Dạ Vũ nhận ra tâm trạng của Sở Duật Phong không tốt nên cô chỉ dọn thức ăn ra rồi nói: “Anh ăn đi, hôm nay anh đã mệt mỏi lắm rồi.”
“Cảm ơn em.”
Cô yên lặng ngồi bên cạnh Sở Duật Phong, thỉnh thoảng cô lại uống một chút trà ấm cho nóng người.
Tiết trời ở trên núi cao vô cùng lạnh, người ta đến đây cũng chỉ vì muốn tận hưởng cảnh tượng hùng vĩ từ nơi đây.
Vốn nghĩ đây sẽ là một chuyến đi đáng nhớ nhưng ai mà ngờ được…
“Em không ăn à?”
“Khi nãy em ăn phần của mình rồi.”
Bầu không khí lại chìm vào im lặng, Sở Duật Phong lo rằng Dạ Vũ sẽ bị những nói đó ảnh hưởng nên anh cố gắng tìm mọi cách chọc vui cô.
Càng nghĩ càng tức, mấy người đó lớn mật quá rồi!
Dạ Vũ nghe anh luyên thuyên hai tiếng đồng hồ mới ngưng, dù cô có mệt như thế nào đi nữa thì cũng đâu thể nào ngắt ngang được.
Biết làm sao bây giờ, anh ấy cũng đang cố gắng dỗ cho cô vui mà.
Khi Sở Duật Phong định chuyển sang câu chuyện thứ ba mươi thì Dạ Vũ bèn lên tiếng: “Em không sao đâu, anh nghĩ chỉ có nhiêu đó lời mà làm em buồn được à?”
Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt cô, Sở Duật Phong hơi sững người, sau đó nó nhanh chóng được thay thế bằng sự tức giận.
“Em là vợ anh, anh đã hứa là không để em phải chịu đựng bất cứ điều gì.”
Dạ Vũ cười khẽ rồi xoa đầu người đàn ông gần như muốn bốc khói kia, gương mặt của anh lúc này trông đáng yêu cực kỳ.
Đúng là người đẹp thì chỉ nhíu mày cũng đẹp, câu nói này quả không ngoa!
“Không sao không sao, đừng vì mấy lời nói đó mà tức giận chứ.
Cứ xem như là gió thoảng qua tai là được rồi, em cũng không quan tâm mấy đâu.”
“Nhưng mà…”
“Dù gì anh cũng giải quyết rồi mà, bây giờ em có chuyện muốn hỏi anh đây.
Anh với cô gái tên Kiều Phương đó có mối quan hệ thế nào? Trông hai người không giống bạn thuở nhỏ thông thường.”
Linh cảm của con gái lúc nào cũng đúng, quả nhiên khi Sở Duật Phong nghe được câu hỏi thì sắc mặt anh trầm lại.
Không phải là anh không muốn nói, chỉ là… lúc trước anh không để bụng nên chẳng nhớ được nhiều.
Sở Duật Phong véo má Dạ Vũ rồi hỏi: “Em ghen à?”
“Không có, chỉ là em tò mò thôi.
Có người dòm ngó chồng em, em đâu thể nào mà làm ngơ được?”
“Mặt em hiện rõ điều đó đấy.”
Dạ Vũ giả vờ giận dỗi, Sở Duật Phong cười phá lên trước hành động này của cô, sau đó lựa lời kể lại.
“Anh với Will là bạn từ nhỏ, đương nhiên ngoại trừ cậu ta ra thì anh chẳng quen thân với ai cả.
Kiều Phương là đại tiểu thư của Kiều gia, gia đình cô ta với Will vô cùng thân thiết nên tình cờ gặp anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em, truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em , đọc truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em full , Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em full , Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em chương mới