Một giờ sau đi ra, cô vừa định mở cửa đúng lúc chuông cửa vang lên, một âm thanh trầm thấp truyền đến từ bên ngoài: ” Xin chào, giao cơm hộp.”
Hứa Tiếu Vi sờ sờ cái bụng đói bẹp của mình, tiến đến mở cửa, tính cảnh giác trỗi dậy nên cô chỉ kéo ra một cái khe hở rồi duỗi tay lấy cơm hộp, lại phát hiện đối phương ăn mặc không giống như là nhân viên đưa cơm hộp, ngẩng đầu nhìn lại, khuôn mặt góc cạnh của Giang Tấn xuất hiện trước mặt cô.
Hứa Tiếu Vi không có cho hắn cơ hội nói chuyện, ‘ đùng’ một tiếng thật to, cửa phòng đóng lại: “Giang tiên sinh thích chơi cosplay từ khi nào vậy?”
Giang Tấn ở bên ngoài gõ cửa: “Vi Vi em mở cửa trước đi, anh có chuyện muốn nói với em.”
Hứa Tiếu Vi lưng dựa ở cửa: “Nhưng em không có gì để nói với anh, em mệt muốn đi ngủ.”
“Không phải bất luận có chuyện gì xảy ra cũng đều cho đối phương một cơ hội để giải thích sao?”
Hứa Tiếu Vi trầm mặc vài giây, rồi thầm lén nhìn thần sắc lo lắng của nam nhân ở bên ngoài qua đôi mắt mèo: “Nhưng anh cũng nói qua nếu xảy ra chuyện gì phải cho nhau thời gian mười phút để bình tĩnh, hiện tại em không muốn gặp anh.”
Giang Tấn: “Từ sáng đến bây giờ đã mười giờ trôi qua.”
Hứa Tiếu Vi tựa vào cánh cửa lớn đột nhiên không nói lời nào, bỗng nghe thấy Giang Tấn ở ngoài cửa dồn dập gõ hai tiếng, sau đó hắn đè thấp âm thanh: “Mau mở cửa, có paparazzi đi theo anh đến đây.”
Hứa Tiếu Vi lo lắng cho hắn lại bị chụp ảnh đưa lên các trang đầu đề, lập tức không nghĩ ngợi nhiều liền mở cửa, ngoài phòng nam nhân nhân cơ hội chui vào, còn không cho Hứa Tiếu Vi có thời gian kịp phản ứng nhanh tay đóng cửa lại đem cô đè lên phía cửa lớn, sau đó trực tiếp chặn cô bằng một nụ hôn.
Nụ hôn của Giang Tấn chỉ kéo dài trong chốc lát, hắn chỉ liếm môi cô vài cái, chờ tâm trạng Hứa Tiếu Vi ổn định dần lại mới buông cô ra: “Đừng nói gì nữa, nghe chỉ thêm thương tâm.”
Hứa Tiếu Vi cúi đầu không thèm nhìn đến hắn, khuôn mặt của cô vẫn trầm mặc như vậy. Cô thoáng nhìn Giang Tấn trong tay cầm một cái túi, mới mở miệng hỏi hắn: “Trên tay anh cầm là cái gì vậy?”
Giang Tấn giơ tay quơ quơ đồ vật trong tay: “Ngô An Toàn nói em chưa có ăn cơm chiều, nên anh mới mua cho em.”
Hứa Tiếu Vi dẫn Giang Tấn vào phòng, trong khi cô đi lấy máy cảm biến để đặt lên cửa phòng trộm Giang Tấn đã mở hộp cơm ra, mùi hương lập tức xông vào mũi của Hứa Tiếu Vi, mà bụng vốn đã đói khá lâu, nên cô cảm thấy không thể vì giận dỗi mà để mình bị đói, liền lấy đôi đũa từ trong tay Giang Tấn, sau đó vùi đầu ăn.
Chà, khi ăn cơm mà không nói chuyện gì cũng khá tốt.
