Những người tham gia đấu giá ở Thành phố Giang Tư đang gấp gáp thanh lý toàn bộ tài sản, giá thấp tới mức không thể tin được.
Cố Uyển Như lúc này lại thể hiện được tài năng kinh doanh của mình, liên kết với nhiều công ty để đạt được kết quả như ban đầu đặt ra.
Từng sản nghiệp lớn, tới sản nghiệp nhỏ đều vào tay Cố Uyển Như.
Trung tâm thương mại lớn nhất nhì thành phố, sau đó là thu mua mảnh đất phía Tây.
Tất nhiên, mọi việc tiến triển theo đúng kế hoạch mà Giang Hải đã chuẩn bị sẵn.
Gia đoạn đầu, tài sản của Cố Uyển Như đã đạt tới hơn vài chục tỷ.
Lần đầu tiên cô phải đàm phán những khoản hợp đồng có giá trị lớn liên tục như vậy, cô cũng vô vùng lo lắng, nhưng rất may là không có sai sót gì.
Nhưng cũng có nhiều đã chú ý tới tập đoàn Uyển Như và Ngô gia.
Trước đó, Ngô gia đã thu mua nhiều mảnh đất phía Tây, số lượng kia khó mà tưởng được.
Ngày mà Ngô gia trở mình có lẽ không còn xa nữa.
Nhiều người thắc mắc, Ngô gia có thể biết trước mọi chuyện từ đâu?
Mọi người lờ mờ đoán có ai đó thao túng, chỉ là người sau màn kia quá bí ẩn, không ai tra ra được dấu vết gì.
Vì Cố gia ở Giang Tư chỉ xếp hàng thấp, chưa gọi là đệ nhất gia tộc, cho nên mọi người đa phần không biết Cố Uyển Như, nên vẫn không biết về tập đoàn Uyển Như từ đâu mà có.
Tài sản kia cứ như cái động không đáy, bung tiền không tiếc.
Còn có thế lực ngầm âm thầm dòm ngó sản nghiệp Hồng Tam Lão, lúc này Tần Hiên lại xử lý các sản nghiệp nhanh chóng với giá cực thấp.
Rửa tay gác kiếm?
Có thể dễ dàng sao? Đã bước vào con đường này, cả đời đừng mơ tưởng rửa sạch, hắn không tìm người khác thì người khác cũng tìm hắn.
Đó là đạo lý.
Ai cũng dự đoán Thành phố Giang Tư, sắp có sóng gió rồi.
Ngoại ô thành phố, tại một khu nghỉ dưỡng thiên nhiên, phong cảnh rất tốt.
Một người đnà ông trung niên đang chậm chạp uống trà, đối diện là Giang Hải nhàn nhã rít thuốc.
“Hơn một năm, cậu cũng tới rồi.” Người đàn ông kia đưa tới trước mặt Giang Hải một ly trà.
Thân thế Đế vương ngầm rất ít người biết, người đàn ông này lại là số ít kia.
Nếu ai đó thấy cảnh này chắc sẽ không tin vào mắt mình, ông ta họ Hoành, mà họ này ở phương Đông chính là thuộc hoàng tộc.
Người của Hoàng tộc lại phải pha trà rót nước sao?
Chắc chắn rồi, vì đừng nói là có thể, mà dù là hoàng tộc cũng chưa chắc xứng đáng pha trà rót nước cho Giang Hải.
Vì thế lực hoàng tộc ở các nước đang dần suy yếu, tranh giành quyền lực, đấu tố nhau công khai càng làm cho các thế lực khác coi thường hoàng tộc.
“Sao? Đợi tôi? Muốn tìm lợi ích từ tôi?”
Lý ra Giang Hải muốn cứ thế thu mua mảnh đất kia, nhưng Hoành Độ Dương lại tuyên bố đấu giá, không muốn điều gì đó từ anh thì là gì?
“Đế vương thế giới ngầm chưa bao giờ liên minh hay liên kết với ai, điều này tôi rõ… Nhưng hợp tác thì thế nào?”
Hoành Độ Dương nhìn Giảng Hải, cứ như đang xem xét biểu hiện của anh.
Giang Hải mỉa mai: “Cũng chỉ là lợi ích thôi sao?”
