"Ha ha ha ha ha ha ha cười chết mất.
Sao chưa gì đã bị túm cổ!"
"Ha ha ha ha, tôi xin tuyên bố từ nay về sau sẽ cắm cọc trong phòng livestream này, bởi vì nó mang tới cho tôi quá nhiều sự hề hước."
"Ha ha ha ha ha ha, sao ngồi xem streamer lật xe lại thấy buồn cười thế nhỉ ha ha ha ha ha ha!"
"Chống mắt lên coi lần này mi tính bốc phét kiểu gì ha ha ha ha!".
Đọc truyện hay tại _ TRÙMTRUYỆЛ.
V Л _
Bên trong hành lang.
Nhiệt độ không khí giảm mạnh, khí lạnh xuyên qua da thịt xâm nhập vào khoang phổi.
Xoẹt xoẹt...
Âm thanh chói tai của dòng điện vang vọng khắp hành lang trống trải, tựa như mũi kim mỏng sắc nhọn cào xé màng nhĩ.
Không biết kể từ lúc nào, khuôn mặt kia đã biến về dáng vẻ ban đầu.
Dưới ánh đèn chập chờn mờ ảo, khuôn mặt đáng sợ được phủ lên một tầng ánh sáng màu xám xịt.
Khóe miệng nữ quỷ nhếch cao một cách khoa trương quỷ dị, con ngươi đen kịt nhìn người đối diện chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo giống như ung nhọt trong xương, trườn dọc theo sống lưng.
Chàng trai đứng cách con quỷ vài bước thờ ơ nhìn lại.
Đoạn, hắn từ từ hít sâu một hơi...
Sau đó xoay người co chân bỏ chạy!
"..."
Một đống dấu chấm hỏi và ba chấm bay qua màn hình.
"?"
"???"
"Chỉ có thế thôi?"
Là một con lươn yêu mạng, Ôn Giản Ngôn luôn tin vào một quy luật cuộc sống.
Đàn ông thực thụ, lúc nào nên sống thỏ đế thì phải nên thỏ đế!
Hai mắt Ôn Giản Ngôn toát lên sự kiên định, bước chân phi như bay.
Dáng vẻ cứ như thể không phải đang chật vật chạy trốn, mà là đang sải bước hướng về ngày mai tươi đẹp.
Không chỉ bốc phét trước mặt chính chủ bị người ta tóm đầu, hơn nữa hắn còn không có cách nào chống lại sức mạnh của đối phương.
Cho nên những lúc như này, Ôn Giản Ngôn chỉ còn cách sử dụng pháp bảo áp hòm cuối cùng...
Đánh bài chuồn!
Sau lưng hắn, khuôn mặt tươi cười đuổi theo như hình với bóng.
Từ trong khóe mắt của mình, Ôn Giản Ngôn nhìn thấy khuôn mặt Từ Viện thỉnh thoảng hiện lên trong ô cửa sổ thủy tinh bên cạnh, hai mắt nhìn hắn chòng chọc.
Từng bước đến gần.
Khuôn mặt áp sát gần từng chút một, khoảng cách đôi bên dần được rút ngắn.
Khóe môi nữ quỷ trắng bệch nhếch lên một cách vặn vẹo quái dị, đường nét khuôn mặt ngày càng giống Ôn Giản Ngôn.
Trong lòng Ôn Giản Ngôn giật thót.
Hắn phát hiện lần này con quỷ đồng hóa nhanh hơn so với trước nhiều, chỉ trong vòng mấy chục giây ngắn ngủi, khuôn mặt kia đã giống hắn bảy tám phần.
Nhưng không sao cả, sắp đến nơi rồi.
Ôn Giản Ngôn cắn chặt răng, vừa đẩy nhanh tốc độ chân vừa cởi áo khoác của mình.
Hắn lao vọt vào cầu thang rồi nâng phắt tay lên...
Áo khoác bay vụt lên cao, chuẩn xác đập vào bóng đèn treo trên đỉnh đầu!
"Rắc!"
Tiếng kính vỡ giòn giã vang lên!
Mảnh bóng đèn nóng rẫy văng khắp xung quanh, bấc đèn đỏ rực nhanh chóng mờ dần.
Giây sau, ánh đèn duy nhất vụt tắt, toàn bộ hành lang chìm vào bóng tối.
Ôn Giản Ngôn đứng trong bóng đêm, lồng ngực phập phồng kịch liệt, tim đập thình thịch vang dội trong lồng ngực.
"......"
Bên tai rơi vào khoảng lặng chết chóc.
Không có thứ gì đuổi theo.
Rất tốt, có vẻ như hắn đã cược đúng.
Ôn Giản Ngôn thở hắt một hơi.
