Từ ngày hôm đó, K đều túc trực bên cạnh Dạ Vũ.
Hai người nói chuyện rất hợp, đặc biệt K luôn tỉ mỉ chăm sóc cho Dạ Vũ.
"Anh ở đây mãi thì kỳ nghỉ phép sẽ trôi qua nhanh chóng lắm đấy.
Tôi không sao đâu, cần gì thì tôi sẽ nói với bác sĩ và y tá mà."
"Không được, là do tôi cứu cô nên tôi phải xem xem cô có tiến triển nào không."
K cố gắng tìm cho mình một lý do chính đáng, nhưng mà trái tim anh lúc nào cũng đập thình thịch khi nghĩ đến Dạ Vũ.
Ôi, đây là lần đầu tiên anh gặp được một cô gái vừa đẹp người lại đẹp nết như thế đấy, hơn nữa… là người đầu tiên khiến cho anh rung động.
Hay là anh nên xin phép boss kéo dài thêm kỳ nghỉ phép nhỉ?
"Cần gì tôi sẽ gọi cho anh mà, không lẽ anh không yên tâm về tôi à?"
Ngoài mặt thì anh lắc đầu bảo là bản thân chỉ là rảnh rỗi, tuy nhiên trong lòng lại liên tục gật đầu.
Lỡ như trong lúc anh không có mặt có bọn điên nào kéo đến đây thì anh biết làm gì bây giờ?
Dạ Vũ chỉ biết dở khóc dở cười trước câu trả lời này.
Thật là, hình như chỉ khi K có việc gấp thì anh mới rời đi, còn không thì soạn sẵn hành lý đóng gói ở đây luôn.
"Đợi khi cô khỏe hẳn rồi tôi sẽ đưa cô ra ngoài dạo chơi.
Cô không biết đâu, nơi đây phải nói là đẹp tuyệt vời, đảm bảo cô sẽ rất rất thích cho mà xem.”
Cô yên lặng nghe K kể về tất cả những gì tuyệt vời nhất ở ngôi làng này.
Có lẽ chàng trai này rất yêu quý nơi đây nên anh nói mà chẳng có chỗ nào là sượng trân cả.
Từ cảnh quan, con người cho đến đặc trưng ở ngôi làng nhỏ này đều được tái hiện rõ ràng thông qua lời nói của anh.
“Cô có thể học cách làm chuông gió ở đây nữa đó.”
“Thật ư?”
“Đúng rồi, một bác lành nghề ở gần nhà tôi đã dạy cho tôi đó.
Nhà tôi có nhiều lắm, hôm nào rảnh tôi sẽ hướng dẫn cho cô.”
“Nếu được như thế thì cảm ơn anh nhiều lắm.”
Nghe được lời cảm ơn cùng với nụ cười của Dạ Vũ, gương mặt của K bỗng chốc đỏ ửng lên.
Người ta… người ta vừa mới cảm ơn anh kìa, ngại quá đi thôi!
“Không… không có gì đâu, được giúp cô là một điều vinh hạnh của tôi mà.”
Anh gãi gãi đầu đáp lại.
Bầu không khí bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại, anh vội lập tức ra ngoài.
“Vâng boss? Có chuyện gì thế?”
“Đi đến Thanh Giang hỗ trợ xử lý chuyện của Kiều gia đi, tôi sẽ kéo dài kỳ nghỉ phép của cậu thêm ba tháng.”
Còn đang định đi đến gặp boss để xin xỏ ai ngờ lại được diễm phúc như thế này, đúng là không làm việc thì may mắn luôn kéo đến.
“Vâng ạ.”
K nghe boss của mình dặn dò thêm một lúc rồi mới cúp máy.
Tâm trạng của anh bây giờ vô cùng tốt, Dạ Vũ có bảo anh lên trời hái mặt trăng anh cũng tình nguyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em, truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em , đọc truyện Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em full , Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em full , Bình Minh Thật Đẹp Khi Có Em chương mới