Pháp Lam thất tháp cao bao nhiêu thì đoàn người của Diệp Âm Trúc khó có thể đoán được, nhưng trong thành thị lớn này thì bảy tòa tháp cao trông thật bắt mắt, ,màu sắc của bảy tòa tháp không giống nhau, phân biệt theo bảy thuộc tính của ma pháp, thân tháp cao chót vót, thẳng đứng, trên đỉnh mỗi tháp đều đính một viên bảo thạch thật lớn.
Diệp Âm Trúc vốn tưởng rằng bảo thạch trên Diệt Thần Nỗ đã là lớn nhất, nhưng khi so sánh với bảo thạch trên bảy tòa tháp này thì giống như hạt cát mà thôi. Từ trên bảy khối bảo thạch tỏa ra vầng sáng nhạt, như bao trùm cả thành thị vào bên trong, thất thải ( bảy màu sắc) luân phiên lưu chuyển ,khí tức khổng lồ của ma pháp nguyên tố như đập vào mặt người ta . Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu ra, trong Pháp Lam thánh vực sở dĩ ma pháp nguyên tố dày đặc hơn bên ngoài, nguyên nhân chính là do bảy tòa tháp này.
“ Đã tới Thánh thành rồi, xin mời xuống núi” Âm thanh của Kiệt Lạp Đức vang lên , không mang chút tình cảm, ông ta dẫn theo một trăm phi mã bay lên trên không trung, rồi nhằm về phía Thánh thành ở bên dưới đáy vực.
Xuống núi? Nhưng bằng cách nào ? Độ cao là năm trăm thước a! Chiến sĩ thì có thể đi xuống, nhưng còn Tuần long tọa kỵ thì sao ?
Hương Loan không biết làm sao, nhìn về Nguyệt Huy, Nguyệt Huy nhíu mày nói:”Đây là khảo nghiệm đối với chúng ta của Pháp Lam.”
Hương Loan hừ lạnh một tiếng, nói:” Khảo nghiệm cái gì ? Cùng lắm là chúng ta phá núi làm đường đi xuống thôi.
Nguyệt Huy vô cùng hoảng hốt nói:” Vận lần không thể được, ở địa phận của Pháp Lam không được làm hư hại bất cứ gì,nếu không một khi bảy vị tháp chủ nổi giận thì chúng ta không có cách nào sống sót trở về, cho dù là đế quốc gia cũng không ngăn nổi nộ hỏa ( lửa giận ) của Pháp Lam đâu.”
Hương Loan cau mày,nói:” Vậy phải làm sao bây giờ ? Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây để nhìn hay sao ? Người xem, Kiệt Lạp Đức đã dẫn người của ông ta bay tới Thánh thành rồi.”
Nguyệt Huy trong nhất thời cũng lộ vẻ lúng túng, nhìn vêề phía tọa kỵ của Áo Lợi Duy Lạp nói:” Áo Lợi Duy Lạp. Chẳng hay có thể dùng cự long của ngươi để chuyên chở tọa kỵ của mọi người xướng bên dưới được không ?”
Áo Lợi Duy Lạp lắc đầu nói:”Điều này không thể được, Ai Lý Khắc Mẫn Long có thể miễn cưỡng chở nổi, nhưng còn Mã kỳ Nặc Thiết Long với thân thể đồ sộ to lớn như thế sao vãn bối có khả năng chở nổi ?”
Nguyệt Huy thở dài một tiếng nói:” Đáng tiếc là Mã Đặc Lạp Kỳ không có ở đây, hắn là Phong hệ ma đạo sư, nếu có phong hệ ma pháp của hắn trợ giúp thì chúng ta sẽ vượt qua khó khăn này dễ dàng hơn.”
Nghe Nguyệt Huy nhắc tới Phong hệ ma pháp, Diệp Âm Trúc lập tức nhìn về phía Ly Sát, phong hệ ma đạo sư không có, nhưngnơi này lại có một vị toàn hệ đại ma đạo sư.
