Cầm Đế

Chương 29: Báo danh phong ba ( phần 4 )


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mặc dù phải nghe một tràng dài những lời giả thích của Tư Thiết Lạp nhưng trí nhớ của Âm Trúc quả thật siêu cường , không bỏ sót một từ . Hắn trong lòng thầm nghĩ xem ra lần này tham gia có chút khó khăn đây , nếu chỉ có một mình tham gia thì không có vấn đề gì nhưng bây giờ phải kiếm cả một đội ngũ năm người a ! Vừa rồi Tuyết Linh , Lam Hi và Hải Dương đều đồng ý tham gia , ngoại trừ Hải Dương ra thì Tuyết Linh cùng Lam Hi tinh thần lực rõ ràng không cao , huống chi đội ngũ còn thiếu một người , khó trách La Lan tỏ ra coi thường đến vậy . Không được , bất cứ giá nào cũng phải tham gia , cho dù chỉ có mình ta vẫn cứ đi . Nghĩ tới đây , hắn hỏi tiếp : “ Tư Thiết Lạp , vậy quy tắc so tìa là sao đây ? Năm người chỉ cần ba người thắng là được sao ? “ .

Tư Thiết Lạp đáp : “ Việc này có thể lực chọn , có ba phương thức tất cả . Nếu song phương từng người một ra thi đấu thì năm trận chỉ cần thắng ba . Phương thức thứ hai là sau một trận , nếu người thắng có thể tiếp tục thi đấu có thể yêu cầu được đấu tiếp với các thành viên còn lại của đối phương , cứ như vậy cho đến khi bị đánh bại mới thôi . Nếu ngươi có thực lực , thậm chí cỏ thể tiếp nhận sự khiêu chiến của đối phương . Phương án còn lại là cả hai đội cùng lên một lúc , hỗn chiến “ .

“ Hảo , ta đã hiểu rồi “ . Nghe qua các loại phương thức , Diệp Âm Trúc trong lòng đã có quyết định , chuyện này do mình đáp ứng cứ để một mình bản thân lên ứng phó được rồi , có thể lần lượt đánh bại từng đối thủ . Lúc này hắn hoàn toàn không ý thức được thực lực của đối thủ mình , cho rằng mình có thể đảm đương tất cả .

Mễ lan học viện quả thực quá lớn , từ khu báo danh đến khu túc xá hỗn hợp , hai người phải chạy mất nửa canh giờ . Điều khiến Tư Thiết Lạp kinh ngạc là ngay cả hắn khi chạy đến nơi cũng phải thở dốc , mặt hơi đỏ , vậy mà hô hấp của Âm Trúc lại hoàn toàn bình thường , ngay cả sắc mặt cũng không biến đổi .

“ Đây chính là phòng 623 “ . Tư Thiết Lạp chỉ vào một gian phòng , trên cửa có ghi con số 623 .

“ Cảm ơn ngươi , Tư Thiết Lạp “ . Âm Trúc có chút cảm kích nói .

Tư Thiết Lạp cười hắc hắc , nói : “ Ta không nhận đâu . Nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn ta , sau này nếu ngươi cùng các mỹ nữ có hoạt động ngoại khóa gì cứ kêu ta qua là được a ! Thế nhé “ .

“ A , cũng được “ . Diệp Âm Trúc cũng không rõ hàm ý trong lời của Tư Thiết Lạp , tưởng rằng hắn là một người ham vui , muốn hòa đồng cùng bạn bè liền gật đầu đáp ứng .

Sau khi Tư Thiết Lạp rời đi , Âm Trúc dùng chìa khóa mở cửa đi vào . Nhìn căn phòng sẽ gắn bó với cuộc đời mình ở Mễ lan học viện , hắn không khỏi có chút cảm giác bùi ngùi . Phòng nội miễn cưỡng có thể chen vào thêm một người nữa để rửa tay , phòng khách có đúng một cái ghế dài đủ cho hai người ngồi , phòng ngủ có kê hai cái giường cũ kĩ , một bên có cửa sổ nhìn ra bên ngoài là một khoảng đất trống . Cuối phòng ngủ có một gian cửa sau thông ra ngoài . Bên ngoài cửa sổ đang có một tiểu thân ảnh quét dọn , động tác rất nhanh nhẹn . Người đó cao đến ngực Âm Trúc , mặc một bộ quần áo màu xám , nhìn qua có vẻ nhếch nhác nhưng rất sạch sẽ . Cả khu vực quanh đây cũng tương đối rộng lớn nhưng đại bộ phận đã được hắn quét dọn sạch sẽ .

“ Ngươi hảo “ . Âm Trúc bước tới gần thân ảnh đang làm việc cất tiếng chào , hắn đoán đây là bạn cùng phòng của mình .

Nghe tiếng bước chân lại gần , người nọ xoay người lại . Một khuôn mặt anh tuấn nhưng có chút nhợt nhạt khí sắc hiện ra trước mặt Âm Trúc . Mái tóc màu nâu khoát lên trên vai , một đôi mắt to hiện lên vẻ tức giận vì bị phá đám khi đang làm việc . Nhưng khi nhìn thấy Âm Trúc , chiếc chổi trên tay người đó rơi phịch xuống , người đó cũng không nhặt lên , cứ trân trối nhìn Âm Trúc .

Âm Trúc còn tưởng bản thân đã làm đối phương sợ hãi , vội nói : “ Ta cũng ở tại gian phòng này , có lẽ chúng ta là bạn cùng phòng “ .

