"Khốn kiếp thật mà, hợp đồng ký cũng đã ký bọn họ nói hủy là hủy.
Xem em là đồ ngốc sao " Nam nhân dáng người hơi mập lại cao to nhìn qua ít ra cũng hơn chín mươi ký vừa đi vừa mắng người vì trời tối lại không quá sáng nên cũng chẳng nhìn rõ mặt mũi.
Giọng nói ồn ồn vô cùng tức giận.
"Được rồi anh, tức giận hại thân.
Dù gì em cũng được bồi thường mười triệu lại còn được trả trước hai mươi triệu nữa không phải em là người có lợi sao " Chàng trai đi bên cạnh khuyên nhủ.
"Em...!Bị người ta cướp vai còn nói vậy, tức chết anh.
" Người đàn ông vừa tức giận vì nghệ sĩ nhà mình bị cướp vai lại vừa bất lực vì đứa nhóc nhà mình không có chí tiến thủ gì cả.
"Ting...ting..."
"Anh đi nghe điện thoại, em vào lấy đi "
"Được"
Đẩy cửa đi vào không những chàng trai mà người bên trong cũng giật mình.
Bên trong cũng vừa có đèn cả hai đều nhìn rõ mặt nhau.
Chàng trai tầm ngoài hai lăm dáng người thon gầy cao khoảng một mét tám, làn da dưới ánh đèn vàng nhưng vẫn trắng trẻo, đổi mắt hoa đào vô cùng uyển chuyển, sóng mũi cao cùng đôi môi đỏ tất cả đều tạo nên một sự hoàn mỹ, vừa nhu vừa cương.
Trong lúc người đàn ông trong phòng kia đang nhìn Lạc Du Nguyên thì cậu cũng quan sát anh ta.
Nam nhân cao hơn một mét chín, dáng người cân đối, khuôn mặt cương trực chín chắn đôi mắt sâu tựa như đang rình rập con mồi.
Hoàn mỹ, sát khí.
Đó là hai từ mà cậu nghĩ ra, rõ ràng là khuôn mặt của những người chính trực nhưng trên người lại mang theo sát khí.
"Du Du ơi, chúng ta thất nghiệp rồi, "
Người đàn ông vừa đi vào vừa nói.
Mà cũng phá đi bầu không khí kì lạ trong phòng.
"Du Du công ty phá sản rồi, chúng ta..
Ai thế " Vương Bàn lúc này mới nhận ra điểm kì lạ.
"Xin lỗi, tôi vừa lúc có việc trong này không phải nghe lén " Nam nhân lên tiếng, ờm.
Không nghe lén mà là đường đường chính chính nghe trực tiếp luôn.
"Cái đó" Lạc Du Nguyên không nghĩ tới nam nhân kia còn giải thích, cậu chỉ vào kịch bản mà anh ta đang cầm trên tay.
"Là của cậu.
Xin lỗi bệnh nghề nghiệp, thất lễ rồi " Anh ta đưa tập kịch bản mỏng lại cho chủ nhân của nó.
Rồi gật đầu rời đi.
"Sao vậy, người đó là ai vậy " Vương Bàn không hiểu chuyện gì hỏi mãi.
"Em cũng không biết, mà anh nói phá sản là sao " Lạc Du Nguyên cũng không nghĩ nữa chuyển đề tài vừa đi ra vừa trò chuyện.
"Công ty phá sản rồi, ông chủ không còn tài chính chống đỡ nữa, chúng ta thất nghiệp rồi "
Lạc Du Nguyên là diễn viên, Vương Bàn là người đại diện của cậu, cả hai ký với công ty Sao Xa hợp đồng mười năm, ai ngờ làm được tám năm thì công ty cậu phá sản rồi.
"Vậy chúng ta kiếm việc khác đi.
Đi thôi kẻo lại trễ, để chị dâu chờ anh không sợ sao " Lạc Du Nguyên nói.
"Em không lo hả"
"Lo gì, trời không triệt đường người mà "
Lạc Du Nguyên mỉm cười nói.
Thật ra chuyện công ty phả sản chỉ là sớm muộn cậu đã sớm đoán ra.
Ông chủ tuy có tiền tài chính không thiếu nhưng lại sợ vợ bị vợ quản rất nghiêm, mấy năm nay mở công ty vì đu theo bạn bè, toàn bỏ tiền túi giờ phá sản chắc là bị vợ kéo về.
"Ông chủ " Trợ lý Tần đã sớm đợi ngoài xe nhìn thấy người liền mở cửa.
"Đi thôi"
"Hôm nay ngài rất vui " Trợ lý nói xong liền sợ hãi, hôm nay anh ta bị khùng rồi mới bàn luận về ông chủ.
"Ừ" Yến Tri Mộ thản nhiên đáp, trong lòng có chút mong đợi gặp lại người kia.
Không biết có thể không.
Khi Lạc Du Nguyên và Vương Bàn đến quán lẩu quả nhiên là hai người đến trễ nhất.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầu Vồng Trên Mây tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầu Vồng Trên Mây, truyện Cầu Vồng Trên Mây , đọc truyện Cầu Vồng Trên Mây full , Cầu Vồng Trên Mây full , Cầu Vồng Trên Mây chương mới