Liêu Bách Hà theo sau Nam Cung Nhật Đăng lên tận phòng ngủ, hai tay giữ chặt chiếc áo khoác khi nãy được anh khoác lên người.
Khuôn mặt hớn hở, vui sướng xua tan đi phần nào cơn lạnh giá.
Bước vào phòng, anh dừng lại, quay người nhìn cô đang đi vào.
Anh nhìn cô, cô cũng chớp chớp nhìn anh, vẫn chưa hiểu ý tứ và sự quan tâm trong ánh mắt của người đối diện.
“ Thay đồ đi.
”
Đút hai tay vào túi quần thể thao, Nam Cung Nhật Đăng đưa mắt nhìn sang hướng khác.
Thái độ lạnh nhạt, nhưng trong lòng vô cùng quan tâm.
Đúng vậy, đâu thể nào dễ dàng tha thứ.
Liêu Bách Hà nghe lời gật đầu, đi vào phòng tắm.
Bước tới chiếc bàn, cầm chai rượu rót cho mình một ly để uống.
Nhấp từng ngụm nhâm nhi nhưng cũng vừa suy nghĩ, chẳng biết quyết định này là đúng hay sai, anh vẫn còn rất lấn cấn trong lòng, về mối quan hệ của cô và Từ Thiên Lâm.
Nếu họ thực sự đang quen nhau, thì tại sao cô trở lại nơi đây nói rằng yêu anh?
Bách Hà đang nghĩ gì, cô thay đổi là vì đâu?
Là yêu anh phải không?
Hay tiếp tục là vì Từ Thiên Lâm?
Đang dạt dào trong suy nghĩ, có một vòng tay lạnh lẽo khẽ ôm lấy anh từ đằng sau.
Anh không bất ngờ vì đã cảm nhận được từng bước chân của Bách Hà đang tiến lại.
Không gỡ tay, không lên tiếng, đứng yên xem cô làm gì tiếp theo.
“ Anh còn giận em hả? Em phải làm gì anh mới bỏ qua cho em? ”
“...!”
“ Nhật Đăng, em yêu anh, rất yêu anh! ”
“ Vậy còn Từ Thiên Lâm, mối quan hệ là gì? ”
Đôi mắt của Liêu Bách Hà mở to sau câu hỏi của Nam Cung Nhật Đăng, mấy giây sau thả lỏng đôi tay, vòng ra chắn ngay trước mặt của anh.
Trên người của cô lúc này chỉ có duy nhất chiếc khăn tắm, được cô quấn hời hợt để lộ da thịt trắng trẻo và bầu ng ực căng tròn hút hồn đối phương.
Lên tiếng trả lời:
“ Em và anh ta không có quan hệ gì hết, trong tim của em...!”
Nói đến đấy, Bách Hà nắm lấy bàn tay to lớn của anh đặt lên ngực trái của mình, cất giọng nói tiếp:
“ Trong tim của em chỉ có mình anh! ”
Nam Cung Nhật Đăng đột nhiên nhíu mày, con người đen láy uy lực di chuyển qua lại thâm sâu khó đoán.
Quay lưng với cô, giọng nói trầm trầm vang lên dường như rất khó khăn, nặng nhọc:
“ Hôm sinh nhật, cậu ta đến tìm em, em nghĩ tôi không biết sao? ”
“ Đúng là anh ta thích em, nhưng em yêu anh! ”
Liêu Bách Hà tiếp tục chạy ra phía trước, cố gắng giải thích cho Nam Cung Nhật Đăng tin tưởng.
Thấy anh im lặng nhìn mình trân trân, trên khuôn mặt của cô có nét sợ hãi thoáng qua, nhưng sau đó vội vàng ôm chầm lấy thân thể cường tráng, dụi vào lòng anh nghẹn ngào lên tiếng:
“ Anh không tin em yêu anh sao? Anh chẳng biết trái tim của em khổ sở đến nhường nào đâu, nhiều lúc em còn nghĩ đến cái chết.
”
“...!”
Nam Cung Nhật Đăng không một phản ứng, Bách Hà quyết tâm nhìn lên, hai dòng nước mắt lăn dài tiếp tục cất lời:
“ Nếu anh đã không có niềm tin nào dành cho em...Nhật Đăng, em đã suy nghĩ thấu đáo rồi, em sẽ biến mất mãi mãi trên cõi đời này không làm phiền đến anh nữa, để anh hạnh phúc bên người yêu cũ xinh đẹp tuyệt vời của anh.
”
Giọng nói của Liệu Bách Hà càng lúc về sau càng lớn, sắc mặt thể hiện sự ghen tuông rõ ràng, căn bản cô biết rõ cả buổi tối hôm nay anh đã đi đâu và với ai.
Thấy Nam Cung Nhật Đăng vẫn giữ thái độ lãnh đạm, cô nức nở vùng vẫy, chạy vào bên trong phòng tắm mặc lại quần áo rời đi.
Nhưng, lúc này anh đã phản ứng, cầm lấy cổ tay của cô giữ lại, lên tiếng:
“ Tôi sẽ điều tra về những gì em vừa nói, đừng để tôi phát hiện ra em tiếp tục lừa dối.
Bạn đang đọc bộ truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ, truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ , đọc truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ full , Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ full , Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ chương mới