Ly Sát trừng mắt nhìn Diệp Âm Trúc rồi nói:” Nhìn ta làm gì? Các ngươi thật là đồ bỏ, chỉ có việc thế này cũng phải đích thân ta ra tay. “ Quang mang chợt lóe lên, Hải Dương đang ngồi trên lưng Ly Sát đã được nàng ta đưa đến bên Diệp Âm Trúc, ngân quang dần thu liễm, Ly Sát đã biến thành người.
Một câu chú ngữ từ trong miệng nàng vang lên, ma pháp nguyên tố trong không khí đồng thời tụ lại, Ly Sát phát hiện ra ở Pháp Lam sử dụng ma pháp dễ dàng hơn so với bên ngoài, mật độ ma pháp ở nơi này rất là nồng đậm, một đoàn tử sắc quang vựng ( quầng sáng màu tím ) nhẹ nhàng xuất hiện , rồi bao trùm lên đội quân hơn hai ngàn người, trông nó giống như một màn hào quang có kích thước to lớn hoành tráng.
Phong nguyên tố ở xung quanh dao động mãnh liệt, làm bụi bay mù mịt, Ly Sát quát khẽ một tiếng , hoàn thành long ngữ ma pháp, một bức màn kỳ dị bỗng nhiên xuất hiện, hơn hai ngàn người trong đoàn của Mễ Lan và tọa kỵ của họ đồng thời từ từ bay lên rồi hạ xuống khu vực phía dưới.
“ Long ngữ ma pháp , ‘’Đại Phong Tường Chú’’ ” Đứng trước Thánh thành, nhìn thấy trên không trung có một tử sắc quang đoàn ( vầng ánh sang màu tím ) vô cùng lớn,trên môi Kiệt Lạp Đức khẽ nở nụ cười nhạt.
Tử quang chẳng những đem theo đoàn người của Mễ Lan từ trên đỉnh núi hạ xuống đáy vực , mà còn đưa bọn họ tới vị trí của Thánh thành. Khi còn cách đội Phi mã kỵ sĩ khoảng hai trăm thước thì mới bắt đầu từ từ dừng lại.
Tử quang thu liễm, sắc mặt Ly Sát có chút tái đi, mặc dù chỉ là một lần phi hành ma pháp, nhưng phải mang theo hai ngàn người cùng với tuần long như vậy thì phải có lượng ma pháp khổng lồ, Long ngữ ma pháp chính là cấm chú, cho dù Ly Sát là một Tử cấp ngũ giai ngân long thì nếu một mình muốn hoàn thành ma pháp này cũng phải cố hết sức mới làm được, may mắn là nơi này là Pháp Lam nên pháp lực của nàng mới chỉ tiêu hao hơn phân nửa .
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Đế tại truyen35.shop
Kiệt Lạp Đức gật đầu với Ly Sát , nói :” Không hổ là anh thư trong đám trẻ tuổi của Ngân Long thành, Ly Sát công chúa, tương lai ngươi rất có thể sẽ kế thừa địa vị của gia gia ngươi. Ta cũng nghe nói cùng ngươi tới đây có một vị là ngoại tịch Ngân Long, xin giới thiệu hắn cho ta biết được không.”
Không biết tại sao khi vào Pháp Lam thánh vực, tính tình của Ly Sát đã trầm tĩnh rất nhiều, ánh mắt nhìn sang Diệp Âm Trúc nói:” Không ai khác ngoài hắn.”
Kiệt Lạp Đức nhìn theo ánh mắt của Ly Sát, lần đầu tiên Diệp Âm Trúc chính thức tiếp xúc với ánh mắt của vị thánh kỵ sĩ cường đại của Pháp Lam này, ánh mắt của Kiệt Lạp Đức trong sát na trở nên sắc bén, giống như một mũi tên xuyên thẳng vào mắt Diệp Âm Trúc, ai nói ánh mắt không thể giết người, với thực lực của Kiệt Lạp Đức mà nói, thì chỉ bằng ánh mắt ông ta cũng có thể làm cho đối thủ tiêu tán toàn bộ sức mạnh.
