Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đệt."
"Đệt."
"Ha ha ha ha ha ha, phòng livestream không có võ đức!"
"Ha ha ha ha ha ha khặc khặc khặc, streamer lại lật xe ha ha ha ha ha ha!"
"Tôi sướng không chịu nổi nữa, đây chính là sự quyến rũ của streamer lật xe."
"Tôi cược 100 tích phân, chắc chắn tâm lý của phía bên kia đã hoàn toàn sụp đổ, rơi vào trạng thái mê mang hoảng hốt."
Hệ thống phòng livestream không biết nói dối.
Dù sao bốn streamer bên đỏ đã trải qua vài phó bản, cho dù trong lòng có sợ hãi đến mức nào thì cũng nhanh chóng lấy lại phản ứng.
...Hóa ra cái tên bác sĩ Lâm Thanh thoạt nhìn như NPC phó bản lại chính là streamer đội đen.
Mẹ kiếp, thế mà thằng này lừa họ suốt cả một đường.
Thằng chó!
Thoáng chốc, tất cả bọn họ lập tức chuyển sang trạng thái đối địch.
Nhớ cảnh trước kia bản thân khúm núm sợ hãi nghe lời răm rắp kẻ này thế nào, đáy mắt đám người đều lóe lên sự xấu hổ và giận dữ sau khi bị lừa.
Bọn họ không tiếc tích phân, đủ loại đạo cụ đồng loạt xuất hiện trên tay mọi người.
"Tôi đầu hàng."
Chàng trai trước mặt giơ tay ra hiệu nhận thua.
Phản ứng nhanh nhẹn dứt khoát quá mức của hắn khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Bao gồm cả khán giả đang hào hứng xem livestream lúc này.
"?"
"???"
"Hả? Gì cơ? Đầu hàng? Cái đéo gì thế?"
"Stream có biết bản thân đang nói gì không? Nếu hắn đầu hàng tức là bên đen chấp nhận thất bại, đồng nghĩa với việc sẽ phải chết đấy!"
Streamer phe đỏ cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng này, tất cả ngơ ngác sững sờ, đạo cụ trong tay cũng dừng hoạt động, cầm không được mà không cầm cũng không xong.
"Kệ mẹ nhà nó, mọi người xông lên đánh chết nó!"
Khổng Lão Lục nghiến răng nghiến lợi nói.
Trần đời thứ gã ghét nhất là bị lừa dối, hơn nữa lại còn bị lừa trong thời gian dài! Vừa nghĩ tới cảnh bản thân lúc nãy có bao nhiêu kinh sợ, trong lòng có bao nhiêu run rẩy thì cỗ oán khí kia lại mạnh mẽ dâng trào, khiến gã cảm thấy đầy xấu hổ và tức giận.
"Tôi đoán, nếu chỉ giết một mình tôi thì các người cũng không hoàn thành nhiệm vụ đúng không?"
Ôn Giản Ngôn nói.
Giọng hắn bình tĩnh mang theo đôi chút lạnh lùng, làm cho tất cả những người có mặt ở đây đều hồi thần từ trong cơn xúc động, đồng loạt rơi vào trầm tư.
Đúng vậy, suy đoán của Ôn Giản Ngôn hoàn toàn chính xác, bọn họ có hai nhiệm vụ tuyến chính.
Nhiệm vụ đầu tiên là lấy lại đạo cụ và tiêu diệt bên đen.
Nhiệm vụ thứ hai là hoàn thành "kế hoạch".
Dựa theo hệ thống thuyết mình, chỉ cần trong vòng một giờ cướp được đạo cụ ẩn cấp truyền kỳ là coi như thắng.
Nhưng...
Chắc chắn nhiệm vụ tuyến chính thứ hai không có cách nào hoàn thành.
Thắng thua đoàn chiến liên quan đến chuyện sinh tử.
Còn nhiệm vụ tuyến chính...!lại liên quan đến lợi ích.
Sở dĩ bọn họ tích cực tham gia phó bản Phúc Khang không phải là vì độ khó và phần thưởng cao sao?
Nếu như bây giờ giết chết đội trưởng bên đen, không biết rốt cuộc hai thành viên còn lại của họ ở nơi nào, chỉ sợ trong vòng một tiếng rất khó tìm ra.
Mà thứ được gọi là "đạo cụ bị đánh cắp" càng không biết tìm, việc hoàn thành "kế hoạch" cũng trở nên hão huyền.
Nhìn thấy đối phương rơi vào trầm tư, Ôn Giản Ngôn nói tiếp:
"Tôi hiểu, chắc chắn mọi người không muốn tin tôi."
