Chỉ mới năm giờ sáng, Đỗ Cẩn Y đã chọc cho tiểu Hạ thức giấc để kịp giờ ra sân bay về thành phố B.
Mặc dù lúc một giờ khuya, Liêu Bách Hà đã gọi thông báo ca phẫu thuật thành công, hiện tại không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cô cũng chẳng sao chợp mắt và ngưng lo lắng.
“ Mẹ...!”
“ Dậy nào con, chúng ta về với ba.
”
Đỗ Cẩn Y ôm con gái ngồi dậy, tranh thủ đến mức cô đã thay quần áo cho mình và soạn sẵn bỏ vào vali từ lâu.
Nghe nói về với ba, tiểu Hạ vui mừng không còn tiếp tục mè nheo, sau đó câu lấy cổ mẹ để bế vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.
20 phút sau, hai mẹ con rời khỏi căn hộ chung cư và bắt taxi đến sân bay.
Trông cô hiện tại vô cùng đáng thương, một tay ôm con và một tay kéo chiếc vali, khuôn mặt phờ phạc dường như rất mệt mỏi.
Mười giờ sáng, máy bay hạ cánh an toàn xuống thành phố B.
Đỗ Cẩn Y tiến hành làm thủ tục và nhận lấy hành lý, bên ngoài đã có xe của Liêu Bách Hà đến đón.
Sáng nay, sau khi nghe Nam Cung Nhật Đăng nói rằng hai mẹ con của cô đang trên máy bay trở về.
Ông Kim vui mừng đến chan chứa dòng lệ, trông ngóng từng giây và từng phút.
Cuối cùng, hai mẹ con của Đỗ Cẩn Y cũng đến được bệnh viện.
Nhìn thấy ông Kim và hai vợ chồng của Nam Cung Nhật Đăng cô càng thêm khẩn trương, tiểu Hạ thì ngoan ngoãn ôm chặt lấy cổ mẹ mình.
Vừa bước tới, cô đã lập tức lên tiếng:
“ Bác trai, tình hình anh ấy thế nào rồi? Đã tỉnh hay chưa? ”
“ Thịnh Hàm đã không sao, nhưng vẫn còn thuốc mê nên chưa tỉnh.
”
Lúc này, Liêu Bách Hà tiến đến bế lấy tiểu Hạ, cô bé vốn dĩ ngoan ngoãn nên cũng rất nghe lời.
Đỗ Cẩn Y căn bản vẫn không thể an tâm nếu như Kim Thịnh Hàm chưa tỉnh, đôi chân yếu ớt bước tới, đôi mắt ngập nước nhìn vào bên trong thông qua ô nhỏ của cánh cửa, thấy anh im lìm nằm trên giường bệnh với nét mặt xanh xao làm trái tim của cô như vỡ vụn.
Một tháng trước, sau khi trở về cô đã âm thầm cho anh cơ hội.
Nếu ngay từ đầu cô rõ ràng và thẳng thắng, anh cũng sẽ không hiểu lầm và trở về thành phố B.
Hôm nay anh bị thương, tất cả đều do cô!
Nghĩ bấy nhiêu đấy thôi, Đỗ Cẩn Y òa khóc như đứa trẻ ngay trước phòng bệnh.
Thấy thế, Liêu Bách Hà đưa tiểu Hạ sang cho Nam Cung Nhật Đăng, bước đến đỡ lấy em gái của mình, lên tiếng an ủi:
“ Không sao rồi Cẩn Y.
”
“ Chị ơi...!”
Giây phút xúc động qua đi, Đỗ Cẩn Y nhất quyết muốn vào phòng bệnh với Kim Thịnh Hàm, bên cạnh của anh.
Nhận thấy có vẻ như tiểu Hạ mệt mỏi, nên hai vợ chồng của Nam Cung Nhật Đăng bế cô bé về nhà cho ăn uống và ru ngủ, khi nào anh tỉnh dậy mới đưa vào thăm.
Bên trong, Đỗ Cẩn Y nắm lấy bàn tay to lớn của anh ôm ấp, truyền hơn ấm của mình để anh cảm nhận và nhanh chóng tỉnh lại.
Thực ra, năm năm về trước cô đã lỡ thích anh, nhưng cô luôn phủ nhận vì biết rằng anh chẳng bao giờ thích mình, chỉ xem là nơi giải quyết nhu cầu bản thân.
Ngày cô rời đi, nói không lưu luyến chính là gạt người và lừa gạt lòng mình.
Thời gian mấy năm trôi qua, cứ tưởng tình cảm đó đã không còn.