Hắn mệt rã rời dựa lưng vào vách tường lạnh lẽo thở hồng hộc.
Dựa vào kinh nghiệm tiếp xúc vài lần trước đó với Từ Viện, khả năng cao đối phương chính là người ở trong gương.
Và cô ta chỉ có thể hoạt động bên ngoài sau khi cướp đoạt thân phận của người sống.
Lúc trước ở tầng bốn Ôn Giản Ngôn đã chú ý tới biểu hiện của tên streamer kia, từ khuôn mặt cứng ngắc biến dạng của gã, phỏng chừng thời gian hoạt động ngoài gương của Từ Viện có giới hạn.
Do đó, để có thể luôn rời khỏi gương, cô ta phải liên tục cướp thân phận của người khác.
Hiển nhiên thời gian của tên streamer xui xẻo đã đến hạn, hắn chính là vật hi sinh tiếp theo bị nhắm tới.
Nhưng may mắn thay, ở giữa quá trình hoán đổi có lỗ hổng về mặt thời gian.
Nếu Từ Viện muốn có được thân phận của hắn thì trước tiên phải buông tha thân phận của Trình Hoa Toàn, cho nên trong khoảng thời gian này cô ta phải trở về trong mặt kính.
Thứ Ôn Giản Ngôn nắm lấy chính là khoảng thời gian trên.
Điều kiện để kính phản chiếu hình ảnh vật thể là có nguồn sáng, cho nên nếu nguồn sáng biến mất, đối phương cũng sẽ không thể hành động.
Ôn Giản Ngôn giơ tay lau vệt máu nhỏ trên má do bị mảnh thủy tinh quẹt, cảm giác đau đớn giảm bớt dưới tác dụng của adrenalin, chỉ còn cảm giác ấm áp nhớp nháp của dòng máu chảy trên má.
Hắn điều chỉnh lại nhịp thở của mình.
Cũng may cuối cùng chạy kịp.
Bức họa da người trong túi nặng trĩu.
Thật ra khoảnh khắc bị Từ Viện ngăn cản, Ôn Giản Ngôn đã nảy sinh ý định đem trả "mặt" cho cô ta...!Vừa có thể tránh được một kiếp mà vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ, chẳng phải vẹn cả đôi đường sao?
Tuy nhiên ý tưởng này nhanh chóng bị hắn bác bỏ.
Dữ liệu còn chưa đủ.
Nếu người có khuôn mặt đảo ngược kia thật sự là bản thân "Từ Viện", Ôn Giản Ngôn sẽ không chút do dự giao ra ngay.
Nhưng vấn đề ở đây là, "Từ Viện" này hoàn toàn không có điểm gì giống với người trong nhật ký.
Dựa vào thông tin khán giả tiết lộ trong phần bình luận, hiện giờ Từ Viện chính là quái vật khó chơi nhất phó bản.
Tính công kích của cô ta thực sự quá cao.
Tất cả quái vật Ôn Giản Ngôn từng nhìn thấy kể từ khi tiến vào phó bản đều lấy chấp niệm làm động lực.
Chấp niệm của Tiểu Khiết là "giúp mẹ mình", chấp niệm của người đổi mặt là "cướp lấy thân phận của Từ Viện", thế còn chấp niệm của Từ Viện thì sao?
Là đoạt lại khuôn mặt của mình?
Chiếu theo lẽ thường mà nói thì hẳn là như vậy.
Nhưng...!Ôn Giản Ngôn luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, khiến hắn không dám dễ dàng đưa ra kết luận.
Dù sao theo thông tin hắn lấy được từ một streamer khác, lý do bọn họ quay về tầng bốn là bởi vì bị streamer Từ Viện chiếm xác dẫn dắt.
Cô ta liên tục cướp đoạt thân phận người sống, rời khỏi tấm gương, sau đó lại dẫn nhiều người sống lên tầng bốn hơn.
...Đây không giống chuyện một con quỷ muốn tìm về thân phận nên làm.
Nếu trực giác của Ôn Giản Ngôn không sai, cho dù vừa rồi có trả bức tranh da người thì cũng chưa chắc bảo toàn được tính mạng.
Mặc dù nhiệm vụ hoàn thành nhưng người cũng mất theo, thế thì thật sự không đáng chút nào.
Vì vậy sau khi nhanh chóng cân nhắc giữa ưu khuyết điểm, Ôn Giản Ngôn quyết định đi tới cầu thang cắt đứt nguồn sáng.
Dù cho tạm thời chưa hoàn thành xong nhiệm vụ, nhưng ít ra tính mạng của hắn vẫn còn nguyên.
Ôn Giản Ngôn mò mẫm trong hành lang, từ từ đứng thẳng dậy.
