Vân Thiển than vắn thở dài, cảm khái có lẽ lúc ông trời mở một cánh cửa cho người nào đó, đã tiện tay khóa luôn cánh cửa, lại còn quên đưa chìa khóa cho người ta.
Người vừa đẹp mã, vừa dùng được quả là số ít.
Không sao, nhìn mặt cũng được, cô là loại người chú trọng nhục d.ục sao?
…Phải, cô phải.
Quan hệ giữa cô và Văn Nhân Du vốn là ham mu.ốn cơ thể lẫn nhau, cũng chẳng có hòa hợp về tâm hồn.
Nếu Văn Nhân Du không được mà còn muốn cô đưa tiền, vậy cô dứt khoát vẫy tay làm sở khanh bỏ đi.
Nhưng! Văn Nhân Du lại bày ra tuyệt kỹ bàn tay thần sầu, thành công giữ Vân Thiển lại.
Vân Thiển: “Haiz ——” vẫn cảm thấy tiếc.
Ánh mắt rơi xuống người bên cạnh, sườn mặt tuấn tú, khóe môi ẩn chứa nụ cười, trên người lại chẳng có mùi mồ hôi của đàn ông thối, cơ thể thiên về cao gầy hợp mắt…
Đột ngột đối diện với cặp mắt như sói của Vân Thiển, hai tay Kim Thiên Thiên túm chặt cổ áo, run rẩy nói: “Mặc dù tôi trông đẹp trai, nhưng xin cô nhớ kỹ, tôi là con gái! Con gái thứ thiệt!”
Vân Thiển bỉu môi: “Cô sợ thế làm gì, lẽ nào tôi là người ra tay với con gái sao? Tôi chỉ hứng thú với đàn ông thôi.”
Kim Thiên Thiên kêu gào: “Con khỉ, hôm kia tôi còn thấy cô chấm mút Bùi Hướng Nhu.”
Vân Thiển nở nụ cười xinh đẹp rạng rỡ: “Chấm mút gì chứ, nói khó nghe quá, đây là khao khát vóc dáng hoàn hảo đối với người đồng giới, lấy thái độ tìm tòi nghiên cứu để đo ngực của cô ấy.”
Kim Thiên Thiên: “Cô đừng để anh Bùi nhìn thấy.
Bị anh ta phát hiện cô giở trò với em gái anh ta, cho dù cô là nữ thì anh ta cũng đánh.”
Vân Thiển: “Hứ.”
Kim Thiên Thiên cảm thấy Vân Thiển đúng là một cô gái kỳ lạ, khác với tất cả người chơi mà cô từng gặp.
Lần thế giới tận thế này, rõ ràng cô mới là người tìm ra nhân tố quan trọng.
Nếu như cô bằng lòng, đáng lý có thể chiếm một vị trí trong nhóm người chơi.
Thế nhưng cô lại đắm chìm vào tình yêu với người bản xứ, trừ chuyện đó ra thì chỉ biết ngủ khò, khiến đa số người chơi không thích kẻ từ sáng tới tối sờ cá như cô.
Trái lại Kim Thiên Thiên rất thích Vân Thiển.
Thỉnh thoảng Vân Thiển sẽ rất giả tạo, nhưng đa số thời gian cô không phải là người che giấu cảm xúc.
Vui vẻ, khó chịu, tức giận đều hiện hết lên mặt, không cần cố ý suy đoán, đụng chuyện lại giải quyết dứt khoát nhanh gọn, rất đáng tin , ngoại trừ chuyện thèm khát sắc đẹp…
Kim Thiên Thiên thở dài, con người đúng là chẳng có ai hoàn mỹ!
Tuy nói vậy, cô vẫn trao đổi phương thức liên lạc với Vân Thiển trong hiện thực, thuận tiên liên lạc sau này.
Phía trước đồng cỏ trải dài, Đen to con chở Trắng bé nhỏ đi ngang hai người.
Trắng bé nhỏ chít chít nhảy xuống, mời hai người đến gần quan sát cung điện xây gần xong.
Giống như Bùi Chí Vũ cam kết, anh dốc hết sức xây dựng, biến nơi này thành thế giới đồng thoại.
Anh đề xuất ý tưởng và bản thiết kế, Đen to con và Trắng bé nhỏ có thể tạo ra vật liệu và sinh vật vượt quá trí tượng tượng của bọn họ, giống như Chúa sáng thế trong thế giới này.
Cây cối và nấm trong rừng rậm cao lớn khiến Vân Thiển và Kim Thiên Thiên tưởng nhầm mình đang bước vào đất nước người khổng lồ, từng điểm phát sáng lấp lánh trôi nổi trong không khí, đến tối càng đẹp hơn.
Người bóng phân thân mini của Đen to con ở trong rừng rậm bận rộn liên tục, lúc trước bọn chúng trông khủng bố, lúc sau mất đi tính công kích lại trở nên cực kỳ đáng yêu.
Đến chỗ cung điện.
Cung điện đã không còn có thể dùng từ hoành tráng để khái quát.
Ngôi nhà có thể chứa được Đen to con, lại còn cho nó tự do hoạt động chắc chắn là một thứ khổng lồ, giống như chiếm cứ hơn một nửa bề mặt thế giới này, loài người trước mặt trở nên bé nhỏ giống như con giun con dế.
Cũng dưới sự giúp đỡ của Đen to con, người chơi mới có thể xây dựng nhanh như thế.
Bọn họ rưng rưng nước mắt, người bản xứ thật lương thiện, không tính toán hiềm khích lúc trước…
Người chơi cũng cảm thấy kỳ lạ, Đen to con lợi hại như vậy tại sao lại để Trắng bé nhỏ bị bắt từ trong thế giới ngược?
