Đem hết đồng đồ vào nhà, cô và nó mệt mỏi nằm phịch xuống giường từ từ nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Thật ra hôm nay hai cô tốn không ít sức lực của mình.
Ngủ xem như một phương thức bù đắp lại.
Trời đã về chiều, áng mây từ màu xanh chuyển sang màu vàng nhạt,len lỏi đâu đấy cũng có màu hồng, màu tím nhạt, chim chóc bay lượn trên cao từng đàn về tổ.
Mặt trời lặn dần, ánh nắng mờ nhạt cũng vụt tắt.
Khung cảnh buổi chiều hoàng hôn đúng là bức tranh tuyệt mĩ.
Hai con người trên giường khẽ động mi mắt, chớp chớp vài cái rồi mở ra.
- Chiều rồi ư?
- Ừ, tắm rửa thay đồ đi, rồi chị em mình xuống bếp nấu ăn.
- Vâng ạ.
Một tiếng sau hai cô đã có mặt ở phòng bếp.
Ông quản gia đứng một chỗ, tay không ngừng chỉ bảo mọi người làm cái này làm cái kia.
Cô cất giọng nhẹ nhàng hỏi.
- Quản gia, ông đang làm gì vậy?
- Tôi đang bảo mọi người nấu ăn ạ.
Quản gia cung kính đáp.
- Ông bảo mọi người lui xuống hết đi.
Hôm nay chị em tôi sẽ nấu.
Thanh âm nhẹ nhàng ấy lại vang lên lần nữa.
- Vâng thưa tiểu thư.
Quản gia phất tay bảo mọi người cùng nhau lui xuống.
Trong bếp chỉ còn lại hai chị em cô.
Họ nhanh chóng bắt tay vào việc nấu nướng.
Mặc tạp đề vào lấy rau củ, thịt, sườn, cá trong tủ lạnh để lên bàn.
Nó là người chuẩn bị nguyên liệu nên đã nhanh chóng gọt vỏ rau củ, sắc ra từng khúc nhỏ cho vào cái rổ.
Sau đó chặt sườn ra từng khúc nhỏ, đem rửa chúng thật sạch.
- Đây chị, chị nấu canh súp đi.
- Ừ, chị biết rồi.
Em làm thêm hai món nữa thôi.
Cô bắc một cái nồi lên bếp cho nước vào hơn nửa nồi, đợi nước sôi lên cô bỏ hết sườn vào nêm nếm gia vị.
Sườn chín thì cô cho cà rốt vào trước, tiếp đó là củ dền và cuối cùng là khoai tây.
Nồi súp sôi lên sùng sục, cô xem khoai, cà rốt, củ dền chín hết, cô tắt bếp quay sang nhìn nó.
Lúc này nó cũng đã hoàn thành được hai món.
Món cá kho và món đậu que xào thịt.
Cũng chỉ có bốn người ăn nên hai chị em cô chỉ làm vài món vì không muốn lãng phí.
Dọn ra bàn ăn, nhìn đồng hồ thì đã bảy giờ mà bọn hắn chưa về.
Hai cô ngồi đợi được ít phút thì ngoài cổng đã nghe thấy tiếng xe.
Chắc họ về đây mà.
Hai cô chạy ra, miệng cười tươi, còn giúp bọn hắn cầm áo với chiếc cặp nữa chứ.
Bọn hắn hoài nghi nhìn hai người bọn cô.
Chẳng lẽ bọn hắn mới đi đến công ty một ngày mà bọn cô ở nhà té đập đầu, chạm mạch rồi ư? Thật không thể tin nổi.
- Này, lên phòng tắm rửa mau đi.
Xuống ăn tối cùng chúng tôi.
Nhanh đi thức ăn nguội hết bây giờ.
- Không sao đấy chứ, sao hôm nay hai cô tốt vậy.
- Đã có lòng tốt mà còn bị nghi ngờ.
Không tin thì thôi, các anh sợ thì đừng ăn.
Tụi tui cũng chẳng ép.
Quăng chiếc cặp với chiếc áo vào người bọn hắn, bọn cô nắm tay nhau vào bếp.
Miệng lầm bầm rủa.
Ngày thường cô cũng nấu đấy, hôm nay cũng nấu bộ có gì lạ lắm sao.
Đã thế không ăn thì cô ăn hết cho bỏ ghét.
Nói vậy thôi chứ cô nuốt cũng không trôi, ăn cũng chẳng hết, đành đợi bọn hắn xuống vậy.
Sau khi bọn cô bỏ đi, bọn hắn đã kịp hiểu hết lời cô nói.
Nhanh chân về phòng tắm rửa thay quần áo.
Một lúc sau bọn hắn cũng bước vào.
Nhiệt độ bỗng nhiên giảm xuống khi cô khó chịu ra mặt, toả sát khí như muốn đóng băng cả căn bếp vậy?
- Hâm nóng thức ăn lại rồi chúng ta cùng ăn.
Nó lên tiếng phá vỡ bầu không khí nghẹt thở này.
Tay bật bếp đem thức ăn đi hâm nóng.
- Đừng như thế nữa, giúp em đem để lên bàn đi anh Khánh.
Nó gọi cậu, cậu chợt giật mình không chấp nhất với cô nữa, đi lại phía nó giúp nó đem thức ăn đặt lên bàn.
- Mọi người ăn đi.
Nó nói, thấy chẳng ai để tâm lời của mình nó gắp cho mỗi người một miếng cá, đôi mắt to tròn sáng như sao, gương mặt ửng hồng, mím chặt môi nhìn cô, hắn và cả cậu.
- Bỏ công ra nấu mà không ăn, biết vậy khỏi nấu, để cho chị Tú Liên nấu cho rồi.
Lời nói của nó làm mọi người thức tỉnh, áy náy nhìn nó.
Cô biết nó sắp giận, ít mấy khi nó cùng cô xuống bếp nấu ăn, cô đành nhượng bộ, lên tiếng.
- Làm hoà nhé.
- Ừ, cho tôi xin lỗi vì mấy lời lúc nãy.
- Ừ, ăn thôi.
Cả hai cùng làm hoà, gắp thức ăn cho nhau.
Cười hìhì xem như chuyện lúc nãy chưa từng xảy ra.
Nó cũng vui lây, ngồi tủm tỉm cười như tự kỉ.
Vừa ăn nó len lén nhìn chị nó và cậu rồi nở nụ cười gian cực kì.
- Sao chị không gắp thức ăn cho em? Chị gắp cho anh Khánh hoài làm em ghen tị quá! Hay là chị thích người ta rồi?
- Gì...gì chứ?
Cô đỏ mặt lắp bắp.
Bạn đang đọc bộ truyện Chị Em Song Sinh Họ Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chị Em Song Sinh Họ Hạ, truyện Chị Em Song Sinh Họ Hạ , đọc truyện Chị Em Song Sinh Họ Hạ full , Chị Em Song Sinh Họ Hạ full , Chị Em Song Sinh Họ Hạ chương mới