Sau khi mất đi nguồn sáng duy nhất, dường như cả dãy hành lang chìm vào bóng tối vô biên, không thể nhìn thấy gì được.
Ôn Giản Ngôn thầm hỏi trong đầu:
"Ánh sáng phát ra từ màn hình giao diện livestream có được tính là nguồn sáng trong phó bản không?"
[Không tính.] Giọng nói đều đều lạnh lùng của hệ thống vang lên: [Chỉ streamer mới có thể nhìn thấy giao diện livestream, không thể tạo ra nguồn sáng thực trong phó bản.]
Vậy thì tốt.
Ôn Giản Ngôn định thần mở hậu trường livestream.
Hậu trường vừa được mở ra, âm thanh leng keng bị ẩn đồng loạt vang lên.
[Ting! Số lượng người xem trực tuyến đã vượt 10000!]
[Chúc mừng streamer đạt được thành tựu: Tân vương nổi tiếng!
Wow, sự nổi tiếng của phòng livestream đang tăng đều đặn.
Mặc dù chỉ là một streamer mới tham gia, nhưng ngày càng có nhiều khán giả đổ xô vào phòng livestream của bạn, bị ấn tượng sâu bởi sự quyến rũ của bạn, đưa bạn lên ngai vàng "tân vương nổi tiếng" trong phó bản!
Mong bạn hãy tiếp tục nỗ lực để tạo ra trải nghiệm livestream thú vị và mới lạ hơn nữa cho khán giả!]
Ôn Giản Ngôn thầm nhẩm tính sơ lược.
Có lẽ tích phân còn lại cộng với donate đến từ hậu trường có thể chống đỡ đến khi phó bản chấm dứt.
Nếu đã như vậy, tiếp theo chỉ cần trốn mụ phù thủy, chèo thuyền bắt cá, chờ đợi thời gian phó bản tự động chấm dứt là đủ rồi.
Ôn Giản Ngôn thở hắt một hơi, áp lực đến từ hai mươi phút sinh tồn mở màn thật sự quá lớn, khiến hắn luôn trong trạng thái căng thẳng tột độ, cuối cùng bây giờ cũng không phải nơm nớp lo sợ khả năng năm phút sau sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Hắn mở ba lô của mình ra.
Bàn tay hướng dẫn và áo choàng ẩn nấp lúc trước đều đã dùng hết, bây giờ toàn bộ ba lô trống không, cũng khiến biểu tượng cây táo ở góc trên bên phải trông tươi tốt lạ thường.
Hai dòng chữ in nhỏ phía dưới có vẻ đặc biệt rõ ràng bắt mắt.
[Đạt đến giai đoạn tăng trưởng thứ hai]
[Điều kiện mở khóa đã được đáp ứng]
Ôn Giản Ngôn:?
Hắn nhớ hình như giai đoạn đầu tiên làm gì có điều kiện mở khóa?
Dưới ánh mắt khó hiểu của hắn, một dòng chữ nhỏ hiện trên màn hình:
[Phát hiện streamer đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, hệ thống tự động mở khóa cho bạn]
Ôn Giản Ngôn:???
Từ từ?
Chờ đã???
Đột nhiên hắn có linh cảm rất đáng sợ.
Chẳng có nhẽ?!
Ôn Giản Ngôn luống cuống mở hậu trường livestream lần nữa, bàng hoàng nhìn số tích phân còn lại của mình...!Một giây sau, con số bên trên đập vào mắt, lập tức khiến hắn xây xẩm mặt mày, thở không ra hơi, tim suýt ngừng đập.
[Tích phân còn lại: 0]
Ôn Giản Ngôn: "..."
Chăm chỉ làm việc hơn nửa ngày trời, bây giờ quay về hai bàn tay trắng.
Tao *** cả lò nhà chúng mày!
Ôn Giản Ngôn chóng mặt vì cơn điên.
Hắn trợn trừng mắt nhìn cây táo giống, suýt chút phải kiếm máy thở cho mình.
Vất vả lắm mới kiếm đủ tích phân để đảm bảo có thể qua cửa, kết quả bởi vì thứ đồ phá của này mà mất sạch.
Đây là loại may mắn gì thế hả!
Dưới cái nhìn hằn học bực tức của ai kia, cành cây trên cùng từ từ xuất hiện một điểm nhỏ, xanh xanh tròn tròn, chỉ lớn cỡ đầu móng tay.
Ôn Giản Ngôn sửng sốt.
Hắn nhíu mày chọc vào biểu tượng.
Một dòng chữ nhỏ hiện lên.
[Quả nói dối]
Ôn Giản Ngôn giật mình.
Trong Cựu Ước, con người ở Vườn Địa Đàng bị ma quỷ hóa thành rắn dụ dỗ ăn trái cấm.
