Yên lặng ngồi trên xe, Tần Nguyệt thắt dây an toàn, không nói một lời nào, ánh mắt cô nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Từ đầu đến cuối, Tần Nguyệt không thèm nhìn Tống Cận Trạch lấy một lần.
Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt cố tỏ ra xa cách của Tần Nguyệt điều này Tống Cận Trạch không để trong lòng, khoé miệng khẽ nở nụ cười anh cảm thấy Tần Nguyệt như thế này mới xinh đẹp.
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh rời khỏi chung cư đi thẳng về phía trước.
Xe đã chạy được một lúc, bầu không khí bên trong vẫn ngột ngạt khó chịu.
Dường như Tống Cận Trạch mới ý thức được cô gái nhỏ bên cạnh đang giận mình.
Tống Cận Trạch liếc nhìn Tần Nguyệt một cái, cô vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, anh chỉ thấy được nữa khuôn mặt của cô không hề biết trên khuôn mặt cô biểu hiện điều gì.
Xem anh như tài xế taxi chắc.
Khẽ ho vài tiếng nhưng người bên kia không hề để tâm, thường ngày không phải Tần Nguyệt rất ghét anh sao anh làm gì cô cũng sẽ cằn nhằn nhưng hiện tại một mảnh im lặng.
Trong lòng Tống Cận Trạch suy nghĩ một chút liền mở miệng:
- " Không phải đại tiểu thư Tần thị sao ra ngoài một chiếc xe hay tài xế riêng cũng không có, tôi đang nghi ngờ về thân phận của em đấy ".
Trong lòng chắc chắn Tần Nguyệt sẽ quay sang mắng anh cái đồ nhiều chuyện, đợi một lúc cũng không thấy động tĩnh.
Tống Cận Trạch quay sang nhìn cô vẽ mặt bực dọc dám xem anh là không khí.
- " Này này....!em không nghe tôi đang hỏi em sao ".
Ngoài mặt cô không để ý đến, nhưng thật sự Tần Nguyệt còn đang rất bực chuyện lúc sáng mà cái tên đáng ghét này cứ liên tục lãi nhãi không cho cô được yên giây phút nào.
- " Em có nghe tôi đang nói không ".
Tần Nguyệt nhịn không nỗi nếu cô còn không trả lời chắc chắn anh sẽ nói cho đến khi nào cô mở miệng mới thôi, quay sang lớn tiếng:
- " Tôi không điếc nghe rất rõ, anh không thể nào im lặng tập trung lái xe làm gì mà cứ lãi nhãi suốt thế " dừng một chút giọng cô nhỏ lại
" Xe của tôi đã được đưa đi bảo trì chiều nay mới có thể lấy ".
Thấy Tần Nguyệt đã nói chuyện, tâm trạng Tống Cận Trạch vui lên không ít.
Nhìn qua gương mặt còn đang giận dữ kia bỗng chốc đôi mày khẽ chau lại, anh giảm tốc độ xe, bàn tay chậm rãi sờ vào cục u đỏ trên trán cô.
- " Chỗ vết đỏ này......!sao lại để cho bản thân mình bị thương ".
Vừa sờ vào liền lập tức bị tay Tần Nguyệt hất ra, cô nghiến răng:
- " Anh còn dám hỏi ".
Trên trán vừa lán vừa mịn của cô tự nhiên khi không xuất hiện một cục u đỏ là do ai mà bây giờ chưng cái mặt đó mà đi hỏi ngược lại cô.
Tống Cận Trạch chớp chớp mắt nhìn Tần Nguyệt như thể nói " tại sao tôi lại không được hỏi ".
Tần Nguyệt nhìn vẽ mặt ngu ngơ kia càng không thể chịu nỗi:
- " Anh mau cất cái vẽ mặt đó của anh đi nếu không phải lúc sáng anh nói mấy câu trêu ghẹo tôi cũng không chạy nhanh trán cũng đập vào cửa nhà tắm.
Tất cả là tại anh cả đấy tên đáng ghét ".
Nghe Tần Nguyệt nói như vậy hình như lúc sáng sau khi cô vừa chạy vào nhà tắm đúng là Tống Cận Trạch có nghe tiếng có cái gì đụng nhau lại không nghĩ tới cái trán của cô đụng vào cánh cửa.
- " Phốc ".
Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Em Về Làm Vợ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Em Về Làm Vợ, truyện Bắt Em Về Làm Vợ , đọc truyện Bắt Em Về Làm Vợ full , Bắt Em Về Làm Vợ full , Bắt Em Về Làm Vợ chương mới