Chương - Chuẩn Bị Cho Đợt Rét Đậm
Edit - Syeol
(*Có 1 chỗ tui muốn chỉnh sửa. Ban đầu tui tưởng hệ Lôi và hệ Điện là 1, nhưng sau khi edit chương này tui mới biết không phải. Như dị năng của Đại Lực là hệ Lôi - sấm sét. Lưu Tử Thần là hệ Điện - đúng nghĩa điện thực tế luôn ấy ạ. Cho nên rảnh tui sẽ sửa lại những chương trước. Sr mn về sự nhầm lẫn của tui.)
Bữa sáng Lưu Phương dùng nồi cơm điện nấu cháo, hấp thêm bánh bao, kèm theo đồ chua, ba người rất nhanh đã ăn xong.
Tối hôm qua người trong căn cứ đều được ăn một bữa cơm no, lại ngủ một giấc thật ngon, hôm nay trạng thái mọi người thoạt nhìn đã khá hơn lúc trước rất nhiều.
Mọi người sau khi đăng ký ở chỗ Lưu Phương xong sau đó đi theo Tô Nguyễn Nguyễn đến chân núi, khi nhìn thấy 6 cái kho hàng mà ngày hôm qua lúc bọn họ rời đi vẫn chưa có nay lại xuất hiện, trong lòng ai nấy đều bàng hoàng khiếp sợ.
Có thể trong vòng một đêm xây được kho hàng lớn như vậy, lại còn rắn chắc ngang với bê tông, đủ để cho thấy dị năng giả xây dựng này nhất định rất mạnh.
Mệt cho lúc trước bọn họ còn cảm thấy người bên bọn họ nhiều, có thể muốn làm gì thì làm, hiện tại xem ra, hoàn toàn là do những người này không muốn so đo cùng đoàn người bọn họ, nếu không chỉ bằng thực lực này, muốn bóp ch ết bọn họ đơn giản như bóp ch ết một con kiến.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, chút tâm tư nhỏ trong lòng bọn họ hoàn toàn tắt ngúm.
"Hôm nay Đại Lực phụ trách chặt cây, Tử Thân phụ trách chặt thành khúc, mọi người phụ trách kéo những thân cây đã phân khúc đến các kho hàng đó và xếp thành đống.
Thừa dịp trời không có mưa, mọi người tranh thủ làm việc nhanh lên, nếu không lát nữa trời mưa sẽ không làm được."
Những người này cơ bản đều là người bình thường, để bọn họ làm việc trong mưa, phỏng chừng sẽ không sống được bao lâu.
Tô Nguyễn Nguyễn tất nhiên không phải là loại này người hà khắc như Chu Bái Bì.
(*Chu Bái Bì là một tay ác bá địa chủ trong truyện "Nửa đêm gà gáy" của tác giả Cao Ngọc Bá. Trong truyện, Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động (trong khế ước bán thân có quy định: gà gáy là phải rời giường làm việc.)
Cây cối trong núi sau cơn mưa dài đã cao đến 30 đến 40 mét, phải năm sáu người trưởng thành mới có thể ôm hết được một cây lớn.
Nếu trực tiếp để bọn họ chặt ngã cây rồi kéo tới kho hàng, đó quả thực chính là chuyện mơ tưởng.
Tô Nguyễn Nguyễn lần lượt nói cho Đại Lực cùng Lưu Tử Thần biết những việc họ cần làm.
Đại Lực dùng dị năng Lôi hệ của mình để chặt cây thành nhiều mảnh, Lưu Tử Thần phụ trách dùng dị năng hệ Điện đem những nhánh cây lớn chặt nhỏ thêm một lần nữa, để mỗi khúc củi chỉ dày bằng cánh tay. Khi đợt rét đậm ập đến, những khúc củi này có thể dễ dàng đốt cháy và cháy rất lâu.
Về phần muốn nhóm lửa dùng, vậy mọi người phải tự mình đi nhặt lá cây, nhánh cây nhỏ để làm mồi lửa.
Sau khi phân công cho từng người xong, Tô Nguyễn Nguyễn đi đến chỗ đất đỏ bên kia xem hạt giống đã gieo trồng ngày hôm qua, thuận tiện lấy ra 10 mẫu đất đỏ mà Hệ thống đã phát khen thưởng trước đó.