Tất cả dục vọng, tai họa, lòng tham và hủy diệt đều khởi nguồn từ lời nói dối này.
Đây là món quà dành riêng cho người mới, được hệ thống định chế dựa theo phẩm chất linh hồn của hắn.
Đúng là...
Độc nhất vô nhị.
Trong lúc Ôn Giản Ngôn đang hoảng thần, một tiếng bước chân bỗng vang lên từ trên đỉnh đầu, một vài tia sáng yếu ớt đung đưa, dần dần chiếu sáng cầu thang đen kịt.
Không ổn, nguồn sáng!
Ôn Giản Ngôn lập tức hoàn hồn rùng mình một cái.
Tô Thành bước xuống cầu thang tầng một cùng với chiếc đèn pin quên trả trong tay.
Tâm trạng anh ta nặng trĩu như bước chân của mình.
Mặc dù về mặt lý trí, cách làm của streamer kỳ cựu đem lại hiệu quả cao và an toàn nhất.
Suy cho cùng NPC cũng chỉ là NPC, cho dù bị lừa vào nơi nguy hiểm hy sinh tính mạng cũng không sao cả.
Nhưng...
Mỗi khi trong đầu hiện lên hình ảnh Từ Ôn tìm kiếm em gái, một mình xông vào hiểm cảnh, dù gặp nguy hiểm thì phản ứng đầu tiên cũng là bảo vệ bọn họ – những "học sinh" của mình là trong lòng Tô Thành lại cảm thấy đau âm ỉ.
Anh ta không nghĩ làm vậy là đúng.
Cứ nhớ tới cảnh bản thân lúc đó không chạy lên ngăn cản, Tô Thành chỉ hận không thể cho mình một cái bạt tai.
Sự tức giận cùng nỗi hối hận giằng xé trong tim, khiến anh ta ngoảnh đầu rời đi không chút do dự.
Đám người streamer kỳ cựu vẫn đứng canh giữ trước phòng 408, Tô Thành không có biện pháp đi vào tìm người, cho nên điều duy nhất mà anh ta có thể làm lúc này là cố gắng hết sức giúp Từ Ôn hoàn thành tâm nguyện...
Tìm em gái.
Tô Thành hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định.
Đúng lúc này, anh ta chợt nhận ra bản thân đã vô tình bước vào bóng tối.
Không biết vì sao đèn cầu thang tầng này lại tắt.
Quá tối.
Giống như một mình lẻ loi chìm trong vũng lầy, trước mắt là bóng tối dày đặc không thể xuyên thủng, âm thanh biến mất cùng với ánh sáng, chỉ còn vực thẳm hư vô khiến lòng người bất định.
Tô Thành kinh nghi bất định dừng bước.
Có chuyện gì vậy?
Rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện quái gì?
Anh ta còn chưa kịp hiểu gì thì một bóng đen bỗng nhào ra từ bóng tối, đè mạnh anh ta lên tường!
"Ưm...!"
Tô Thành nghẹt thở, đồng tử lập tức co lại bởi vì kinh ngạc và sợ hãi.
Đèn pin bị giật một cách thô bạo, nguồn sáng duy nhất lập tức biến mất, trước mặt chỉ còn bóng tối vô biên.
Không!
Phải chạy thoát!
Tô Thành sợ hãi thở hổn hển, lưng bị ép chặt lên vách tường.
Anhu ta dùng hết sức lực vùng vẫy trong tuyệt vọng, thẳng cho đến khi...
"Im lặng."
Một giọng nói trong trẻo dồn dập khẽ vang bên tai, dường như mọi thứ quá đỗi quen thuộc.
"...!"
Tô Thành từ từ mở to hai mắt, tay chân cứng đờ dần thả lỏng.
Anh ta hít sâu một hơi, gần như là không dám tin, thận trọng thì thầm: "Anh Tiểu Ôn...?"
"Là tôi."
Sau khi nghe thấy câu trả lời quen thuộc này, hốc mắt Tô Thành nóng lên, suýt chút bật khóc:
"Tôi, tôi còn tưởng..."
"Tôi cũng vậy."
Ôn Giản Ngôn ngắt lời anh ta, đáp nhanh.
Hắn khẽ nheo mắt nhìn bóng người mờ ảo của Tô Thành trong bóng tối.
Nếu người đến là mấy streamer kia, Ôn Giản Ngôn chắc chắn sẽ không ra tay đoạt đèn pin mà chỉ xoay người bỏ chạy.
Về phần lần này có ai phải chết dưới tay Từ Viện không cũng không phải vấn đề hắn quan tâm.
Bạn đang đọc bộ truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng, truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng , đọc truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng full , Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng full , Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng chương mới