Giang Tấn mở hộp canh ra rồi đẩy đến trong tay của cô: ” Người phụ nữ trong hình là Thẩm Y Nhạ, nữ diễn viên mới ký hợp đồng với Tinh Quang, cũng là bạn của Giang Nhất Thành. Giang Thịnh không biết Giang Nhất Thành và Thẩm Y Nhạ có quen biết, để Thẩm Y Nhạ hạ dược vào rượu của anh có ý đồ làm phát sinh một chút chuyện gì đó, khiến em nghĩ giống như các tiêu đề hôm nay. Nhưng Thẩm Y Nhạ đã nói hết mọi chuyện cho anh biết, muốn phối hợp diễn một màn kịch với Giang Thịnh, anh và cô ấy chỉ diễn cho hắn xem, ảnh chụp cũng đã ngăn không để lộ ra ngoài, lại không nghĩ rằng nó vẫn bị em thấy được.”
Hứa Tiếu Vi đưa mi mắt lên nhìn Giang Tấn, Giang Tấn sợ cô không tin, khuôn mặt vô cùng thành khẩn mà bổ sung thêm: ” Anh cùng cô ta thật sự chưa phát sinh ra chuyện gì.”
Hứa Tiếu Vi vẫn không nói, cô còn chưa suy nghĩ ra lý do cho hành động nóng nảy và đột ngột vừa rồi của mình, Giang Tấn ngồi xổm trước mặt cô, hai mắt như ẩn chứa lời xin lỗi: “Xin lỗi, Anh đã diễn trò với người ta mà không có nói trước với em khiến cho em bận lòng suy nghĩ nhiều như vậy, anh xin lỗi.”
Hứa Tiếu Vi đem hộp cơm trong tay buông xuống, đi đến ngồi bên mép giường, nhàn nhạt nói: ” Lời giải thích của anh vừa rồi cũng là lời giải thích của em đối với anh cho chuyện em và Phó Thần.”
Lơ đãng một chút, Hứa Tiếu Vi bĩu môi: “Trong lòng vẫn còn có chút miên man khó chịu.”
Giang Tấn tiến tới ôm chặt lấy cô: “Anh sai, thực sự xin lỗi.”
Hứa Tiếu Vi không biết nhớ tới cái gì mà cười lên: “Giám đốc Giang uy lực cao ngạo đâu mất rồi, anh chưa bao giờ xin lỗi người khác chỉ để cầu xin tha thứ như vậy nha. Đây không phải là giám đốc Giang mà em biết.”
Giang Tấn cứ ôm không chịu buông: “Giám đốc Giang là cái gì? Trong mắt anh chỉ có Hứa Tiếu Vi thôi.”
Hứa Tiếu Vi bật cười: “Anh không cần tôn nghiêm sao?”
“Cho nên,” Giang Tấn buông cô ra, nâng cằm Hứa Tiếu Vi lên bắt cô nhìn thẳng vào hắn: “Tha thứ cho anh?”
” Được, nể tình anh ngàn dặm xa xôi đi mua cho em một phần cơm, tha thứ cho anh.”
Giang Tấn nghe thấy liền cao hứng nhưng chưa kịp tiến đến ôm chặt lấy cô, đã bị đôi tay Hứa Tiếu Vi chống lại: “Tuy nhiên, về sau anh lại cùng người phụ nữ khác lan truyền những hình ảnh tai tiếng như thế em sẽ không tha thứ dễ dàng như vậy đâu.”
“Chuyện như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa.” Giang Tấn cúi người hôn lên trán của cô, đang muốn chuyển qua trên môi cô, nhưng lại bị những vết trầy xướt trên bả vai của Hứa Tiếu Vi làm chú ý, liền cất tiếng âm thanh đều mang theo phần lạnh lẽo: “Bả vai sao lại thế này?”
