Edit: Haullyn
"Tôi........."
"Suỵt, đừng nói chuyện bây giờ." Giang Tấn đưa đầu ngón tay đặt lên môi cô, "Không phải em tò mò không biết tôi thích em hay không sao, nghe tôi nói xong,..."
"Tôi cũng không biết từ khi nào tôi bắt đầu quan tâm tới em, có thể là khi cùng hát trên một sân khấu, cũng có thể sớm hơn.
Tôi không biết đó có phải thích hay không, nhưng mỗi lần nghe thấy tên em, tôi đều sẽ đặc biệt chú ý đến.
Tôi biết em thích đi dạo ven hồ, vì vậy tôi đã đổi thói quen đến thư viện thành ngồi đọc sách ven hồ.
Tôi không biết thế nào để diễn đạt, chỉ có thể lo lắng cho em hết mức có thể, khi em bị dị ứng, tụt huyết áp, tôi không biết phải lấy thân phận gì để quan tâm tới em.
Thời điểm tôi lấy hết can đảm muốn nói mọi chuyện với em, em lại biến mất, thật ngoài ý muốn của tôi, tôi tìm em 6 năm nhưng vẫn không có tin tức gì, cũng may ông trời cho chúng ta gặp lại nhau lần nữa, Hứa Tiếu Vi, lần này tôi sẽ không để em đi nữa."
Hơi dừng lại, Giang Tấn căng thẳng hít sâu, trầm ngâm một lát, "Vậy nên Hứa Tiếu Vi, chúng ta............"
Hãy ở bên nhau.
Bốn chữ cuối chưa nói ra, điện thoại hai người không hẹn cùng lúc vang lên, Hứa Tiếu Vi không quan tâm, tắt điện thoại nói với Giang Tấn, "Nói tiếp đi."
Giang Tấn mở miệng, chưa kịp nói tiếp điện thoại lại reo, bất đắc dĩ, Hứa Tiếu Vi và Giang Tấn phải tiếp điện thoại.
Điện thoại Giang Tấn là trợ lý gọi tới, còn Hứa Tiếu Vi là Ngô An Toàn gọi, nội dung cuộc gọi gần giống nhau.
Trợ lý: "Ông chủ, hai phút trước ảnh chụp tiểu thư Hứa đã bị một người nặc danh đăng lên mạng, Bộ phận truyền thông không thể chống đỡ được nữa.
Cần ngài quay trở lại họp khẩn ra chỉ thị."
Giang Tấn nhận điện thoại sắc mặt thay đổi, nhìn vẻ mặt của Hứa Tiếu Vi cũng không khá hơn, có vẻ Ngô An Toàn cũng đã nói chuyện này với cô, hắn đứng dậy bảo cô cứ nghỉ ngơi, Hứa Tiếu cũng đứng lên theo, "Đến công ty sao? Tôi đi với anh."
Giang Tấn suy nghĩ nhanh, nghĩ để cô một mình ở nhà cũng không yên tâm, liền đồng ý đưa cô đến công ty.
Trên đường đi hai người một lời không nói, buổi tối trên đường cũng không nhiều xe cộ lắm, rất nhanh đã đến công ty, Giang Tấn đưa Hứa Tiếu VI tới văn phòng, thông báo với Lê Quả tới lo cho cô, rồi vội vàng đến phòng họp với trợ lý.
Trước khi đi, hắn an ủi cô, "Không sao đâu, có tôi ở đây."
Giang Tấn rời đi, Lê Quả vẫn chưa tới công ty, Hứa Tiếu Vi sững sờ ngồi trên ghế, đôi mắt dần mơ hồ.
Bên ngoài văn phòng, bởi vì tin tức những bức ảnh bị lộ ra khiến mọi người nhốn nháo, âm thanh ồn ào như muốn xuyên thủng màng nhĩ, ý thức của Hứa Tiếu Vi cũng trở nên rõ ràng hơn, cô dời tầm mắt, vô tình nhìn thấy túi văn kiện trên bàn làm việc, hẳn là nó đã bị vội vàng vứt xuống, tấm ảnh bên trong bị lộ ra một góc, bộ phận trên tấm ảnh lộ ra như hàng nghìn mũi tên bạc đâm vào mắt Hứa Tiếu Vi.
Hứa Tiếu Vi cầm lấy túi văn kiện, những tấm ảnh chụp rơi vương vãi trên mặt bàn, cô rũ mắt nhìn xuống, bức ảnh chụp chính cô trong trạng thái không được chỉnh tề, hai mắt nhắm chặt nằm đó với bộ dạng rời bỏ sự đời, ánh đèn lờ mờ, đèn flash chiếu vào mặt cô, khiến hình ảnh ghi lại càng thêm chật vật bất kham.
Một đoạn kí ức tưởng chừng đã vĩnh viễn ngủ quên dưới tận sâu cõi lòng cô giờ như bị đánh thức trong chiếc thùng sắt tối tăm kia, dưới tiếng cười cuồng vọng của những người đàn ông kia, cô chính là miếng thịt bị giết trên những bàn tay ấy, một chút phản kháng cũng không thể, chỉ có thể mặc cho bọn chúng làm bất cứ điều gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà, truyện Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà , đọc truyện Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà full , Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà full , Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà chương mới