"Vì để biểu đạt thành ý."
Hắn đặt chiếc lọ trẻ con trong tay lên bàn, cẩn thận đẩy về phía trước: "Tôi có thể trực tiếp đưa đạo cụ này cho mọi người."
Cái gì?!
Bốn streamer phe đỏ đều trợn tròn mắt, suýt chút không tin vào hai tai mình, kinh ngạc nhìn đội trưởng bên đen đứng cách đó không xa vừa lừa gạt họ.
Tên này muốn tự sát sao?
"Đừng tin mấy lời hoa ngôn xảo ngữ của hắn! Cứ giết hắn đi." Không Lão Lục nghiến răng hung tợn nói: "Mấy người đừng quên lúc trước hắn đã lừa dối chúng ta thế nào, chắc chắn hắn còn mưu đồ khác."
Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn cái lọ:
"Nhưng mà chỉ cần đạo cụ nằm trong tay mấy người thì không phải một giờ sau đội đỏ sẽ tự động thắng sao?"
Khổng Lão Lục hơi cứng họng.
Đúng vậy, chỉ cần đạo cụ trong tay bọn họ thắng chắc, cho dù đối phương có chơi chiêu gì cũng vô dụng.
Văn Nhã trầm tư một lúc.
Sau khi thu hồi đạo cụ trong tay, cô ta tiến lên hai bước cầm đạo cụ trên bàn.
[Ting! Chúc mừng streamer đã lấy được đạo cụ ẩn (cấp truyền kỳ)]
Âm thanh quen thuộc vang lên bên tai, chứng minh vật này đúng là đạo cụ truyền kỳ bọn họ vẫn luôn tranh đoạt, cũng không bị đánh tráo bằng đồ giả.
Cô ta khẽ nheo hai mắt, có chút khó hiểu nhìn Ôn Giản Ngôn.
Ánh mắt như dao cứa qua từng tấc trên người hắn:
"Mục đích của anh là gì?"
"Tôi không sợ chết."
Thanh niên hời hợt thở dài.
Phía dưới tròng kính, đôi mắt đen tuyền chợt lóe, khuôn mặt hắn phủ một tầng bóng đen, khí chất u ám kinh khủng ban đầu đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt trắng bệch nom có vẻ rất yếu ớt.
"Hay là nói...!thật ra ngay từ ban đầu tôi đã muốn chết trong tay các người."
Hả?!
Bốn streamer phe đỏ đều kinh ngạc.
Ôn Giản Ngôn mím môi chịu đựng, ngón tay thon dài tái nhợt giống như gốm sứ chậm rãi vén vạt áo lên...
Vòng eo thon gọn săn chắc, nước da trắng ngần cũng đường cong cơ bắp xinh đẹp.
Đường cong hẹp dài kéo vào trong quần, dán sát vùng xương bên hông.
Dưới ánh đèn trên cao chiếu rọi, bốn người phe đỏ đều nhìn thấy rõ vùng da xanh đen bên eo, tạo thành tương phản rõ rệt với làn da tái nhợt, thoạt nhìn vô cùng rợn người.
"Đây là..."
Lý Tông Trạch lắp bắp kinh hãi, vô thức tiến lên phía trước một bước.
"Chắc mọi người cũng biết, trong phó bản này tôi đã đạt được một thứ đánh vỡ sự cân bằng của phó bản..."
Ôn Giản Ngôn buông tay thả vạt áo xuống.
"Nhưng để trả thù, tôi bị con quỷ đáng sợ nhất trong phó bản quấn thân."
Hắn ngước mắt nhìn streamer tự do đối diện: "Lúc trước anh từng nói trên người tôi có hơi thở không giống người sống đúng không?"
Đối phương gật đầu.
"Anh đoán không sai." Ôn Giản Ngôn nghiến chặt răng: "Cơ thể tôi đang bị quỷ quái chiếm giữ.
Tên của hắn là Lâm Thanh, chính là bác sĩ khoa sản bệnh viện này."
Hắn chỉ bảng tên trên áo blouse mình.
"Tôi càng ngày càng không khống chế được hành động của bản thân, thời gian bị chi phối cũng ngày càng dài..."
Ôn Giản Ngôn dừng một chút rồi chua xót nói tiếp:
"Nếu cứ tiếp tục như vậy...!Tôi sẽ trở thành con rối của hắn, vĩnh viễn bị nhốt trong phó bản."
Văn phòng viện trưởng rơi vào khoảng lặng.