“Hả?” Hứa Tiếu Vi nghi hoặc liếc nhìn qua bả vai, mới thấy hắn cô dường như quên mất rằng mình bị thương, nhưng lại xua tay phản bác: “Không sao, em không cẩn thận trong lúc ghi hình nên mới như vậy.”
Khi cô nói chuyện, Giang Tấn đã đến chỗ TV lấy hộp thuốc rồi quay lại, hắn lấy lọ thuốc và tăm bông ra, động tác ôn nhu như nước đưa đến cho cô: “Anh điện cho em nhiều cuộc điện thoại sao em lại không bắt máy.”
Hứa Tiếu Vi ánh mắt né tránh: “Hình như là mất tín hiệu.”
Giang Tấn liếc cô: “Ngô An Toàn và Lê Quả sao cũng không nghe máy?”
Hứa Tiếu Vi cười gượng: “Có thể là nơi đó cũng không có tín hiệu.”
Giang Tấn nhẹ giọng đáp lại, Hứa Tiếu Vi cho rằng hắn tin vào lời cô nói, không nghĩ rằng Giang Tấn khẽ phà hơi trên miệng vết thương của cô thản nhiên nói: “Trên tủ TV, hai cái điện thoại đó là của ai?”
Hứa Tiếu Vi: “……”
Giang Tấn bỗng nhiên nở nụ cười: “Lần đầu tiên nhìn thấy em ghen, lại còn rất đáng yêu.”
Bên tai là tiếng cười sảng khoái của Giang Tấn, Hứa Tiếu Vi chỉ biết ôm mặt mà ngồi bôi thuốc, vì muốn giảm bớt không khí căng thẳng, trong lòng cô suy nghĩ hồi lâu mới tìm được một cái đề tài.
Cô hỏi: “Anh thích mèo hay là chó?”
Giang Tấn không cần nghĩ ngợi: “Thích em.”
Hứa Tiếu Vi VS Giang Tấn.
Hứa Tiếu Vi thua.
Câu chuyện tình yêu đầy hương vị đất trời vừa được tìm thấy trong ký ức bụi bặm chưa kịp bắt đầu thì nó đã kết thúc, Hứa Tiếu Vi nhỏ giọng oán giận: “Em còn chưa kịp trêu chọc gì hết.”
Giang Tấn nghe thấy được, đem tăm bông quăng vào sọt rác, khoanh chân ngồi ở trên giường cùng Hứa Tiếu Vi mặt đối mặt: ” Vậy thì, em hỏi lại một lần nữa.”
“…… Anh thích mèo hay là chó?”
“Con Mèo.”
“Meo meo ~”
Giang Tấn thấy buồn cười: “Nhưng con mèo này hơn đói bụng.”
Hứa Tiếu Vi đột nhiên bật cười khi nghe những lời này, đứng dậy muốn chạy lại bị người đàn ông ở phía sau: “Đi đâu?”
Hứa Tiếu Vi: “Em……Lấy cho anh đồ ăn nóng.”
“Không cần, ăn như vậy mới đúng.”
“Đừng hôn vào cổ mà, em còn muốn mặc áo hở vai!”
“Giang Tấn, anh đủ rồi!”
“Anh đúng là con sói đói khát –“
—
Lúc này ở ngoài cửa phòng có hai người đang lén lút nghe ngóng ở góc tường sau đó hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, mặt Lê Quả giờ đã đỏ hết cả lên: “Anh Ngô anh vẫn còn muốn nghe nữa sao, không thích hợp cho trẻ con nha.”
Ngô An Toàn không thèm đem lời nói của cô nhét vào tai, hai mắt nhìn chằm chằm vào lỗ trống của cửa phòng: “BOSS Giang…… Mạnh bạo quá.”
Lê Quả kéo hắn: “Chúng ta đi thôi, bây giờ đi vào muốn lấy điện thoại chắc chắn là không được rồi.”
“Nói có lý.”