Khi tiếp xúc với một người tử tế, đàng hoàng và đối xử tốt với mình như Lôi Chí Kính, cô cảm thấy có một chút cảm tình và quý mến, nhưng mối quan hệ đó thực sự chỉ có thể dừng lại ở mức tình bạn.
Cuối cùng, Kim Thịnh Hàm cũng đã tỉnh dậy, đập vào mắt anh đầu tiên chính là khuôn mặt đẫm lệ của một cô gái, còn đang sốt sắng và lo lắng cho anh.
Chuyện gì đây?
Chẳng lẽ là ảo giác?
Anh không tin, nhắm lại rồi mở ra mấy lần để xác thực.
Nhưng anh càng làm vậy, cô gái ấy càng khóc lớn hơn, thậm chí còn bỏ chạy kêu gọi bác sĩ.
Kim Thịnh Hàm nhăn nhó đau đớn, đưa tay ôm lấy vết thương ở ngực cố gắng rướn người ngồi dậy.
Lúc này, đội ngũ bác sĩ, ông Kim và Đỗ Cẩn Y xông vào, nhìn nhau ngơ ngác.
“ Tôi không sao, các người ra ngoài đi.
”
Kim Thịnh Hàm phẩy tay ra hiệu với bác sĩ, sau đó nhìn sang cô bằng ánh mắt thâm tình và cảm động.
Thấy thế, Đỗ Cẩn Y bước tới, lo lắng lên tiếng:
“ Để họ khám cho anh.
”
“ Đúng đó Thịnh Hàm, con vừa tỉnh, để họ khám lại vết thương.
”
Nhìn cô rồi nhìn sang ông Kim, sau đó anh gật đầu đồng ý và được Cẩn Y dìu đỡ nằm xuống.
Sau tất cả mọi chuyện, đã trả lại cuộc sống yên bình vốn có.
Ngay trong lúc Kim Thịnh Hàm muốn buông tay để Đỗ Cẩn Y hạnh phúc, thì cô bỗng nhiên xuất hiện níu lại đoạn tình sắp sửa gãy đứt.
Từng chuyện, từng chuyện xảy ra giống như được sắp đặt.
Năm năm trước và năm năm sau, mỗi giai đoạn đều có những sóng gió gập ghềnh.
Tình yêu của họ lúc đó quá đỗi mong manh, thậm chí chưa từng một lần thổ lộ với đối phương, nên không thể cùng nhau đương đầu trước những thử thách, và đã bị sóng lớn cuốn trôi chia xa.
Ngày đó gặp anh đối với cô chính là may mắn, không nghĩ gặp lại nhưng cuối cùng trùng phùng, đâu đoán rằng sẽ yêu và yêu mãi.
Lúc này, phòng bệnh chỉ còn cả hai, Kim Thịnh Hàm ngồi dựa vào thành giường được Đỗ Cẩn Y đút từng muỗng cháo.
Khi nãy anh muốn tự ăn nhưng cô lắc đầu và giành lấy, sau đó tự tay chăm sóc cho anh.
Ăn uống xong xuôi, Đỗ Cẩn Y đứng dậy định ra ngoài gọi cho Liêu Bách Hà hỏi thăm về tình hình của tiểu Hạ, nhưng khi cơ thể vừa quay đi thì bàn tay đã bị bệnh nhân trên giường nắm chặt và giữ lại.
“ Cẩn Y...”
“ ...!”
“ Tiểu Hạ đâu rồi? ”
Hỏi xong, Kim Thịnh Hàm đã thấy mình ngu ngốc và thất bại lập tức.
Đỗ Cẩn Y ngoái đầu nhìn lại, lên tiếng:
“ Trong lòng của anh chỉ có con gái thôi sao? ”
Kim Thịnh Hàm khẩn trưởng ngồi thẳng mặc kệ cơn đau, sau đó nắm lấy cả hai bàn tay của cô nâng niu, ngập ngừng một lúc rồi bày tỏ:
“ Thấy em lo lắng cho anh và trở về, anh thực sự rất vui, cảm thấy cũng đáng.
Về cũng đã về rồi, hay là em ở lại bên anh luôn đi, được không Cẩn Y? ”
Tuy lời nói chẳng quá hoa mỹ hay ngọt ngào, nhưng Đỗ Cẩn Y cảm nhận được sự thành thật và ánh mắt của anh đang rất tha thiết.
Bạn đang đọc bộ truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ, truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ , đọc truyện Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ full , Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ full , Bí Mật Nguy Hiểm Xin Anh Tha Thứ chương mới