Diệp Âm Trúc đang ngồi trên lưng một con Ai Lý Khắc Mẫn Long rất bình thường chẳng có gì nổi bật .Hắn yên lặng bình tĩnh tiếp nhận ánh mắt của Kiệt Lạp Đức. Điều khiến Kiệt Lạp Đức kinh ngạc chính là, ánh mắt của Diệp Âm Trúc thật bình thản yên tĩnh ,nếu nói ánh mắt của ông ta như một mũi tên sắc bén có thể xuyên qua mọi thứ, thì ánh mắt của hắn như là biển rộng bao la có thể bao dung tất cả mọi vật. Áp lực của khí tức khi lão tùy tiện xuất ra cường đại thế nào thì lão hiểu rất rõ ,thế mà vị ngoại tịch Ngân Long trẻ tuổi đang ngồi ngay trước mặt này lại không hề để tâm đến, thậm chí trên khuôn mặt còn nở nụ cười nhẹ, không bị khí thế của ông ta ảnh hưởng.
Tình cảnh như vậy cũng là lần đầu mà Kiệt Lạp Đức gặp phải, trong lòng lão không khỏi ngạc nhiên, bất quá ông ta cũng biết địa vị của mình, ánh mắt ngay lập tức thu lại, nhìn Diệp Âm Trúc gật đầu nói:” Không tệ, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, hy vọng trong trận đấu Thất Long Thất Quốc Bài Vị Chiến, cậu sẽ cho chúng ta có dịp mở rộng tầm mắt.’’
Kiệt Lạp Đức đâu biết rằng Diệp Âm Trúc vừa mới tăng lên cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất không lâu, cho dù thực lực của ông ta cường đại cỡ nào cũng không thể so sánh với Diệp Âm Trúc được, khi đạt tới cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất thì Diệp Âm Trúc không còn sợ bất kỳ áp lực nào, thử hỏi áp lực mà Kiệt Lạp Đức mang đến có thể chống lại cả đại tự nhiên hay sao ? Khi Diệp Âm Trúc vừa cảm nhận được sự uy hiếp của ông ta thì trong nháy mắt toàn thân của hắn đã dung hợp vào khung cảnh xung quanh, cho nên , áp lực do Kiệt Lạp Đức phát ra phải đối mặt với cả thiên địa, còn đối với bản thân hắn lại không có chút ảnh hưởng.
“ Công chúa điện hà, mời người và Nguyệt Huy tiểu đệ cùng với hai vị Ngân long theo ta vào thành,còn lại tùy tùng và những người khác phải lưu lại bên ngoài thành.” Kiệt Lạp Đức nói với Hương Loan, mặc dù thanh âm không lớn, nhưng đã truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng, hơn nữa tràn ngập ngữ khí uy hiếp.
Hương Loan rất ghét loại ngữ khí này, từ nhỏ lớn lên, chỉ có người khác tôn kính và nịnh nọt nàng .Nhưng nàng dù sao cũng là một nữ hài tử thông minh,nàng cũng biết Pháp Lam không phải là nơi dễ bắt nạt,cho nên nàng đảnh phải âm thầm nhẫn nhịn gật đầu , rồi quay qua làm một cái thủ thế với Áo Lợi Duy Lạp.
Đây là quy định của Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến, chỉ có hai sứ giả đại diện cho mỗi quốc gia cùng với hai đại diện của Long thành mới được tiến vào Pháp Lam thánh thành. Trong thánh thành tuyệt đối không được phép xuất hiện chút khí tức sát phạt nào. Bất luận quan hệ của bảu quốc gia và bảy Long Thành có vi diệu đến đâu, trong cục diện rất khẩn trương thế này, vạn nhất bên trong Pháp Lam mà có mâu thuẩn dẫn đến việc động thủ, Pháp Lam sẽ luôn đứng ra xử lý chút việc phiền toái này.