“Hoàng tộc với tôi chính là hai đường thẳng song song.”
Cơ Tử Hùng gượng cười nói: “Với một người đứng đầu thành phố, tôi chỉ muốn có quyền tuyệt đối với nó."
"Lợi ích tất nhiên...không thể tính hết."
Giang Hải cười một cách cợt nhã: “Ồ, tính ra ông rất thực tế.
Nhưng tôi vẫn nên nhắc ông nhớ, kiên nhẫn của tôi có giới hạn thôi, đừng cố ý gây phiền phức.”
Giang Hải đứng lên, muốn rời đi.
Dù hoàng tộc thì chỉ cần anh muốn, diệt họ cũng không quá khó.
“Tôi và họ khác nhau.” Hoành Độ Dương rót thêm một ly trà.
Đưa tới trước mặt Giang Hải: “Ly này vị sẽ khác ly cũ.”
Giang Hải im lặng một chút rồi nhận ly trà: “Được thôi, tôi sẽ thử nó.”
Khi về, Giang Hải nhận được điện thoại của Kim Hyun nói sơ lược tình hình, Giang Hải cười đã hiểu, cũng nói rõ chủ ý của mình cho ông ta tự lo liệu.
Thì ra, để lấy được tập đoàn Cố thị, Cố Hạo Dân đã dùng hết sức mình, tìm người đẹp hiếm có đưa đến cho Kim Hyun.
Tuy nhận người đẹp, nhưng Kim Hyun vẫn chưa có động thái gì, ngược lại còn để Cố Hạo Dân lâm vào cảnh khó xử.
“Tôi muốn mua lại cổ phần Cố thị.
Dù gì dự án của Hàn cũng sẽ đẩy mạnh ở đây, tôi cũng cảm thấy Cố thị rất có tiềm năng.”
Xưng tôi, mà không phải là tập đoàn tài chính Hàn Quốc.
Tất nhiên Cố Hạo Dân nghe hiểu ý định kia.
Tập đoàn Cố thị trước giờ đều là của Cố gia mấy người họ, nếu có thêm người phải thông qua Cố Tùng.
Cố Hạo Dân không thể tự ý quyết định, Kim Hyun bồi thêm: “Cố tổng à, nếu tôi tham gia Cố thị, dự án kia còn giao người ngoài sao?”
“Không chỉ vậy, các khoản đầu tư lớn nhỏ khác sẽ đi đâu? Ông nghĩ xem, còn không rơi vào túi chung sao?”
Thực sự, nếu Kim Huyn là cổ đông của tập đoàn Cố thị, dự án tất nhiên sẽ là của Cố thị, chính là đôi bên cùng có lợi.
Cố Hạo Dân nhanh chóng thấy hợp lý, cảm thấy, đừng nói là lợi ích liên tục của các khoản đầu tư kia, mà ngay cả Cố thị cũng là của ông ta.
Có kẻ ngốc mới từ chối!
“Anh muốn bao nhiêu cổ phần?” Cố Hạo Dân vô cùng cẩn thận hỏi kỹ.
“10%” Kim Hyun nhìn người đẹp được đưa tới cửa kia, bản thân ông ngứa ngáy trong người rồi đấy.
Cố Hạo Dân tiếp tục hỏi tới: “Dự án kia khi nào có thể ký?”
“Chuyện cổ phần và dự án không liên quan nhau, cần gì vội chứ?” Kim Hyun thoái thác.
Cố Hạo Dân suy nghĩ, Kim Hyun chẳng qua gia nhập Cố thị để kiếm thêm tiền, còn dự án đều là thay mặt ký.
Việc có lợi ông ta mới làm, cho nên việc trì hoãn không có gì lạ.
Chỉ cần Kim Huyn có lợi sẽ tự đưa lợi ích tới cho Cố thị, đây là lợi cho đôi bên.
"Vậy lúc nào thì làm thủ tục?" Cố Hạo Dân gấp hơn cả Kim Hyun.
Bạn đang đọc bộ truyện Chàng Rể Kỳ Quái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Kỳ Quái, truyện Chàng Rể Kỳ Quái , đọc truyện Chàng Rể Kỳ Quái full , Chàng Rể Kỳ Quái full , Chàng Rể Kỳ Quái chương mới