Bốn giờ chiều, Phó Hi Du đeo cặp sách, đạp xe rời khỏi nhà.
Cậu muốn tới nhà Lam Khê, đến khi gặp được cô thì sẽ lấy cớ là đến tìm cô để nhờ cô giảng bài.
Mặc dù không biết lúc nào cô mới về, nhưng cậu có thể chờ.
Chỉ là không nghĩ rằng, khi cậu đến trước cổng nhà cô rồi bấm chuông thì quả thật có người đi đến mở cửa.
Nhưng người đó không phải là cô, mà lại là Triệu Việt - một vị tiền bối thân thiết khi cậu còn đóng phim.
Nhìn thấy cậu, Triệu Việt ngay lập tức nhận ra, còn thân thiết gọi cậu hai tiếng “Hi Du” rồi đi đến mở cửa cho cậu.
“Dạo này cháu cao lên nhiều rồi đấy! Chú suýt chút nữa không nhận ra.”
“Nào nào, cháu vào trong nhà ngồi chơi đi!”
Phó Hi Du nhìn Triệu Việt mặc âu phục nhưng lại bước ra từ nhà của Lam Khê thì có hơi ngỡ ngàng.
Cậu lễ phép cúi đầu chào rồi bước vào nhà.
Còn Triệu Việt thấy cậu đeo cặp sách đến đây thì mới nhớ ra bây giờ Phó Hi Du và con gái mình học cùng trường nên bèn hỏi:
“Chú có đứa con gái mới chuyển vào trường cháu.
Nó tên là Triệu Lam Khê, cháu có gặp nó chưa?”
Nhất thời, Phó Hi Du nhớ đến việc Lam Khê kể rằng bố mình cấm yêu sớm nên cậu không dám nói gì.
Triệu Việt thấy cậu im lặng thì lại nghĩ hai người học khác lớp nên chắc Phó Hi Du không biết Lam Khê.
Nhớ tới việc Lam Khê thần tượng Phó Hi Du năm năm trời, ông bèn kể:
“Con gái chú sau khi xem bộ phim mà cháu đóng với chú thì thích cháu lắm, còn in ảnh cháu ra rồi dán đầy trong phòng học đấy!”
Phó Hi Du có chút bất ngờ nhưng chỉ biết im lặng.
Triệu Việt lại nói tiếp: “Con bé mới chuyển đến trường của cháu từ tháng trước, chắc cháu không biết.
Nhưng con bé này chắc là ngại ngùng không dám đến tìm cháu thôi, chứ nó vẫn còn hâm mộ cháu lắm.
Cũng vì thế nên con bé còn cãi lời chú, quyết phải vào bằng được trường mà cháu học chứ không phải trường mà chú chọn cho nó đấy!”
Phó Hi Du gật đầu, câu “vâng ạ” trong cổ họng khẽ vang lên một cách khó khăn.
Triệu Việt dù thấy cậu không được năng động, vui tươi như trước kia nhưng vẫn rất yêu quý cậu.
Hơn nữa, ông rất coi trọng cậu nên liền nói:
“Chú mới mua căn nhà này hơn một tháng thôi.
Chú và mẹ Lam Khê không hay về đây vì còn bận nhiều việc.
Vì thế lần sau tới tìm chú, cháu có thể gọi điện cho chú, hoặc là tới thẳng công ty giải trí Việt Tuệ tìm chú là được.”
Nói rồi ông đưa cho Phó Hi Du danh thiếp của mình, trên đó có ghi số điện thoại và địa chỉ của công ty giải trí Việt Tuệ.
Nhìn Phó Hi Du nhận lấy tờ danh thiếp, ông bật cười.
“Thật ra chú cũng muốn liên lạc với cháu từ lâu rồi.
Chú mới thành lập công ty giải trí Việt Tuệ, rất muốn tìm nghệ sĩ có tài năng gia nhập công ty.
Và người đầu tiên chú nghĩ đến, chính là cháu.”
“Chỉ là cháu từng nói là không muốn đóng phim nữa nên chú cũng chưa tìm gặp cháu vội, đợi lúc nào công ty hoạt động ổn định rồi mới thuyết phục cháu sau.
Còn bây giờ, nếu cháu đã thay đổi ý định muốn tìm chú thì…”
“Cháu không hề thay đổi ý định ạ.” Không đợi Triệu Việt nói tiếp, Phó Hi Du đã vội ngắt lời, “Cháu vẫn không có ý định tiếp tục đóng phim.”
Triệu Việt sững sờ mất một lúc.
Ông nghĩ Phó Hi Du đang học năm cuối, chắc hẳn rất bận rộn cho việc chuẩn bị thi đại học nên không thể nào đơn thuần đến thăm ông vào thời điểm này được.
Lúc trước, ông cũng đã cho Phó Hi Du số điện thoại rồi bảo cậu muốn quay lại giới giải trí thì cứ tới tìm mình, ông luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ cậu.
Vì vậy, lần này cậu tới đây ông còn tưởng cậu đã thay đổi ý định, muốn tiếp tục đóng phim.
Hóa ra lại không phải sao?
Triệu Việt hỏi: “Vậy hôm nay cháu đến tìm chú là có việc gì?”
Phó Hi Du siết chặt hai tay, sau đó cắn răng nói: “Cháu và Lam Khê là bạn cùng lớp.
Cháu có bài tập không hiểu nên muốn tìm cậu ấy giúp ạ.”
Triệu Việt nghe đến đây lại càng bất ngờ hơn.
Nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ông cười nhẹ.
“Thì ra là tìm Lam Khê à? Thảo nào! Chú còn thắc mắc tại sao cháu lại biết địa chỉ nhà mới của chú, thì ra là Lam Khê cho.”
Thấy Phó Hi Du không nói gì, Triệu Việt mới nói tiếp: “Nếu cháu muốn tìm Lam Khê thì chắc hôm nay không được rồi.
Nó đang đi chụp ảnh tạp chí, tới tối muộn mới về.”
Phó Hi Du nghe tới đây thì không giấu nổi sự ngỡ ngàng trong ánh mắt.
Giọng nói cậu có chút run run, như không thể tin được mà hỏi lại:
“Chú vừa nói cậu ấy chụp ảnh tạp chí?”
Triệu Việt gật đầu, nở một nụ cười tự hào khi nhắc đến con gái mình.
“Con bé đang làm người mẫu cho một tạp chí thời trang tuổi teen.
Bạn đang đọc bộ truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bí Mật Showbiz Hôn Em, truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em , đọc truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em full , Bí Mật Showbiz Hôn Em full , Bí Mật Showbiz Hôn Em chương mới