Diệp Âm Trúc trước khi đi đã truyền âm nói vói Áo Lợi Duy Lạp và Diệp Hồng Nhạn phải cảnh giác mọi việc xung quanh, bọn họ đã tới thì sáu nước còn lại có thể cũng tới rồi .Bên ngoài thánh thành Pháp Lam ,chuyện gì cũng có thể xảy ra, cẩn thận là tốt nhất.
Một trăm phi mã kỵ sĩ ,ngoại trừ thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức ,tất cả đều nhảy xuống ngựa, ngựa của họ đều bay lên trời, không biết bay tới đâu, Nguyệt Huy nói cho Diệp Âm Trúc và Hương Loan biết , trong Pháp Lam Thánh thành thì ngoại trừ Thập Nhị Thánh Kỵ Sĩ và Thất Vị Tháp Chủ , không ai được phép cưỡi tọa kỵ, nếu không sẽ bị Pháp Lam coi là công địch ,giết không tha.
Nghe Nguyệt Huy nói, trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên vẻ băng lãnh, quy tắc , lại là quy tắc của Pháp Lam, khi mình có thực lực cường đại thì lúc đó mình có thể tự đề ra quy tắc của mình . Pháp Lam thật đúng là cường đại và kiêu ngạo. Trong lòng Diệp Âm Trúc manh nha xuất hiện mầm mống của sự bất phục.
Nguyệt Huy và Hương Loan đều triệu hoán tọa kỵ của họ vào không gian giới chỉ, một trăm phi mã kỵ sĩ cũng hộ tống bọn họ đi vào trong Pháp Lam thánh thành.
Nếu đứng ở ngọn núi phía trước mà nhìn vào bên trong của Pháp Lam thánh thành , bởi vì có sự xuất hiện của thất thải quang mang ( bảy màu sắc) từ Pháp Lam thất tháp cho nên không thể nhìn rõ bên trong, bây giờ đến trước cửa thành thì bọn họ mới chính thức biết là Pháp Lam thánh thành hùng vĩ cỡ nào.
Tường thành của Pháp Lam thánh thành cao khoảng một trăm thước, trên cửa thành có khắc hình một con phi mã thật lớn, nếu pho tượng này đặt ở nơi khác thì bị xem là không phù hợp, nhưng nếu đặt trên tường thành rộng lớn và dài như nhế này, pho tượng Phi mã có phóng to thêm hai đến ba lần nữa cũng vẫn rất hài hòa.
Kiệt Lạp Đức nói:” Thánh thành có tổng cộng mười hai cửa thành, mỗi cửa thành do một đoàn kỵ sĩ bảo vệ, nơi này chính là Phi Mã Môn do Phi Mã kỵ sĩ chúng ta canh gác.Mở cổng thành.” Hai chữ cuối cùng được hét lớn, vang vọng trong không trung,một trăm chiến sĩ thủ vệ trước cổng thành mặc cùng một loại trọng giáp với phi mã kỵ sĩ đều đồng loạt tách ra hai bên, cửa thành mở ra, một quầng sáng mãnh liệt chói mắt phát ra, xuất hiện cửa thành chậm rãi mở ra, cao đủ để một Hoàng Kim Bỉ Mông vẫn có thể đi vào.Điều khiến Diệp Âm Trúc ngạc nhiên chính là cánh cửa thành lớn như vậy mà trong quá trình mở ra không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Hít một hơi thật sâu, Diệp Âm Trúc điều chỉnh lại nhịp thở của mình, cẩn thận ẩn tàng đi đấu khí và dao động ma pháp của mình, cùng các phi mã kỵ sĩ hộ tống đàng sau đi vào Pháp Lam thánh thành, trong sát na bước qua cổng Diệp Âm Trúc cảm giác được trên thân thể hắn phảng phát như có một vật thể lạ xâm nhập vào bên trong,mãi cho đến khi vào thành hắn mới giật mình phát hiện ra đó là một cái kết giới.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế , đọc truyện Cầm Đế full , Cầm Đế full , Cầm Đế chương mới