Ôn Giản Ngôn ngẩng đầu lên, đôi môi tái nhợt mím chặt, khuôn mặt tuấn tú lộ vẻ mong manh sợ hãi, tràn ngập mê mang và bi thương: "Cho nên tôi thà...!bị nhân loại giết chết cũng không muốn trở thành con quái vật tựa như cỗ xác lang thang khắp phó bản, tiếp tục cướp đi mạng sống con người."
Tất cả streamer phe đỏ đều trầm tư, mặc dù vẻ ngoài không có biến hóa nhưng đáy mắt lại hiện lên tia dao động.
Suy cho cùng...!có vẻ như ngoài lý do đối phương vừa nói thì quả thật không còn lý do nào khác để giải thích cho hành vi hiện tại của hắn.
Mà hành vi lúc trước của Ôn Giản Ngôn khá phù hợp với cách giải thích "bị quỷ quái" điều khiển.
"Cho nên tôi hy vọng mọi người có thể thắng."
Chàng trai nhìn những người trước mặt chân thành nói: "Để làm thù lao, tôi nguyện ý đưa đạo cụ mình có được cho các người.
Chẳng qua vì đảm bảo an toàn nên tôi đã giấu nó ở một chỗ.
Tôi chỉ có một yêu cầu...!sau khi nói ra vị trí đồng đội của mình, tôi hy vọng mọi người có thể không làm tổn thương họ, để bọn họ chuyển trận doanh sang bên đỏ, chỉ để một mình tôi phải biến mất."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"..."
"..."
"..."
"Chỉ có tôi chậm rãi ngẩng đầu nhìn tên phòng livestream sao?"
*
Ôn Giản Ngôn bị trói hai tay ngồi trước cửa phòng viện trưởng.
Hắn cụp mi xuống, vẻ mặt bình thản.
Cách đó không xa bốn người phe đỏ đang tranh cãi kịch liệt.
"Gì cơ? Mấy người thực sự tin lời thằng kia nói?" Khổng Lão Lục nôn nóng hỏi: "Theo tôi cứ giết quách nó, kệ mẹ nhiệm vụ hoàn thành hay không, đoàn chiến thắng lợi là được."
Văn Nhã bình tĩnh đáp: "Chúng ta đã thắng đoàn chiến."
Cô ta quơ quơ đạo cụ trong tay.
"..." Khổng Lão Lục nghiến chặt răng.
Lý Tông Trạch cũng tán đồng với ý kiến của Văn Nhã: "Đúng vậy, nếu bây giờ chúng ta đã ở thế tất thắng thì thời gian tiếp theo chính là lúc mưu cầu lợi ích cho bản thân.
Nhất định công hội đã đặt kỳ vọng rất cao nên mới lựa chọn chúng ta tiến vào phó bản, nếu không hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính trong cội nguồn săn, vậy chúng ta trở về phải bàn giao thế nào?"
"Đúng, do đó chúng ta không còn nhiều thời gian nữa." Văn Nhã kết luận: "Để hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính trong vòng một giờ, không thể lãng phí thêm thời gian."
Cô ta nhìn mọi người: "Đã tìm thấy chìa khóa chưa?"
Khổng Lão Lục lạnh mặt gật đầu: "Tôi phát hiện nó trong ngăn kéo."
"Được."
Văn Nhã gật đầu đi về phía Ôn Giản Ngôn:
"Cô...!cô có thể liên lạc với đồng đội không?" Chàng trai lo lắng ngẩng đầu: "Tôi muốn biết tình hình hiện tại của đồng đội mình thế nào."
*
Sự thật chứng minh dự đoán của Tô Thành đã đúng.
Trong thời gian ngắn, nhân số bên đỏ ngày càng bỏ xa bọn họ, gia tăng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Trong khi bên đen vẫn duy trì vỏn vẹn ba người.
Dưới sự truy đuổi của nhiều người, cuộc chạy trốn của Tô Thành, đầu mào gà và Tề Thâm cũng ngày càng gian khổ.
Đạo cụ tích phân nhanh chóng tiêu hao, gần như bị vắt cạn kiệt.
Phía trước, phía sau, thang máy, cầu thang hầu như đều bị người bên phe đỏ vây chặn, khiến cuộc chạy trốn của họ càng thêm gian nan.
Tích phân trong tài khoản cũng không đủ mua áo choàng ẩn nấp cho ba người, đáy mắt bọ họ ánh lên sự tuyệt vọng.
Lần này toi rồi.
Tô Thành nghiến răng vươn tay lau mặt.
Anh ta thực sự...!được việc thì ít hỏng việc thì nhiều, gần như lần nào cũng phải để Ôn Giản Ngôn cứu giúp.
Bạn đang đọc bộ truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng, truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng , đọc truyện Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng full , Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng full , Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng chương mới