Tiếp theo hai người chuẩn bị khom lưng rời đi, lại bỏ qua anh trai đang đứng một bên ấp úng lên tiếng: “Cái kia, tôi có thể đi được không, tôi vẫn phải giao cơm hộp cho nhà khác nữa.”
Anh trai giao cơm hộp: Đúng thật là quá xui xẻo, giao cơm hộp cũng có thể bị người khác cho ăn cẩu lương như vậy dường như……
———–
Ba ngày trước khi kết thúc chương trình《 Thanh Xuân Tươi Đẹp 》, Giang Tấn đã gạt bỏ công việc ở công ty để cùng Hứa Tiếu Vi đi đến Thành Phố K. Bởi vì lần này 《 Thanh Xuân Tươi Đẹp 》cũng có ‘ Tinh Quang ‘ đầu tư, Giang Tấn đã có mặt với tư cách là nhà đầu tư để kiểm tra quá trình quay phim và tiến độ xử lý.
Tuy nhiên, Hứa Tiếu Vi sợ hắn và cô ở chung một phòng sẽ bị paparazzi chụp được gây ra tai tiếng, cũng một phần là vì hắn làm cô giận dỗi hết một ngày, cho nên cô đã trừng phạt Giang Tấn mấy ngày nay ngoan ngoãn ở trong phòng không ra khỏi cửa.
Chờ sau khi Hứa Tiếu Vi từ tổ chương trình trở về thì trời cũng đã tối hai người mới có thời gian ngắn ngủi ở bên nhau.
Trưa ngày thứ ba, Giang Tấn mới vừa kết thúc cuộc trò chuyện cùng trợ lý thì thấy trên tủ đầu giường có điện thoại của Hứa Tiếu Vi, biết cô đã để quên điện thoại, hắn nghĩ vừa lúc có thể mượn cớ để đi gặp cô, sau đó liền đi ra cửa.
Mùa đầu tiên của《Thanh Xuân Tươi Đẹp》 chuẩn bị đóng máy, nhân viên công tác có cơ hội tìm Hứa Tiếu Vi đi vào phòng khách để thảo luận về các tiêu chuẩn chỉnh sửa máy ảnh và hình thức quảng cáo.
Ngô An Toàn và Lê Quả được biên kịch gọi ra để thương lượng về danh sách mùa sau, Giang Tấn đến địa điểm quay nhìn một vòng vẫn chưa tìm thấy Hứa Tiếu Vi, sau đó cùng đạo diễn nói một vài câu, rồi hỏi Hứa Tiếu Vi ở đâu, đạo diễn nói không biết, trùng hợp một nhân viên công tác ăn mặc quần áo lao động đi ngang qua tay chỉ về một hướng: “Đang ở đó nói chuyện với nhà sản xuất á.”
“Cảm ơn.”
Giang Tấn cảm giác lòng bàn chân của mình có chút lạnh lẽo, không biết như thế nào, khi hắn trên đường lái xe đến trường quay trong lòng cũng không khỏi lo lắng, cảm thấy càng ngày càng bất an giống như chuẩn bị sẽ xảy ra chuyện gì, càng kỳ quái là, ở đây không chỉ có hắn không nhìn thấy Hứa Tiếu Vi, mà ngay cả Đoạn Di, Ngô An Toàn và Lê Quả cũng chưa nhìn thấy, điều này làm cho sự bất an trong lòng hắn càng mãnh liệt hơn.
Giang Tấn tiến tới gian phòng nghỉ ngơi liền thấy một nhân viên công tác đi thoáng qua, trên người đối phương bốc một mùi hương nồng nặc và khó chịu, Giang Tấn lúc ấy vì vội vã đi tìm Hứa Tiếu Vi không có để ý quá nhiều, chỉ chú tâm đi vào gian phòng nghỉ ngơi, hỏi người ở đây họ đều nói không nhìn thấy Hứa Tiếu Vi, hắn đang muốn rời đi, liền nghe thấy ở ngoài phòng có người hô to:
“Cháy cháy, mau tới dập lửa –“
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!