Cầm Đế

Chương 237: Cầm, Tử nhị đế dung hợp, siêu thần khí hiện (phần 1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tô Lạp, Hải Dương cùng Thường Hạo đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng mơ hồ cảm giác được giữa Diệp Âm Trúc và Tử có một khế ước nào đấy.

Ngay khi Diệp Âm Trúc cực độ bi phẫn, bước vào trạng thái nhập ma, chuẩn bị dùng tính mạng của mình phát động vong mệnh công kích tấn công Cách Lạp Tây Tư, thì một giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang lên trong lòng hắn.

"Đồng đẳng bổn mạng khế ước có khả năng triệu hoán lẫn nhau, cũng có thể cùng nhau chia sẻ tánh mạng. Ngươi có nguyện ý đem tánh mạng của mình hy sinh cho người kia không?"

Diệp Âm Trúc không biết âm thanh này từ đâu mà đến. Hắn cũng không cần suy nghĩ, trả lời ngắn gọn ba chữ:

"Ta nguyện ý."

Chỉ vì ba chữ đơn giản vậy thôi mà mọi thứ đều thay đổi. Phảng phất như có cá gì đó vừa mất đi, mà lại như có cái gì đó vừa đến. Diệp Âm Trúc dừng chân, nghe trái tim mình đập loạn nhịp, cảm nhận được một khí tức năng lượng dao động, một khoảnh khắc biến đổi toàn thân mà hắn chưa bao giờ gặp phải.

Dường như trái tim đang chia làm hai nửa. Hắn nghe được hai bản nhạc mỹ diệu đồng thời vang lên. Luồng năng lượng ba động tựa như dung hợp vào hắn, liên lạc linh hồn mất đi rồi nhanh chóng tái lập lại. Thân thể hắn đạt tới một cảnh giới kì diệu.

Cách Lạp Tây Tư tự nhiên cũng thấy được quang mang trắng sữa đó, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Với hắn, Tử Tinh bỉ mông còn bị bị đánh bại thì con người nhỏ bé yếu ớt kia có làm được gì. Cho dù trước kia có thể sử dụng một chút âm thanh quỷ dị, nhưng đối với hắn cũng không có ảnh hưởng nhiều.

Nguyệt thần thủ hộ vẫn tinh khiết như trước, thân thể của Tử đã biến mất, chỉ còn mỗi Diệp Âm Trúc. Dung hợp cùng chia ly, hai trạng thái bất đồng thay đổi qua lại nhanh chóng trong cơ thể hắn. Diệp Âm Trúc đột nhiên phát hiện linh hồn của mình cùng tinh thần lạc ấn đều trở nên cường đại vô cùng. Toàn thân tràn ngập sanh mệnh khí tức cường đại bất tận, từ Bích Ti không ngừng truyền vào người hắn, điên cuồng ba động. Mỗi một lần ba động đều làm cho khí tức trong cơ thể hắn trở nên mạnh mẽ hơn.

Dường như linh hồn cùng tinh thần lạc ấn của hai người hết lần này đến lần khác dung hợp. Không chỉ vậy, cả huyết mạch cùng tất cả mọi thứ đều dung hợp, Diệp Âm Trúc cũng cảm giác được năng lượng trong cơ thể mình đang cường đại đến mức không ngờ.

Ngân long thành.

Ly Sát mở mắt ra. Thân thể kịch liệt run rẩy, ánh mắt kinh hãi pha lẫn mông lung dõi về phương bắc xa xôi.

"Đây năng lượng gì? Tại sao hắn lại gặp phải lực lượng kinh khủng như vậy? Hơn nữa mỗi khi sanh mạng khí tức tựa hồ tắt đi lại có một lượng tánh mạng khí tức hùng mạnh bổ sung. Rốt cuộc là có chuyện gì? Diệp Âm Trúc, ngươi đang làm gì vậy? Không phải ta đã bảo ngươi, nếu gặp phải chuyện nguy hiểm đến tánh mạng thì có thể triệu hoán ta đến sao? Chẳng nhẽ ngươi đã quên rồi?"

Diệp Âm Trúc có thể quên, có thể không. Nhưng hắn bây giờ thậm chí là không có cả thời gian để tự hỏi. Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư đã chạy vội đến, tạo thành một áp lực khổng lồ vây quanh hắn. Hai mắt Diệp Âm Trúc lóe ra quang mang trắng toát, ngưng thần nhìn thẳng phía trước.

