[Bjyx] Mạo Danh

Chương 10: 8


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Khi Tiêu Tiêu nhìn thấy Tiêu Thần và ba người đàn ông lạ ở dưới lầu trong ký túc xá, phản ứng đầu tiên của nhóc không phải muốn chạy trốn, mà là cảm thấy mệt mỏi.

Nhịp tim bồi hồi và niềm hạnh phúc cả một đêm mà Vương Nhất Bác mang lại cho nhóc lập tức bị cuốn đi, Tiêu Tiêu bối rối đứng trong bóng tối nơi đèn đường không thể chiếu sáng, cũng chẳng biết những ngày tháng này còn kéo dài đến bao giờ.

Điều duy nhất Tiêu Tiêu biết đó là Tiêu Thần đến tìm nhóc một mình, có nghĩa là anh ta hết tiền và đến để xin tiền ăn, còn nếu như anh ta mang người khác đến tìm Tiêu Tiêu, thì rất có thể lại là một cục nợ chạy tới, Tiêu Thần đưa chủ nhận đến để gán nợ cho nhóc, anh ta bỏ chạy thẳng cẳng, chủ nợ sẽ đến trường đòi Tiêu Tiêu- đứa trẻ đáng thương bị mắc kẹt trong khuôn viên trường đại học.

Lần này cũng là một lần như thế, không có gì bất ngờ cả.

Tiêu Tiêu giống như con chim bị chặt cánh giam trong lồng, chỉ cần Tiêu Thần có nhu cầu, anh ta sẽ mang người đến nhổ từng chiếc lông xinh đẹp của con chim ấy, đổi lấy cuộc sống chán nản của chính mình.

Ban đầu, Tiêu Tiêu vẫn sẽ nhân nhượng bên kia mà thỏa hiệp, nhưng sau đó Tiêu Thần càng ngày càng không biết chừng mực, lần nào cũng chỉ tay lên trời mà cầu xin sự thương xót.

Nhờ Tiêu Tiêu giúp đỡ lần cuối cùng, nhưng lần cuối cùng thứ bao nhiêu rồi thì chẳng biết, Tiêu Tiêu đã đi từ buồn bã tê liệt đến thờ ơ với người anh họ có quan hệ họ hàng với mình.

Tiêu Thần không chỉ là cơn ác mộng của Tiêu Tiêu mà còn là cơn ác mộng của cả Tiêu gia.

Tuy nhiên, mọi chuyện ban đầu lại không phải như vậy, sau khi tốt nghiệp một trường danh tiếng, tốt nghiệp trường trung học top 500, với mức lương một triệu một năm ngay khi ra trường Tiêu Thần từng là tấm gương, vốn là thần tượng của Tiêu Tiêu và mang đến niềm tự hào cho gia đình. Nhưng đâu ai ngờ rằng, bước sa ngã lại bắt nguồn từ chính sự xuất sắc và kiêu hãnh của anh ta.

Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, Tiêu Thần càng ngày càng bất mãn với hoàn cảnh sống hiện tại, phàn nàn rằng mình không xuất thân từ gia đình danh giá, khinh thường bọn họ quá trung thực và tầm thường, gốc gác không sánh bằng các đồng nghiệp khác. Tiêu Thần phải nỗ lực gấp mười, gấp trăm lần, trong khi những kẻ ngậm thìa vàng kia có thể đạt được mục đích chỉ với một cuộc gọi điện.

Sự ghen tị và sự hoang tưởng đã khiến Tiêu Thần thay đổi tính khí. Anh không còn hài lòng với sự xuất sắc bình thường và sự tầm thường ngày nào. Được bạn bè xúi giục, anh từ chức công việc lương cao và quyết định khởi nghiệp.

Nhưng mà Tiêu Thần đã ảo tưởng đến cực hạn, người như anh ta hiển nhiên không thích hợp làm lãnh đạo, trong nửa năm không chỉ đánh mất hết tài sản gia tộc, nợ nần chồng chất, còn liên lụy đến chú Tiêu và cha mẹ Tiêu Tiêu, lừa gạt gia đình nhóc, những người đã tin tưởng giao cho anh ta ký nhiều hợp đồng giá trị.

Bạn đang đọc bộ truyện [Bjyx] Mạo Danh tại truyen35.shop

Sau khi sự việc bại lộ, Tiêu Thần đã lợi dụng quan hệ máu mủ để thú nhận lỗi lầm với gia đình, khóc lóc thảm thiết, dù không ai bằng lòng tha thứ cho anh ta, nhưng đành chọn cách im lặng mà quên lãng.

