Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 604: 604


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

CHƯƠNG 604

Sau đó, Ninh Lan mặc kệ hai người Tôn Mạc, vội vàng đứng lên, cười dịu dàng nhận lấy quyển sách trên tay Trình Kiêu: “Tiểu Kiêu có lòng chạy về từ trường học, còn đặc biệt chuẩn bị quà, vất vả rồi!”

Trình Kiêu khẽ mỉm cười: “Không có.”

Ninh Lan nhìn Tôn Mạc ở bên cạnh, cô ta vẫn còn đang khoác tay Lưu Tào Khang.

Ninh Lan tức giận trừng Tôn Mạc.

“Tiểu Kiêu, con ngồi xe suốt dọc đường chắc mệt lắm đúng không, mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi!” Ninh Lan kéo Trình Kiêu đi sang một bên, cố hết sức để anh cách xa Tôn Mạc, tránh tạo thành tình huống mất tự nhiên.

Thấy Trình Kiêu cứ thế bị Ninh Lan kéo đi, việc Trình Kiêu phá hỏng bữa tiệc mừng thọ trong dự đoán của mọi người cũng không xảy ra. Sắc mặt mọi người đều khá kỳ lạ, có vài người còn nhỏ giọng bàn tán.

“Cái cậu này cũng giỏi nhẫn nhịn thật đấy? Dù cậu ta ở rể nhà họ Tôn, nhưng gặp vợ mình nắm tay một người đàn ông khác trước mặt mọi người cũng đâu thể không nói một câu gì đúng không!”

“Chậc chậc, cậu ta đúng là quá hèn nhát, chẳng trách người khác lại gọi cậu ta là đồ vô dụng. Nếu là tôi gặp chuyện này, thì cho dù liều mạng tôi cũng phải đánh chết đôi cẩu nam nữ kia!”

“Có lẽ vì thằng nhóc này hèn nhát, cho nên con nhóc nhà họ Tôn mới dám trắng trợn cặp kè đàn ông như thế đó!”

“Ha ha, mọi người nhìn kỹ con nhóc họ Tôn kia đi, cô ta giống phụ nữ đã kết hôn chỗ nào? Rõ ràng vẫn là một thiếu nữ!”

“Không phải chứ ông anh, cái này mà anh cũng có thể nhìn ra à? Anh dạy cho tôi tuyệt kỹ này đi!”

“Hừ hừ, từ dáng đi khi vừa vào cửa của con nhóc nhà họ Tôn kia, tôi đã nhìn ra rồi. Có lẽ sau khi kết hôn, cô ta chưa từng cho thằng nhóc kia động vào mình.”

“Nếu không, sao cậu chủ của Phó thị trưởng Lưu có thể vừa ý cô ta được?”

Tiếng bàn tán ngày càng lớn, có rất nhiều lời truyền vào tai Ninh Lan, còn Trình Kiêu thì nghe thấy hết tất cả.

Bạn đang đọc bộ truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn tại truyen35.shop

Ninh Lan tức giận trừng bọn họ, nhưng con gái bà làm ra chuyện khiến gia đình mất mặt, bà cũng không tiện trách người khác.

Ninh Lan chỉ có thể hừ một tiếng, bày tỏ sự bất mãn của bản thân.

Tôn Mạc lạnh lùng nhìn bóng lưng Trình Kiêu đang bị Ninh Lan kéo đi, cô ta đột nhiên lên giọng nói: “Mẹ, anh Tào Khang cũng chuẩn bị cho ba một món quà mừng thọ, mẹ có muốn xem không?”

Ninh Lan dừng chân xoay người nhìn Tôn Mạc, tỏ vẻ tức giận.

Bà cố hết sức tránh để hai người xảy ra mâu thuẫn, nhưng con gái của bà lại cố ý gây chuyện!

Ninh Lan trừng Tôn Mạc, không nói một lời.

Thái độ của mọi người trong đại sảnh càng trở nên kỳ lạ hơn, rõ ràng là Tôn Mạc đang cố ý gây chuyện!

Dù là ai cũng có thể nhìn ra món quà đó của Trình Kiêu không biết là mua từ sạp vỉa hè nào, sao có thể sánh bằng quà mà cậu chủ của Phó thị trưởng Tào mang đến được?

Thú vị rồi đây.

Tôn Mạc cười khẽ, cô ta nhìn về phía Trình Kiêu, trong mắt tràn đầy sự ghét bỏ.

“Ba, đây là quà anh Tào Khang chuẩn bị cho ba, ba xem thử đi!”

Nói xong, Tôn Mạc đưa một hộp gỗ tử đàn vuông vức cho Tôn Đại Hải.

“Tào Khang có lòng quá!” Tôn Đại Hải chỉ nhìn cái hộp đã biết giá cả không rẻ, càng hài lòng với Lưu Tào Khang hơn.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn, truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn , đọc truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn full , Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn full , Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top