"Hu hu...!Cho tiên sinh hôn, em là của tiên sinh, tiên sinh thích em thì tốt quá..." Không hiểu sao cậu lại hoảng hốt, có thể là vì từ trước đến nay đều không cảm giác an toàn dịu dàng, làm hắn hoàn toàn tan vỡ, "Tiên sinh hôn nhiều một tí, có thể thích em nhiều hơn không ạ..."
"Được."
Trần Thừa Phong đáp ứng một tiếng, bên ngoài vẫn là bộ dáng lạnh nhạt, trong lòng lại như có gì đó lấp đầy.
Hắn từng chịu nhiều khổ cực, cho nên sẽ không để omega gả cho mình phải chịu khổ.
"Từ giờ, em là người của tôi, biết chưa?"
Vuốt ve cánh môi của An Lê, thật mềm, như kẹo bông gòn ở siêu thị, chọc một chút liền rơi ra, hắn hỏi, "Em cứ như vậy làm tôi cảm thấy như là em cố ý câu dẫn tôi, làm sao bây giờ? Không phải cố ý sao? Sao môi mềm thế."
"Không phải...!không có câu dẫn Trần tiên sinh..." Cậu do dự một chút lại thành thật trả lời,"Em không dám..."
Nhiệm vụ Quách Nguyệt giao cho cậu quả thật là câu dẫn Trần Thừa Phong, nhưng mà cậu nào dám chứ? Ngày đầu tiên bị doạ khóc hu hu, giờ báo cậu câu dẫn người kia cậu cũng nói đồng ý, nhưng tuyệt đối không dám.
Lời nói thật lòng, đúng là bé con ngoan ngoãn biết nghe lời.
"Tiểu yêu tinh."
"Ưm..."
Vừa dứt lời, An Lê đã bị người kia cúi người đè xuống chặn môi, vừa tắm xong nên môi hơi lạnh, nhàn nhạt không có mùi vị gì, chỉ ngửi được mùi sữa trên người cậu, rất ngọt.
Chăn mềm phủ lên hai người, nương theo bóng tối đối mặt với nhau, ánh mắt như chứa đầy sao, "Vừa rồi còn nói hôn em, sao giờ lại khóc?"
Càng khóc càng muốn bắt nạt.
"Ưm..."
An Lê không kịp phản ứng, môi đã bị chặn lại, càng ngày càng thích hôn.
Không biết đây có tính là cái hôn chân chính đầu tiên không, mấy lần trước đều không tính?
Nụ hôn đầu tới quá muộn, cho nên trong tiềm thức luôn muốn bù đắp tất cả những khiếm khuyết mấy năm gần đây, đau lòng cậu, cho nên muốn chiếm hữu cậu.
An Lê quá ngoan, làm hắn muốn bắt nạt, nhìn cậu nằm dưới thân mình khóc thút thít, thích rơi nước mắt như vậy, sau này phải làm sao đây?
"Thích khóc quá vậy, sau này trên giường có rất nhiều lúc em phải khóc đấy." Hắn khàn giọng nói, nghe được đã nhẫn nhịn rất lâu, An Lê khẩn trương nuốt nước miếng.
Cắn môi dưới, tuy rằng đêm tối, nhưng cũng đủ cảm giác được người này hẳn là đỏ mặt.
An Lê luôn rất ngoan ngoãn, ở trên giường cũng vậy, bị ôm ngực hôn cũng vậy, làm người ta không thể hung dữ lên được, An Lê không biết cái gì là điểm mẫn cảm, cũng không biết phải làm gì, nhưng cậu quả thật cũng nhớ lời Quách Nguyệt, lấy lòng Trần Thừa Phong.
Lấy lòng Trần Thừa Phong, làm càng tốt cậu sẽ được sống càng tốt, cậu hiểu điều này, cũng hiểu thị phi, muốn có cuộc sống tốt nhất định phải từ từ tới.
Chỉ là muốn ôm bé omega ngoan ngoãn nhà mình ngủ một giấc, người này lại không an phận.
An Lê không biết lấy lòng người khác như thế nào, chỉ nghĩ cứ ngoan ngoãn nghe lời người ta là được rồi, cậu bị Trần Thừa Phong ôm chặt, có thể ngửi được pheromone thuộc về Alpha, sắp khóc đến nơi, tim đập nhanh hơn, cảm giác trái tim muốn rớt ra ngoài, không còn gì để nói.
Cậu nhích người, muốn thử hôn, các alpha đều thích omega chủ động nhỉ?
Bạn đang đọc bộ truyện Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng, truyện Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng , đọc truyện Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng full , Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng full , Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng chương mới