Lúc đó Tiêu Tiêu vừa tròn mười tám tuổi, nhìn người thân đang đau đớn khóc lóc, nhóc càng không dám nói với cha mẹ chuyện mình bị Tiêu Thần lừa, anh ta đã lừa Tiêu Tiêu kí vào khoản nợ bạc triệu đó.

Thiếu niên mới trưởng thành không thể nói ra khúc mắc lớn như vậy, nhóc không biết làm sao để trả được nợ, không biết đến bao nhiêu lần giật mình thức giấc giữa đêm khuya, ánh mắt hoảng sợ nhìn lên trần nhà hư ảo, bối rối và chán nản, Tiêu Tiêu chẳng hiểu vì sao mình lại đột nhiên mắc nợ hàng triệu tệ... Cứ như thể có bóng tối vô hình bao trùm lấy toàn thân, dù Tiêu Tiêu gắng gượng mở mắt thế nào đi nữa, cũng không nhìn thấy ánh sáng từ tương lai.

Nhóc hầu như dành tất cả thời gian rảnh để làm việc kiếm tiền, không dám tiêu số tiền mà gia đình chắt bóp để gửi cho, phải gom góp từng xu để trả nợ cho Tiêu Thần.

Những ngày đó thật sự rất vất vả, nhưng giờ nghĩ kỹ lại, Tiêu Tiêu không cảm thấy cay đắng, ngoại trừ việc nhóc là người bẩm sinh lạc quan, thì có lẽ ngày tháng đó chỉ có thể nhìn thấy một Tiêu Tiêu tất bật trả nợ, nhóc thậm chí còn không có thời gian mà nếm trải nỗi cay đắng ấy. Tiêu Tiêu chỉ nhớ cái nắng bỏng lửa của mùa hè, tuyết lạnh thấu xương vào mùa đông, và cơn mưa lớn sẽ làm đau mặt nhóc đau rát. Nhóc lê lết tấm thân bước đi vào ban đêm, không còn thêm sức lực để sợ hãi.

Việc Tiêu Tiêu đi lấp nợ do Tiêu Thần mang lại như ngã vào một hố sâu không đáy, sau này vì thấy số tiền kiếm được chẳng đáng là bao, nhóc chỉ còn biết tìm cách khác để rồi lầm đường lạc lối.

Tiêu Tiêu nghe nói vào quán bar làm bồi bàn có thể nhận được rất nhiều tiền boa, kết quả là ngay ngày đầu tiên đi làm, nhóc đã bị một khách hàng sàm sỡ với ý đồ dơ bẩn và phải bật khóc, Tiêu Tiêu trốn trong nhà vệ sinh, gọi cho Cố Ngụy xin sự giúp đỡ, chính Cố Ngụy đã đến cứu Tiêu Tiêu.

Trên đường về, Cố Ngụy ngồi trong xe nửa tiếng mắng chửi Tiêu Thần nửa tiếng, sau đó anh giới thiệu cho Tiêu Tiêu một công việc bán thời gian ở bệnh viện, lương cao, hàng ngày chỉ cần ngồi trước máy tính ghi lại thông tin khách hàng, khối lượng công việc không lớn, thời gian còn lại được nhàn rỗi.

Cố Ngụy đi nói chuyện với lãnh đạo, Tiêu Tiêu mỗi ngày chỉ cần làm việc bốn giờ, thời gian còn lại có thể đi nơi khác làm một số công việc bán thời gian.

Nếu cuộc sống có thể tiếp tục như vậy, Tiêu Tiêu sẽ không lạc lối, điều tồi tệ là các khoản nợ cùng lãi của Tiêu Thần ngày một tăng lên, những linh hồn ma quỷ đó buộc Tiêu Tiêu phải đưa tiền.

Trong lớp học kiến ​​thức bảo mật của trường đại học, có rất nhiều phương pháp hack thông tin dữ liệu đã được đề cập, Tiêu Tiêu nghe rất kỹ, nên khi nhận được danh sách thông tin bệnh nhân của bệnh viên, một mầm đen hoại tử cứ như thế nảy nở, lặng lẽ trồng vào thế giới của Tiêu Tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Bjyx] Mạo Danh, truyện [Bjyx] Mạo Danh , đọc truyện [Bjyx] Mạo Danh full , [Bjyx] Mạo Danh full , [Bjyx] Mạo Danh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top