Người đàn ông quay đầu rồi chỉ tay về phía chòi tạm dựng lên để nghỉ ngơi, thở dài nói, “Lúc nãy tôi dìu anh ấy ra kia chữa thương rồi.”
Vu Khiết nghe được lời cần nghe nhất, sau đó một mạch chạy tới, không quên quay đầu cảm tạ, “Cảm ơn anh, tôi đi xem anh ấy!”
Vu Khiết chạy một mạch tiến vào trong lều liền thấy Lục Phong đang ngồi tựa vào tường thở dốc, bác sĩ giúp anh đem áo sơ mi cởi ra, để lộ phần cánh tay rướm đầy máu.
Cô chợt khựng lại không dám bước tới, trong mắt hằn rõ sự bất an cùng lo lắng.
Lục Phong cảm thấy hình như có người đang nhìn mình liền ngẩng đầu lên, phát hiện Vu Khiết với sắc mặt trắng bệch đang đứng ở trước cửa đau lòng nhìn gã.
Gã tay giật giật như muốn đứng lên, cô hét lên nhắc nhở, khóe miệng nhếch lên như muốn khóc, “Không được nhúc nhích!”
Lục Phong nhìn thấy gương mặt ngày một trắng bệch của vợ nhỏ, hướng về phía cô dịu dàng an ủi, “Bé cưng đừng khóc, anh không sao.” Gã còn muốn chứng minh cho cô xem gã hoàn toàn ổn, bất chấp đỡ tường đứng dậy, “Xem nè, anh không có việc gì hết, em đừng lo!”
Lúc này Vu Khiết mới run rẩy bước đến, sau đó liền ôm chầm gã vào lòng.
Gã cảm động ôm lại, cảm nhận được toàn thân vợ nhỏ đang run lẩy bẩy, thở dài vỗ lưng cô an ủi, “Nào nào, đừng khóc, anh đều không có việc gì, anh không sao hết…”
Vu Khiết được bàn tay ấm áp của chồng yêu vỗ về, nhận thấy người cô yêu cả người lành lặn không bị mất cái chân hay cái tay nào, liền không cách nào kiềm chế nước mắt rơi xuống, cứ thế khóc tu tu như một đứa trẻ.
Lục Phong nhìn vợ nhỏ liền đau lòng không thôi, rõ ràng bản thân gã bị thương còn chưa dám khóc, vậy mà bé cưng nhà gã đã giành khóc nhè trước rồi.
Gã lấy tay chùi đi khóe mắt ướt át của cô, nhẹ giọng nói, “Anh không sao thật mà, đừng khóc nữa được không?”
Vu Khiết khóc nghẹn đến mức khó thở, tay bấu chặt lên vai gã.
Gã nhìn cô khóc lòng đau như cắt, thở dài rồi vỗ nhẹ lên lưng cô an ủi, “Đừng khóc… đừng khóc nữa mà… Em khóc anh liền đau lòng, nhìn vết thương có chút ghê người vậy thôi nhưng em hãy tin anh, anh không hề cảm thấy đau một chút nào.
Người yêu của em là ai cơ chứ, không chuyện gì có thể gục ngã được anh!”
Cho tới khi xe cứu thương đến, Vu Khiết mới biết mọi chuyện vừa xảy ra ban nãy, vì giá gỗ được sắp xếp không chắc chắn, gã may mắn thân thủ tốt liền không sao, sau đó vì có công nhân bị thương, gã muốn giúp họ nhưng không cẩn thận bị cây đinh rạch một đường dài ngay tay.
Bạn đang đọc bộ truyện Bé Cưng Muốn Ly Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bé Cưng Muốn Ly Hôn, truyện Bé Cưng Muốn Ly Hôn , đọc truyện Bé Cưng Muốn Ly Hôn full , Bé Cưng Muốn Ly Hôn full , Bé Cưng Muốn Ly Hôn chương mới