[Bjyx] Mạo Danh

Chương 15: 13


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tai Tiêu Tiêu vẫn còn văng vẳng câu nói tỉnh bơ "tầm mấy chục triệu thôi" của Vương Nhất Bác, mơ mơ màng màng được người ta dẫn đi ăn trưa, xong còn mua một chiếc điện thoại mới. Vương Nhất Bác nhét vào tay Tiêu Tiêu một chiếc thẻ đen, sau đó tỉnh như ruồi đè người xuống giường phòng nghỉ, bắt đầu hôn hít đắm đuối.

Tiêu Tiêu nhỏ đầu óc mê man, cảm thấy hít thở thôi cũng khó, bé con còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, hai tay chống đỡ lên ngực Vương Nhất Bác, hàng mi nhắm nghiền ướt đẫm nước mắt.

Vương Nhất Bác nhìn thấy bảo bối căng thẳng đến phát run, hắn khẽ bật cười hai tiếng, dịu dàng hôn lên mí mắt phấn hồng một cái rồi mới chịu lưu luyến buông ra.

"Buổi chiều anh có chuyện phải giải quyết, em ở đây nghỉ ngơi cho tốt nhé."

Hai tay Tiêu Tiêu vẫn đặt ở trên ngực người yêu, từ từ mở mắt ra, mấy sợi lông mi ướt nhẹp dính vào nhau, ngăn cản tầm nhìn của bé, Tiêu Tiêu ra sức chớp mắt thật mạnh, gật đầu nói được, giơ mu bàn tay giơ lên lau nước mắt.

Cả người từ từ dựa xuống giường, vẻ mặt mơ màng ngái ngủ khiến Tiêu Tiêu giống như một đứa trẻ vị thành niên, Vương Nhất Bác không nhịn được mà xoa xoa mái tóc bông xù đáng yêu, nhẹ nhàng giải thích:

"Em có thể chơi với điện thoại mới nè, muốn ăn gì thì nhắn tin cho anh nè, anh sẽ sai người mua cho em hết. Còn nữa, nếu buồn ngủ thì cứ ngủ trước, hôm nay có lẽ anh sẽ về hơi muộn một chút."

Vương Nhất Bác siết chặt tay Tiêu Tiêu, trong lòng cảm thấy áy náy, bất đắc dĩ nói:

" Anh sợ em buồn chán, nhưng càng không nỡ để em quay về. Vậy nên bảo bảo à, hãy chờ anh nhé, có được không?"

Tiêu Tiêu chớp mắt, gật đầu nói "được", ngoan ngoãn nghe lời đến nỗi Vương Nhất Bác phải ôm cổ bảo bối hôn thêm lần nữa. Bé con bị hôn đến mặt mũi đỏ bừng, bĩu môi đuổi Vương Nhất Bác cút đi, đôi mắt ẩm ướt giương tròn lên, tràn ngập sự giận giữ và đáng yêu khôn tả.

Tiêu Tiêu mắt tròn mắt dẹt trông bộ dáng ngớ ngẩn của Vương Nhất Bác, ai đời hắn cứ đi một bước lại ngoái đầu ba lần, cứ làm như thể sắp xa nhau hàng thế kỉ không bằng.

Bạn đang đọc bộ truyện [Bjyx] Mạo Danh tại truyen35.shop

Tiêu Tiêu ngốc chơi ở phòng nghỉ riêng của Vương Nhất Bác, ngay đối diện với văn phòng hắn, không quá xa, nhưng dù sao Vương Nhất Bác cũng phải làm chuyện không thể cho Tiêu Tiêu biết được, vậy nên bé con chỉ có thể ngồi đó chờ đợi, đợi Vương Nhất Bác cùng trợ lí đến phòng hội nghị.

Phòng họp ở một tầng khác, khoảng cách giữa Vương Nhất Bác và Tiêu Tiêu càng thêm xa, đứng trong thang máy đi xuống mà cảm thấy vô cùng buồn bực, đứng trong thang máy đang đi xuống, bộ dạng chẳng giống chủ tịch máu lạnh trong truyền thuyết tí nào, ngược lại y hệt một tên nhóc ấu trĩ. Hết bỏ tay vào túi, cau mày trầm tư, lại liên tục hỏi đi hỏi lại thư ký:

"Người mà anh tìm có đáng tin cậy không thế?"

Thư ký gật đầu như mổ thóc, nói rất đáng tin cậy, mở hồ sơ của người đó ra, dõng dạc đọc mấy điểm mấu chốt cho Vương Nhất Bác nghe:

"Quý Hướng Không, mười chín tuổi, một năm trước vẫn học sinh cao trung, sau đó cậu ta đã bẻ khóa hệ thống bảo mật của phần mềm game, trong vòng mười phút khiến công ty tổn thất cả trăm vạn, nếu không phải vì bị bạn bè phản bội, có lẽ không ai biết được cậu ta đã làm ra chuyện đó. Quý Hướng Không tuyệt đối là một thiên tài công nghệ."

Vương Nhất Bác nghe xong mới yên tâm gật đầu, lúc này cửa thang máy sắp mới, hắn do dự một chút rồi hỏi thêm:

"Cái công ty đó là công ty nào vậy?"

Thư ký ngập ngừng một lát, cuối cùng quyết định ăn ngay nói thật với ông chủ:

"...Là công ty chúng ta."

" Thế có bồi thường tiền không?"

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Bjyx] Mạo Danh, truyện [Bjyx] Mạo Danh , đọc truyện [Bjyx] Mạo Danh full , [Bjyx] Mạo Danh full , [Bjyx] Mạo Danh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top