“ A ! “ . Lúc này người bạn cùng phòng với Âm Trúc mới phản ứng lại . “ Đúng vậy , địa phương này hơi bẩn , ngươi hãy tránh ra để ta quét dọn cho sạch đã “ . Hắn khom lưng cúi xuống nhặt cây chổi , quay lưng về phía Âm Trúc giả bộ tiếp tục làm việc để che dấu đôi mắt đang tràn đầy sự ngạc nhiên của mình .

Âm Trúc quay trở lại phòng ngủ , hành lý hắn chả có gì , chỉ có mỗi bộ giáo phục đặt trên giường . Đúng lúc đó, người bạn cùng phong của hắn cũng đã quay trở về .

“ Ta tên là Diệp Âm Trúc , ngươi tên gì ? “ . Âm Trúc hướng tới người bạn cùng phòng hỏi . Vừa nói , hắn vừa đưa tay định bắt tay người bạn cùng phòng .

“ Ngươi cứ gọi ta là Tô Lạp là được . A ! Tay ngươi ? “ . Tô Lạp bắt tay Diệp Âm Trúc , phát hiện tay hắn chỉ có bốn ngón .

Âm Trúc thản nhiên nói : “ Không có gì , trời sinh ta đã như vậy , chỉ có tám ngón tay “ . Nói xong , hắn đưa nốt tay kia ra trước mặt cho Tô Lạp xem . “ Nhưng không sao đâu , tám ngón hoàn toàn không gây ảnh hưởng bất lợi gì cho bản thân ta “ .

To Lạp tươi cười hỏi : “ Ngươi thuộc hệ gì ? “

Diệp Âm Trúc đáp : “ Ta thuộc thần âm hệ “ .

Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Đế tại truyen35.shop

“ Thần âm hệ ? Ngươi là thần âm sư ? “ . Tô Lạp trợn tòn mắt nhìn Âm Trúc .

Âm Trúc cười khổ hỏi : “ Tại sao ai biết ta thuộc thần âm hệ cũng kinh ngạc vậy nhỉ ? “ .

Tô Lạp cố nén cười trả lời : “ Ai mà chả kinh ngạc khi có một nam nhân theo học thần âm hệ . Đây là một trường hợp vô cùng đặc biệt “ .

Âm Trúc nở nụ cười : “ Chắc vậy , bọn họ đều bảo nam nhân theo học thần âm hệ rất hiếm . Mà ngươi quét dọn nưh vậy đã xong chưa ? Có cần ta giúp không ? “ .

Tô Lạp cuống quít khoát tay , nói : “ Không cần đâu , mình ta làm là được . Nếu ngươi thật sự muốn giúp thì hãy cho ta một ngân tệ đi “ .

“ Một ngân tệ ? “ . Diệp Âm Trúc sửng sốt .

Tô Lạp có chút xấu hổ nói : “ Đúng vậy ! Trên toàn đại lục này , vật gì cũng đều có giá cả , ngươi xem ta mất không ít công phu mới có thể quét dọn nơi này sạch sẽ , ta đòi một ngân tệ là hơi ít đấy “ .

Diệp Âm Trúc lúc này mới hiểu được , nhìn bộ dáng của Tô Lạp , cũng không nói nhiều xuất ra một kim tệ đưa cho Tô Lạp : “ Ta chỉ có loại này , không có ngân tệ “ .

Tô Lạp đón nhận kim tệ trong tay Âm Trúc , trong mắt tràn ngập vẻ say mê : “ Như vậy là tốt lắm , coi như là tiền công ta quét dọn ba tháng đi . Sau này chúng ta tại đây sinh hoạt , tốt nhất là nên tự nấu mà ăn , không cần ra thực đường cho tốn kém . Ta nhận trách nhiệm nấu nướng , một tháng chỉ cần ba kim tệ là được , ở thực đường học viện một tháng mười kim tệ sợ rằng cũng không đủ “ . Vừa nói , hắn vừa giơ ba ngón tay trước mặt Âm Trúc , lộ vẻ hưng phấn .

“ Được rồi “ . Âm Trúc lại móc ra ba kim tệ đưa cho Tô Lạp .

“ Tô Lạp , ngươi học hệ gì ? “ .

“ Ta ư ? Ta thuộc thích khách hệ , coi như là thiên môn học hệ . Ngươi xem , vóc dáng ta nhỏ thế này , làm thích khách không phải rất thích hợp sao ! “ .

“ Thích khách a ! “ . Âm Trúc không nhịn được có chút hâm mộ nhìn Tô Lạp . Ông nội hắn từng nói : thích khách là một môn tu luyện phi thường gian khổ , chú trọng vào tấn công và khả năng ẩn dấu . Khi đạt tới thời điểm thích hợp sẽ một kích tiêu diệt đối thủ , nếu không thì chính mình sẽ xong đời bởi khả năng phòng thủ của thích khách rất kém , đối thủ không chết tất sẽ phản công lại . Vóc người nhỏ bé của Tô Lạp quả phi thường thích hợp cho chức nghiệp này .

“ Vậy thích khách hệ của các ngươi có thâm gia đại hội tân sinh so tài không ? “ .

Tô Lạp kinh ngạc nhìn Âm Trúc : “ Ngươi nói gì vậy ? Có thích khách nào lại quang minh chính địa thi đấu trên lôi đài đâu . Như vậy sẽ không gọi là thích khách nữa . Đừng nói với ta là lần này ngươi cũng tham gia nhé ? “ .

Diệp Âm Trúc gật đầu : “ Đúng vậy ! Ta đã quyết định tham gia đại hội so tài tân sinh lần này “ .

Năm chương tiếp theo sẽ do các dịch giả khác dịch và post . Hẹn gặp lại các bạn ở chương 14 :00 (3):

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế , đọc truyện Cầm Đế full , Cầm Đế full , Cầm Đế chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top