Đặc thù lực lượng sinh ra đặc thù năng lượng ba động, mỗi một tia sinh mệnh năng lượng đều làm cho huyết dịch của Diệp Âm Trúc hưng phấn chạy loạn cả lên. Loại tình huống này đừng nói là hắn, cho dù là bất cứ một ai cũng chưa từng kinh quá, bích ti xuất ra sinh mệnh khí tức, hậu thuẫn mạnh mẽ Diệp Âm Trúc.

-Cách Lạp Tây Tư, xúc phạm Tử tinh tôn nghiêm, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả.

Ngay cả Diệp Âm Trúc đối với những lời do chính mình vừa nói ra cũng có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện âm thanh của mình đã thay đổi, ngoại trừ bề ngoài vẫn như trước kia, còn thì tât cả bên trong đều thuộc về Tử. Cái kiểu kết hợp kì dị này là lần đầu tiên hắn cảm giác được.

Ánh sáng trắng nhũ từ trong cơ thể phát ra, mắt dõi về phía Cách Lạp Tây Tư. Thân thể Diệp Âm Trúc cũng phiêu phù trên mặt đất, trông như mặt trời vừa mọc, thần bí khó lường.

Trong lòng Cách Lạp Tây Tư đột nhiên cảm giác được một chút bất an đang đến gần. Hắn cảm giác được Diệp Âm Trúc toàn thân phát sáng, và ánh mắt trắng nhũ kia, làm cho hắn có một chút e sợ.Tại sao lại thế? Hắn rõ ràng chỉ là một nhân loại nhỏ bé thôi mà?

Trở tay xuất một chưởng mang theo ánh sáng trắng nhũ, Diệp Âm Trúc nghe trong tim mình vang lên một tiếng long ngâm vang dội thậm chí so với chiến tranh thần thú càng kinh khủng hơn nhiều. Một tiếng "ông" vang lên trong đầu Cách Lạp Tây Tư, làm hắn đang bước tới cũng đứng sững lại, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ. Đây là lực lượng gì? Tại sao, tại sao lại có lực lượng như vậy xuất hiện?

Tiếng long ngâm càng lúc càng mạn mẽ, Cách Lạp Tây Tư to lớn như vậy chẳng những không hề tiến lên mà còn xuất hiện một ý niệm khống chế, làm hắn từ từ lui lại phía sau.

Ông -. Hồng, lam, hoàng, thanh, kim, ngân, hắc sắc quang mang từ tim Diệp Âm Trúc bay ra. Thất thải quang mang ngưng kết giữ không trung thành một cầu vồng huyền ảo bao lấy Diệp Âm Trúc. Ngay sau đó, một cột sáng trắng từ cầu vồng xuất ra, một cổ cường đại khí tức không bút mực nào tả xiết trong nháy mắt thôn phệ cầu vồng vừa mới ngưng kết thành hình.

Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Đế tại truyen35.shop

-Là khí tức của thập cấp thần thú.

Cách Lạp Tây Tư hoảng sợ nhìn Diệp Âm Trúc.

Bạch quang vờn quanh cổ cầm vừa xuất hiện từ thinh không trước mặt Diệp Âm Trúc. Cổ cầm hình dạng cổ lão, thân cầm màu vàng lợt thâm thúy thần bí không cách nào nhìn thấu, một vầng sáng trắng không ngừng bay ra từ cổ cầm, tựa hồ có một linh hồn bị phong ấn đang không ngừng rên rỉ. Bảy sợi dây trên thân cầm lóe lên bảy loại ánh sáng bất đồng màu sắc, tựa như bảy sắc cầu vồng mờ mờ tỏ tỏ. Cầu vồng nguyên tố ngưng tụ như suối chảy không ngừng trút vào cổ cầm.Trong phút chốc, ma pháp nguyên tố tràn ngập cổ cầm.

Cổ cầm phiêu phù bất định trước mặt Diệp Âm Trúc, nối với hắn mởi một quang mang màu trắng, phảng phất như là một bộ phận của thân thể hắn.

Thần quang nhàn nhật lóe ra, Diệp Âm Trúc tựa hồ đã mất đi ý thức, hai tay chậm rãi giơ lên. Tay phải hắn biến thành màu vàng, tay trái biến thành màu bạc, hai bàn tay tám ngón lướt trên huyền cầm.

Ông -. Tay trái khinh án, tay phải dạo đàn, một cây cầm huyền rất nhỏ màu lam khẽ ba động, nương theo giai điệu tuyệt vời ngâm khẽ. Một đạo lam quang nhè nhẹ bay ra, tựa như Diệp Âm Trúc trước kia thi triển âm nhận, nhưng cũng không phải là âm nhận, bởi vì lam quang khi rời khỏi cầm huyền tự ngưng kết thành một cột sáng màu lam mờ ảo giữa thinh không.

