"Thật vậy à cậu Trần? Vậy thì tốt quá." Hai vợ chồng Lâm Khai Thành hít thở chậm lại, không kiềm chế được sự vui mừng.
"Thuốc này an thai dưỡng thần, bổ huyết lợi khí, ba ngày uống một lần, bảo đảm hai đứa nhỏ sẽ khỏe mạnh." Trần Vũ nói xong lại lấy ra hai đạo phù đặt vào túi gấm: "Đây là quà gặp mặt cho đứa trẻ chưa ra đời, đeo ở trên người có thể bảo vệ bình an, tà không dám gần người."
"Cảm ơn cậu Trần." Lâm Khai Thành vội vàng đón nhận, sau đó do dự nói: "Thật ra tôi còn có một chuyện muốn làm phiền cậu."
"Anh cứ nói." Trần Vũ gật đầu.
"Tôi có ba chiến hữu bị thương phải giải ngũ, hồ sơ tiểu đội của tôi đều là cấp S, cho nên hiện tại bọn họ không thể tiết lộ thân phận giải ngũ, nhưng bọn họ hết lần này tới lần khác lại quen với ngày tháng chiến đấu, nếu như cậu Trần có thể chữa khỏi vết thương cho bọn họ, sau này bọn họ đi theo cậu, tôi nghĩ sẽ mạnh hơn vệ sĩ bình thường đó."
"Vậy được, dẫn tôi đi gặp bọn họ đi." Trần Vũ gật đầu.
'Tại một nhà xưởng vùng ngoại ô Phong Lăng, Trần Vũ gặp được ba người, anh vốn rất kinh ngạc tại sao ba người này lại ở đây, nhưng sau khi nhìn thấy bọn họ thì đã hiểu.
Lệ khí trên thân ba người họ rất nặng, giống như là bước ra từ trong núi thây biển máu, ánh mắt của bọn họ như mũi tên bén nhọn có thể khiến lòng người sợ hãi.
"Đây là Sơn Ưng, đây là Đại Thiên, đây là Chiến Hồn." Lâm Khai Thành chỉ vào Trần Vũ nói: "Các cậu nghe đây, đây là Trần Vũ, từ nay về sau cậu ấy chính là ông chủ của các cậu, các cậu phải nghe lời cậu ấy, đây là mệnh lệnh."
"Vâng, đội trưởng." Ba người họ đứng thẳng tắp. "Đội trưởng, tôi không muốn đi." Đại Thiên nói.
"Tôi cũng không muốn các cậu đi, tôi biết trong lòng các cậu rất đau khổ, nhưng tôi không thể mặc kệ các. cậu được, các cậu vào sinh ra tử với tôi, hiện tại đột nhiên bảo các cậu trải qua cuộc sống bình thường đúng là cực kỳ không công bằng đối với các cậu."
Lâm Khai Thành trầm giọng nói: "Nhưng tôi cũng không có cách nào giữ các cậu ở lại đội ngũ, đi theo cậu Trần, cậu ấy sẽ chữa khỏi vết thương cho các cậu, tôi cũng bảo đảm đi theo cậu ấy, các cậu sẽ không hối hận."
Ba người họ im lặng, đứng như tháp sắt, thiên chức của bọn họ là phục tùng, mặc dù không muốn nhưng bọn họ vẫn phải nghe theo Lâm Khai Thành.
"Anh là Chiến Hồn?" Trần Vũ nhìn người có vóc dáng nhỏ, hai cánh tay của anh ta cứng ngắc, không nhúc. nhích, là bị thương rồi. "Đúng." Người có vóc dáng nhỏ gật đầu.
"Hai tay bị cao nhân dùng Phân Cân Thác Cốt Thủ gây thương tích, không thể cử động, bởi vì kinh mạch bị xoắn lại cho nên đau đớn đến mức người bình thường khó có thể chịu được, nhưng anh từ đầu đến cuối lại có biểu cảm như thường, không có chút dáng vẻ đau đớn, không tồi, đúng là đàn ông." Trần Vũ gật đầu.
"Tôi là đàn ông, không thể đánh mất cái hồn của đàn ông được." Chiến Hồn nhếch miệng cười.
"Tốt." Trần Vũ gật đầu, đột nhiên anh vươn hai tay ra, bắt lấy cánh tay của Chiến Hồn, sau đó hơi kéo lại, “răng rắc” mấy tiếng.
Đau đớn kịch liệt khiến Chiến Hồn cắn chặt răng, mồ. hôi lạnh trên đầu nhỏ giọt nhưng anh ta vẫn không phát ra tiếng đau đớn nào cả.
"Được lắm, là đàn ông, tay của anh bị cao thủ gây thương tích, muốn chữa khỏi chỉ có thể dùng chân khí mạnh mẽ nghịch kinh mạch, để kinh mạch bị xoắn lần nữa đâm chồi nảy lộc, quá trình bên trong cực kỳ đau đớn nhưng anh lại có thể nhịn được." Trần Vũ tán dương gật đầu.
"Tay của tôi... Chiến Hồn không dám tin nhìn vào cánh tay của mình, cánh tay của anh ta đã cử động nhẹ được, sau đó tăng biên độ động tác, cánh tay trước đó hơi cử động là đau tận xương tủy, hiện tại đã có thể hoạt động tự nhiên rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Cao Thủ Y Đạo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cao Thủ Y Đạo, truyện Cao Thủ Y Đạo , đọc truyện Cao Thủ Y Đạo full , Cao Thủ Y Đạo full , Cao Thủ Y Đạo chương mới