Bất quá chỉ trong một đêm, toàn bộ hạt giống đã nảy mầm, mọc lên tươi tốt, cho dù là mầm lúa mạch hay những mầm rau quả khác, về cơ bản đã mọc ra hai ba chiếc lá.
Khoảng cách đợt rét đậm chỉ còn không đến 20 ngày nữa, không biết những lúa mạch này có thể thu hoạch được trước đợt rét đậm đến hay không.
[Ký chủ muốn cây nông nghiệp lớn nhanh, có thể dùng đến phân hoá học Hệ thống cung cấp, nó giúp rút ngắn chu kỳ sinh trưởng của cây nông nghiệp, lại có thể nâng cao sản lượng! Hoặc có thể sử dụng dung dịch tăng tốc đặc biệt!] Hệ thống nói.
"Mi mau câm miệng đi, hiện tại ta có 20 mẫu đất đỏ, mi chỉ cho ta 10 cân phân hóa học, một lọ dung dịch tăng tốc, tất cả còn không đủ nhét kẽ răng!" Tô Nguyễn Nguyễn tức giận nói.
[Ký chủ có thể đi làm nhiệm vụ a, tỷ như dẫn theo nhân vật chính của chúng ta đi vào trong núi đánh quái thú!]
Tóm lại đừng mãi ở chỗ này, khiến nó không kiếm được năng lượng, nó chỉ còn thiếu chút điểm năng lượng đã có thể mở ra chương trình tự sửa chữa.
"Hiện tại mi kêu ta dẫn hắn đi vào núi đánh quái thú?"
Khuôn mặt nhỏ của Tô Nguyễn Nguyễn lập tức lạnh xuống, "Vết thương bị chó biến dị cào trên vai ta chỉ vừa mới kết vảy, giờ lại kêu ta đi đánh quái thú?"
"Cho dù là đội ngũ lừa đảo cũng không dám làm chuyện như vậy đi!"
Hệ thống: [!] Được rồi, là nó sai, nó đã quên!
Thoát thoát! (*Thoát ở đây là thoát cửa sổ trò chuyện)
[Hệ thống trực tuyến đã ngủ đông, hiện bắt đầu dùng chương trình tự động! Thỉnh ký chủ cố lên!]
Đi đến phía cuối 10 mẫu đất, Tô Nguyễn Nguyễn đem 10 mẫu đất đỏ trong không gian lấy ra trải trên mặt đất.
Nhìn nhìn bầu trời, trong lòng Toi Nguyễn Nguyễn âm thầm cầu nguyện ngàn vạn ông trời đừng đổ mưa a, số củi mà bọn họ cần dùng cho mùa đông vẫn chưa có chặt đủ đâu, còn có 10 mẫu đất vẫn chưa trồng gì cả.
Đây quả thật là thời gian thì ít, nhiệm vụ thì nặng mà nhân thủ lại không đủ!
Bên kia, tốc độ chặt cây của Đại Lực rất nhanh, một phút một cây, Lưu Tử Thần cũng không kém chút nào, chỉ mất gần ba phút là chặt được toàn bộ cây củi thành kích thước như Tô Nguyễn Nguyễn nói.
Mà người trong căn cứ mất 10 phút để chuyển toàn bộ số củi đã qua xử lý về kho hàng và cất giữ.
Gần hai tiếng sau, cây cối ở chân núi đều đã bị Đại Lực chặt hết, khi nó muốn đi sâu vào núi chặt tiếp đã bị Tô Nguyễn Nguyễn gọi lại.
"Đại Lực, tốc độ của ngươi quá nhanh, mọi người không theo kịp, ngươi tạm thời nghỉ ngơi một lát đi!" Tô Nguyễn Nguyễn tìm một gốc cây, ý bảo Đại Lực lại đây ngồi nghỉ ngơi.
Cảm nhận được năng lượng trong người Đại Lực có chút khô kiệt, Tô Nguyễn Nguyễn từ trong không gian lấy ra một viên tinh hạch cấp 5 không thuộc tính đưa cho nó.
Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng, truyện Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng , đọc truyện Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng full , Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng full , Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng chương mới