Xa xa Thường Hạo hít một hơi dài. Lúc này, vì ma pháp nguyên tố trong không khí đã cạn kiệt, hắn không cách nào tái sử dụng ma pháp, ngay cả Đấu Chuyển tinh di pháp trượng cũng mất đi hiệu dụng vốn có.

"Cái này tựa hồ như thủy hệ cấm chú thủy mộc niên, Âm Trúc hắn học thủy hệ ma pháp lúc nào chứ? Lại còn là cấm chú."

Thủy mộc niên là một thủy hệ tịnh hóa ma pháp cấm chú.Nó không chỉ tịnh hóa cơ thể mà còn có thể tịnh hóa luôn sanh mạng con người. Chỉ cần bị nó bao phủ, thì sẽ không có cách nào ngăn cản uy lực của nó, sinh mạng sẽ vĩnh viễn biến mất.

Thủy hệ cấm chú do một gã thần âm sư phát ra, thật là một cảnh tượng không tưởng, không còn gì để nói. Nhưng, đây chỉ mới là bắt đầu.

Ông -. Lại một tiếng vang dội. Một màu đỏ lửa từ hai bàn tay kim ngân đang run rẩy đạn cầm xuất hiện. Một cột sáng màu đỏ từ trên trời giáng xuống, hòa vào cột sáng thủy mộc niên. Một lam một đỏ, hai cột sáng hòa vào nhau càng thêm phần huyễn lệ.

"Cái này hình như là hỏa hệ cấm chú xích tinh địa ngục."

Họ Thường thiếu chút nữa cắn vào lưỡi mình, phán đoán cấm chú thật ra rất đơn giản, ma lực của ma pháp sư có thể căn cứ vào cấp bặc mạnh yếu của màu sắc ma pháp xuất hiện mà luận. Màu sắc của cấm chú vượt qua bảy sắc cầu vồng cấp bậc, hiện ra màu của nguyên tố bản thể, cũng như cửu cấp thần thú phần lớn đều có màu sắc riêng của mình, chính là bởi vì lực công kích của họ đã vượt qua sự tồn tại của cấm chú.

Ông - , ông -. Ông - , ông - , ông - , năm tiếng rồng ngâm vang vọng liên tiếp, thổ hệ, phong hệ, kim hệ, ngân long hệ cùng với hắc ám hệ, năm loại cấm chú xuất hiện giữa trời. Chúng cũng không phóng hạ xuống, bảy đan thể cấm chú mang theo quang thải vô cùng huyễn lệ,cứ như vậy huyền phù trong không trung , nhưng lại mang theo khí tức diệt thế từ không trung tập trung xuống người chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư.

Một một tiếng long ngâm vang lên, là một lần Cách Lạp Tây Tư cảm giác được tim mình bị đánh một cái thật mạnh, tinh thần lạc ấn tựa hồ tùy thời đều có thể bị nghiền nát. Loại tình huống này là từ khi hắn sinh ra đến giờ mới gặp lần đầu, vậy mà những tiếng đàn ông ông đó tựa hồ như chỉ là cấm chú yểm trợ mà thôi.

Khi bảy cấm chú hình thành, mặt đất tại Vu Long Khi Nỗ Tư Lục bảy tòa long thành đồng thời chấn động. Bảy vị long thành long vương đều ngẩng đầu mình nhìn về phương bắc, bởi vì bọn họ nghe được tiếng long ngâm của cha mình.

Pháp Lam, trung tâm Long Khi Nỗ Tư lục địa, đồng thời xuất hiện bảy gương mặt già lão nhìn về phương bắc.

Một gã pháp sư già nua mặc trường bào màu bạc nghi hoặc nhìn về phía chân trời.

-Thất long vương. Chẳng phải bọn họ đang an nhàn hưởng thụ trong thất long thành sao? Tại sao bọn họ đồng thời xuất hiện tại cực bắc hoang nguyên. Người đâu? Truyền lệnh của ta, triệu tập Pháp Lam thất tháp…

Cực bắc hoang nguyên, băng quyển.

Ở nơi này, không ai ngờ được cổ cầm phát ra bảy tiếng long ngâm vang vọng kia đã khiến cho những thế lực cường đại nhất trên thế giới chú ý. Không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì, mọi người chỉ biết nhìn bảy cột sáng vẫn phiêu phù giữa không trung trước mặt Diệp Âm Trúc, cùng với Cách Lạp Tây Tư ở bên trong, ánh mắt mọi người đều hiện lên thần sắc ngốc trệ.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế , đọc truyện Cầm Đế full , Cầm Đế full , Cầm Đế chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top