ở ngoài, sẽ tiếp tục bị bọn hắn ồn ào làm cho không thể ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời thức giấc.
Một tiếng chuông vang lên, rồi hai tiếng, rồi ba tiếng.
Lạc Bạch duỗi thẳng thẳng, hai mắt nhìn xuống đại sảnh, nhìn thấy toàn bộ đệ tử đều đã tập trung có mặt, hắn biết, lịch luyện đã bắt đầu.
Lý Tứ đứng tại nơi cao nhất, thanh âm như lôi đình ầm vang nói:
“Nếu như trong lịch luyện không cách nào giết chết một đầu yêu thú, các ngươi bị phạt làm tạp dịch mười năm. Cấp một yêu thú tương đương sáu điểm cống hiến, cấp hai yêu thú tương đương mười lăm điểm cống hiến. Nếu như gặp chuyện, bóp nát lệnh bài, sẽ có đạo sư tới hỗ trợ các ngươi.”
“Lần lịch luyện này cấm chỉ tụ tập thành tổ đội.”
“Đặc biệt, nếu như phát hiện có người tổn thương đồng môn, hãm hại sư huynh đệ, lão phu trực tiếp phê tu vi, để các ngươi ở lại cho yêu thú nuốt xác, rõ chưa?”
“Đã rõ”
Lạc Bạch gật đầu, những thứ khác hắn không quan tâm, nhưng nếu như có người hãm hại đồng môn, hắn sẽ là người đầu tiên ra tay thanh lí môn hộ.
Thái Huyền môn mặc dù không phải chính đạo cự đầu, nhưng tuyệt nhiên không dung chứa loại hành vi hãm hại đồng môn như thế này.
“Không ổn!!”
Lý Tứ tung người bay lên, từ trong túi trữ vật lấy ra ba tâm linh phù, sau đó há miệng phun ra hoả diễm, đốt cháy ba tấm linh phù này.
Linh phù vừa cháy, xung quanh hắn hiện lên ba tấm linh thuẫn.
Một đạo ám tiễn ở phía xa bay thẳng tới Lý Tứ, xuyên qua ba tấm linh phù, rồi cắm thẳng vào da thịt hắn.
Nếu không phải hắn sớm phát hiện, chỉ sợ bây giờ cũng đã bị lột đi mất một lớp da.
Tốc độ của ám tiễn quá nhanh, cho dù là Địa giai trưởng lão ở nơi này cũng không cách nào theo kịp, ngay cả Thiên giai cường giả như Lý Tứ còn phải ăn quả đắng.
Đám đạo sư nhanh chóng đem đệ tử lui về phân đà, trưởng lão ở nơi này thì nhanh chóng kích hoạt trận pháp.
Bên trong Hắc Ám Sâm Lâm nhảy ra hơn chục cái cấp hai yêu thú, còn có ba đầu cấp ba yêu thú. Về phần cấp một yêu thú, số lượng không quá quan trọng, bởi vì nơi này có tới năm ngàn Hoàng giai đệ tử, hai cái Hoàng giai đệ tử đầy đủ treo đánh một cái cấp một yêu thú.
“Nơi này làm sao lại có cấp ba yêu thú?”
“Là đi lạc tới sao?”

Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch tại truyen35.shop

Lạc Bạch tung người bay xuống, trên tay cầm chắc vò rượu, giọng hắn không buồn không vui nói:
“Là bị người khác dẫn dụ tới nơi này.”
Lý Tứ nuốt vào một viên đan dược, vết thương đã khép miệng, hơi run rẩy nói:
“Ý của sư bá là?”
“Ừm, có người nhằm vào Thái Huyền môn của chúng ta, có lẽ không chỉ một thế lực, mà là hai cái thế lực.”
“Vì sao ngài biết?”
“Phóng nhãn khắp Nam cảnh, thế lực có thể dẫn dụ được số lượng lớn yêu thú, ngươi nghĩ là thế lực nào?”
“Ngự Yêu sơn trang, một trong bát gia, Yết gia?”
“Tốt, vẫn còn thiếu.”
“Còn có Cầm Linh tông.”
“Cầm Linh tông?”
“Quên mất, ngươi không biết được loại chuyện này. Kì thực, chuyện này có lẽ trên dưới tông môn chỉ mình ta biết. Năm đó lão đầu tử say rượu, lão già đó mơ mơ màng màng nói Cầm Linh Tử là một vị đệ tử dòng chính của Yết gia, bởi vì thiên tư thấp kém, cho dù đầu nhập lượng lớn tài nguyên vẫn là một cái phế vật chỉ có thể dẫn xuống Tam Cửu thiên kiếp.”
