Lam Khê bước từng bước đi nặng nhọc, nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống khuôn mặt bị cái rét làm cho lạnh cóng của cô.
Đến lúc dám chắc rằng Phó Hi Du không nhìn thấy cô nữa, cô mới đưa tay chạm nhẹ lên cái chân bị thương của mình.
Nó bị thương vì cô không cẩn thận ngã xuống cầu thang.
Ôi… Thật là thảm hại và ngu ngốc.
Vì sợ Phó Hi Du bị làm sao mà cô lại giống như một con ngốc chạy ra ngoài giữa trời mưa.
Để rồi không lâu sau đó, người gặp phải tai nạn lại chính là mình.
…
Lam Khê ngã sõng soài trên đất.
Ít ra thật may vì cô đã không đâm vào ai, chỉ là đường mưa trơn quá nên mới bị ngã.
Thật ra cô cũng không thấy đau lắm.
Chỉ là chảy máu một chút thôi, so với cái chân bị ngã cầu thang thì còn nhẹ hơn rất nhiều.
Vậy mà…
Cô vẫn rơi nước mắt.
Thật là thê thảm!
Mọi người trên đường vây kín cô.
Có người nhiệt tình hỏi han giúp đỡ, có người thì cầm điện thoại chụp ảnh, quay video.
May sao bây giờ trời vẫn mưa.
Những giọt mưa kia đã vô tình che đậy đi những giọt nước mắt yếu đuối đang rơi trên khuôn mặt nhỏ bé đáng thương.
Chỉ là hốc mắt đỏ bừng của cô vẫn thật khó để giấu giếm.
Nếu bây giờ đang đóng một vai diễn có nội tâm mạnh mẽ, vậy thì Lam Khê thật sự đã là một diễn viên thất bại rồi.
“Quay cái gì mà quay! Chụp cái gì mà chụp! Mấy người có tin tôi kiện mấy người vì tội quay phim người khác khi chưa được sự cho phép không?”
Triệu Miên tình cờ đi qua đây thì thấy một nhóm người túm tụm lại một chỗ nên cũng nhìn qua, không ngờ lại thấy cô em họ Lam Khê đang ngồi thất thần trên đất.
Triệu Miên vội vàng dừng lại rồi xuống xe chạy tới, kết quả lại bắt gặp mấy người chụp ảnh quay phim.
Thật là không tin nổi mà!
“Lam Khê! Em có sao không?” Triệu Miên vội vàng đỡ Lam Khê dậy.
Lam Khê lắc đầu tỏ ý mình không sao, sau đó còn định leo lên xe đạp để đi tiếp nhưng Triệu Miên ngay lập tức cản lại.
“Bị ngã thế này còn định đi tiếp? Mau lên xe để chị đưa em về nhà!”
Lam Khê không nói gì, còn Triệu Miên thấy dáng vẻ không có chút sức sống này của em họ thì liền nghi nghi.
Cô kéo Lam Khê vào trong xe sau đó dắt chiếc xe đạp vào một tiệm sửa xe ở gần đó rồi mới đưa em họ về nhà.
Trên đường về, Lam Khê ngồi im không nói gì.
Mặc dù cả cơ thể bị ướt sũng nước mưa, nhưng cô cũng không hề than lạnh lấy một tiếng.
Triệu Miên chuyên tâm lái xe nên thỉnh thoảng chỉ nhìn Lam Khê một cái thông qua kính chiếu hậu.
Nhưng được một lúc, cô cũng bắt đầu nhận ra Lam Khê có điểm kỳ lạ.
Đã lên xe được một lúc rồi, nhưng mặt của Lam Khê vẫn còn ướt, hai mắt lại sưng lên.
Triệu Miên phát hiện những giọt nước đang lăn trên khuôn mặt Lam Khê không phải nước mưa, mà là nước mắt.
Sao lại vậy?
Lam Khê bình thường rất giỏi chịu đau, bị ngã như thế này chắc chắn không thể khiến cô khóc được.
“Lam Khê à… Có phải có chuyện gì đã xảy ra không? Sao em lại khóc đến sưng cả mắt thế kia hả?”
Lam Khê vẫn không nói gì, chỉ có những giọt nước mắt vẫn không ngừng rơi ngày càng nhiều.
Triệu Miên lo lắng quay xuống nhìn em họ rồi lại quay lên định chuyển hướng lái xe.
“Để chị đưa em đến bệnh viện nhé!”
“Không.” Lúc này Lam Khê mới lên tiếng, “Em đau lòng.
Đến bệnh viện cũng vô dụng thôi.”
…
Trở về nhà, Triệu Miên ngay lập tức kêu Lam Khê đi tắm, thay quần áo.
Sau đó, cô xem xét kỹ mấy vết thương nhỏ trên người Lam Khê.
May sao bây giờ là mùa đông, quần áo mặc trên người nhiều nên ngã không nặng lắm.
Chỉ là ngồi quan sát một lúc, Triệu Miên phát hiện ra Lam Khê đi đứng hơi lạ.
“Chân của em làm sao thế?”
Lam Khê cứ như không nghe thấy gì mà khập khiễng đi lại.
Từ lúc về nhà tới giờ cô đều không chủ động nói chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bí Mật Showbiz Hôn Em, truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em , đọc truyện Bí Mật Showbiz Hôn Em full , Bí Mật Showbiz Hôn Em full , Bí Mật Showbiz Hôn Em chương mới