Qua lời giải thích của Trắng bé nhỏ, bọn họ mới biết lúc đó Marion ẩn núp đi ào thế giới ngược, không biết dùng thứ gì để che giấu tung tích, Đen to con không thể cảm nhận được sự đột nhập của ông ta, bởi vậy mới để ông ta trộm mất bà xã.
Nếu không phải bất đắc dĩ, nó không thể tùy tiện rời khỏi đây.
Nó vốn là trụ cột của thế giới này, một khi nó rời đi, thế giới sẽ sụp đổ, đồng nghĩa với việc nó phải giành giật sinh tồn trong cùng một thế giới với con người… Cho dù là đối với nhân loại hay là với nó thì đó đều là tận thế.
Người chơi mang Marion đã chết ra quất roi trong lòng, lão già ngu dốt.
Bùi Chí Vũ suy nghĩ gì đó, anh tìm Vân Thiển: “Có phải thứ Marion để lại bị Văn Nhân Du xử lý không?”
Vân Thiển kinh ngạc: “Làm sao tôi biết.”
Bùi Chí Vũ kinh ngạc: “Không phải cô đang lêu lổng cùng với anh ta sao… Ngay cả động tĩnh tài sản của anh ta mà cô cũng không biết? Tôi nói thẳng, thứ Marion để lại có thể là vũ khí không tệ.
Chắc cô đã nhìn thấy dáng vẻ Hướng Nhu sử dụng vũ khí rồi đấy, giúp người chơi có thể hô mưa gọi gió ở thế giới tận thế.”
Vân Thiển: “Thứ tốt như vậy, tự anh đi tìm chẳng phải tốt hơn à?”
Lời này thể hiện rõ đặc tính cá muối, cho dù biết thứ này ở đâu, thứ không dâng đến cửa cũng lười đi tìm.
Bùi Chí Vũ: “Nếu như cô thật sự tìm được thứ gì, nhưng lại không lấy được thì có thể nói với chúng tôi.
Dựa theo kinh nghiệm trước giờ phán đoán…”
Anh tạm dừng đột ngột, có lẽ nhớ đến chuyện mình nhầm lẫn nhân tố tận thế chỉ vì chủ nghĩa kinh nghiệm, bèn tiếp tục nói: “Dù sao tám phần là đồ cô có thể lấy.
Cô cứ giữ nó, sau đó trở về thế giới hiện thực tìm đến trang web Bang hội người chơi, liên hệ chúng tôi giám định thu mua.
Tuy nhiên cũng có khả năng không phải thứ có trong sách, lúc cô nhìn thấy sẽ biết đó là gì, đa phần đều có thể thu mua giá cao.”
Bùi Chí Vũ nói một cách mơ hồ, Vân Thiển nghe thấy giá cao thì lập tức phấn chấn tinh thần.
Chuyện kiếm tiền phải thông qua cố gắng của bản thân mới có thể kiếm được, đương nhiên không thể qua loa.
Cô không nói thêm gì, lập tức rời khỏi thế giới ngược, đi tìm Văn Nhân Du.
Bùi Hướng Nhu thấy bóng lưng rời đi của Vân Thiển, Bùi Chí Vũ hỏi cô: “Em có cảm thấy cô ấy giống người chơi thần chọn không? Có được sự may mắn giống như được thần phù trợ, rõ ràng chẳng làm gì nhưng những thứ mấu chốt đều tự động chạy đến bên người cô ấy, lại còn thiện cảm kỳ lạ của người bản xứ nữa.”
“Danh sách người chơi thần chọn đều ở trong tay Bang hội người chơi, cô ấy không có trên danh sách.” Bùi Hướng Nhu giơ tay vỗ bả vai Bùi Chí Vũ: “Anh, Kim Thiên Thiên là người chơi không tệ, không có suy nghĩ linh tinh gì, kêu gọi cô ấy vào bang hội hẳn có thể bồi dưỡng với tư cách ‘Lương thiện’, lấy công chuộc tội lần trừng phạt này của chúng ta.”
Bùi Chí Vũ gật đầu: “Số lượng người chơi thần chọn càng nhiều càng tốt, thật ra Vân Thiển cũng không tệ.”
“Đúng là không tệ.” Bùi Hướng Nhu tán đồng, xong lại lắc đầu: “Nhưng lại không đủ thuần khiết, không phải kiểu thần linh sẽ thích, dường như cũng không có thiện cảm với Bang hội người chơi lắm, có lẽ chỉ đơn giản là may mắn mà thôi.”
…
Vân Thiển tìm thấy Văn Nhân Du, anh đang lau bàn làm việc trong phòng quản lý của lữ quán Tiểu Điểu.
Văn Nhân Du nghe thấy tiếng chuông kêu trước cửa, tiếp đến là tiếng sột soạt vào nhà của con chuột nhỏ, chẳng thèm nâng mí mắt cũng biết người tới là ai.
Anh còn biết chắc chắn Vân Thiển có chuyện muốn nhờ anh, hẳn là chuyện tốt đối với cô cho nên bước chân mới nhẹ nhàng vui vẻ như vậy.
Cô tới gần, bước chân dần nhỏ hơn, chắc định dọa từ phía sau.
Văn Nhân Du vừa vặn xoay người, giang hai cánh tay, quả nhiên đón được một Vân Thiển ấu trĩ.
Lúm đồng tiền của Vân Thiển tươi như hoa.
Bạn đang đọc bộ truyện Cá Muối Cứu Thế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cá Muối Cứu Thế, truyện Cá Muối Cứu Thế , đọc truyện Cá Muối Cứu Thế full , Cá Muối Cứu Thế full , Cá Muối Cứu Thế chương mới