“Bởi vì vấn đề mặt mũi, hắn không muốn ở lại Yết gia, trực tiếp rời đi trung ương Nam cảnh, đi tới loại địa phương này trở thành thổ hoàng đế. Ai mà biết được, tới đây lại bị lão đầu tử một tay trấn áp tới ngóc đầu không nổi.”
“Nói hơi lan man rồi, mặc dù ngoại giới lưu truyền Cầm Linh Tử đã chết, bất quá đây chỉ là ngoại giới đồn đãi mà thôi. Ai mà biết được, năm đó hắn có đi ra bên ngoài biên giới Nam cảnh để ngăn cản thú triều cùng lão đầu tử hay không? Nhưng nhìn tình cảnh này, chỉ sợ Cầm Linh tông cùng với Yết gia có quan hệ không tệ.”
“Chí ít, có tới hai mươi cái Thiên giai luyện khí sĩ.”
“Chân Tiên cường giả, một vị.”
“Có cần cáo tri về tông môn hay không?”
“Có thể, bất quá, thời điểm Minh Hiên tới đây, chỉ sợ toà phân đà này đều trở thành di tích lịch sử.”
“...”
Lạc Bạch uống vào một ngụm rượu, tiêu sái nói:
“Yên tâm, để cho sư bá của ngươi lo liệu.”
Toà trận pháp ở phân đà này là do Minh Hiên tự mình bố trí, mặc dù không thể so sánh với hộ sơn đại trận ở Thái Huyền môn, nhưng đầy đủ để ngăn cản một cái Chân Tiên cường giả một đoạn thời gian ngắn.
Lạc Bạch tựa hồ cũng chưa có ý định ra tay, hắn muốn nhân cơ hội này để khảo nghiệm lứa đệ tử này, nhìn rõ ràng xem bọn hắn có thật sự là một thành viên của Thái Huyền môn này không.
Nếu cảm thấy sợ hãi, có thể rời đi, hắn tuyệt không ngăn cản.
Nhưng nếu ở lại, hắn tự nhiên cáo tri tới Minh Hiên, tận lực bồi dưỡng. Chỉ bởi vì lòng trung thành, đầy đủ được coi trọng. Bên trong mắt của Lạc Bạch, cho dù là Chân Tiên, Nguyên Tiên, bất luận loại cảnh giới gì cũng đều không khác biệt, tuỳ tiện một quyền là có thể giải quyết.
Từ lúc xuyên việt tới nay, hắn không biết mình mạnh đến bao nhiêu. Nhưng quét ngang Sơn Hải giới này thì hắn có đầy đủ niềm tin.
Lúc này, ở bên ngoài trận pháp, bỗng xuất hiện hai mươi đầu cấp bốn yêu thú.
Chỉ vỏn vẹn hai mươi con yêu thú này, số lượng đã viễn siêu Thiên giai trưởng lão của Thái Huyền môn, cho dù gộp cả Minh Hoả môn vào, số lượng cũng chỉ hơi nhỉnh thêm một chút mà thôi.
Càng đừng nói, hai mươi con cấp bốn yêu thú này là bị hai mươi cái Thiên giai luyện khí sĩ điều động.
Ngoại trừ bát gia ra cùng tứ đại tông môn, khắp Nam cảnh này Lạc Bạch không thể nghĩ đến cái thế lực nào có thể cùng một lúc điều động hai mươi cái Thiên giai luyện khí sĩ.
“Lý đà chủ quả nhiên mạnh mẽ, đã chuẩn bị thời gian lâu như vậy chỉ có thể miễn cưỡng phế đi một bên cánh tay của ngươi.”-Hắc y nhân vỗ tay khẽ cười nói.
“Tứ Tứ, ngươi quen tên kia sao? Gu thời trang làm sao lại xấu xí đến cực điểm như vậy, ngay cả Ngao Huyền cũng thua xa tít hắn.”
Sư bá, ngài có thể để ý trọng điểm được hay không? Phía sau người ta còn có rất nhiều người muốn nhằm vào chúng ta, muốn giết chúng ta.
“Hắn cũng giống ta, là đà chủ của Cầm Linh tông ở Hắc Ám Sâm Lâm này, bất quá, chúng ta vốn không có liên lạc gì. Ngay cả phân đà của bọn hắn cũng cách đây rất xa, lần này kẻ đến không thiện.”
“Không cần nói loại lời đó, trên đời này không có người tốt nào cầm súng nhắm vào đầu ngươi đâu.”
Súng? Là thứ gì?
Thân làm người xuyên việt, đôi lúc Lạc Bạch thường xuyên nói những từ ngữ làm cho bọn hắn bất ngờ, nhưng thời điểm này, Lý Tứ cũng không quá quan tâm.
Trước mặt là nguy cơ sinh tử, ai sẽ rảnh đến mức quan tâm những thứ phù phiếm kia?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch, truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch , đọc truyện Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch full , Bắt Đầu Nhân Gian Vô Địch chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top