Chí Tôn Thần Chủ

Chương 16: Hắt Xì! Thằng nào rủa ông?


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 15: Hắt Xì! Thằng nào rủa ông?
Nàng tìm đến Triệu Gia ngỏ lời muốn thu hắn làm đệ tử thân truyền.
Và thế là hắn phải tạm thời chia tay gia đinh, muội muội hời của hắn, theo nàng trở về tông môn.
Thật ra Triệu Minh lúc đầu hay tin, trong lòng vốn không muốn vì hắn nghĩ hắn đã có hệ thống là đủ, cần gì phải bái sư, lại vơi ra một sư phụ hời nữa cho phiền phức.
Nhưng sau khi chứng kiến dung nhan của vị tông chủ này, hắn đã trở mặt ba trăm sáu mươi độ.
Vì sao ư? Đến đây mà không đoán được thì không biết nên nói gì đây nữa.
Chính xác, vì nàng quá đẹp, đẹp đến nỗi làm hắn thần hồn điên đảo. Nàng tên Yến Như Sương
Từ xa chỉ thấy nàng dáng người thon thả, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, thân được khoác bởi một bộ trường bào rộng rãi nhưng vẫn không thể che giấu đi thân hình ma quỷ ẩn bên trong nó.
Trên trường bào màu tử sắc phối thêm kim văn càng làm nàng thêm lộng lẫy, đầu đội Cửu Khúc Tử Kim Quan, tay cầm trường kiếm trên đó khảm nạm vô số bảo thạch, đá quý
Da thịt trắng nõn,dung nhan hoàn mỹ, nhất là trên người toát ra khí tức cao quý thần thánh, khiến cho người ta nhịn không được mà sinh ra cảm giác cam tâm thần phục.
Nhìn hình dáng này lại thêm tu vi Linh Đế, càng làm cho Triệu Minh nhớ đến một nữ nhân mà hắn vô cùng yêu thích nhưng cũng tràn đầy thương tiếc cho kết cục bi thảm của nữ nhân này, nàng là giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông.
Nhưng khác với Bỉ Bỉ Đông tay cầm quyền trượng, còn Yến Như Sương thì tay cầm trường kiếm.
Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông là một tông môn ở trung tâm Hỗn Độn Đại Lục, nó tọa lạc trên một ngọn núi tên là Lưu thủy, nơi đây phong cảnh như chốn bồng lai, bốn bề linh khí vờn quanh, càng lên cao, nồng độ linh khí càng thêm nồng đậm, mà nồng độ linh khí càng đậm thì tu luyện càng thêm hiệu quả.
Và tất nhiên đỉnh núi là nơi mà tông chủ Yến Như Sương chúng ta chiếm hữu. Đệ tử tông môn được chia làm 2 loại ngoại viện và nội viện.
Ngoại viên là dành cho các tân đệ tử mới nhập môn.
Nội viện thì chứa chấp những thiên tài, yêu nghiệt thiên phú hơn người và họ cũng là những đối tượng mà tông môn trọng điểm bồi dưỡng.
Mà những người này đều là nhân vật đứng đầu của ngoại viện, thông qua khảo hạch mà tiến vào. Đây là quy tắc truyền đời mà tông môn lập ra.
Nhưng hôm nay đặc biệt, có một tên đi cửa sau mà còn đi đường đường, chính chính tiến vào Nội viện.
Tên này chính là Triệu Minh, sau ba ngày ôm eo sư phụ, cuối cùng hắn cũng đã đến. Hắn thầm mắng, tại sao nhà hắn và nơi đây lại gần như vậy.
Vì có chuyện hệ trọng nên Yến Như Sương bỏ hắn dưới chân núi, sau đó đưa cho hắn một tấm lệnh bài màu kim sắc, phía trên còn khắc một chữ "Sương" biểu hắn tự mình đi lên.
Còn nàng thì một đường bay thẳng lên đỉnh núi. Quy định nơi đây là cấm phi hành, nhưng nàng là tông chủ nên ngoại lệ.
Bây giờ hắn phải lê phải lếch cái thân hắn từ dưới chân núi mà đi lên.
Vừa đi vừa suy nghĩ, tại sao sư phụ không đem ta bay lên luôn, chẳng phải tiện hơn không?
Đang yên đang lành cứ thích hành người mới sống được hay sao á?
Trong cái khó ló cái khôn, một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn.
Nơi này cấm phi hành, nhưng đâu cấm dùng thân pháp để di chuyển.
Phượng Vũ Sáu Ảnh của ta cũng không phải để trưng.
Thi triển phượng vũ sáu ảnh, nhanh như thiểm điện rất nhanh hắn đã biến mất tại chỗ, tầng tầng hư ảnh dính liền với nhau vô cùng quỷ dị hiện ra phút chốc hắn đã đến trước lối vào Nội Viện.
Xoay đầu nhìn về phía dưới hắn thở dài
" Kẻ thành công là kẻ biết tìm cho mình một lối đi riêng"
Mà một mực quan sát Triệu Minh nãy giờ, hai lão già đồng loạt thốt lên kinh ngạc
" Hảo thân pháp a"
Tạm thời bỏ qua Triệu Minh một lát, ở đỉnh núi Lưu Thủy, trong một tòa cung điện màu ngọc bích.
Thiếu nữ đang ngồi xếp bằng tu luyện, đối diện lần lượt là Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão của Lưu Thủy Vô Tình Kiếm tông đang chăm chú nhìn nàng, trên gương mặt hiện ra nhiều phần lo lắng.
Bỗng nhiên một không gian ba động xuất hiện, từ trong không gian bước ra một nữ tử, nàng tỏa ra một khí chất cao quý đến cực điểm.

Bạn đang đọc bộ truyện Chí Tôn Thần Chủ tại truyen35.shop

Mà nhìn thấy nữ tử này lần lượt cả hai người Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão liên ngồi dậy tiến đến cung kính
" Tông chủ, ngày đã về"
" Uhm Uyển Nhi nó vẫn không thể đột phá sao?" Yến Như Sương nhẹ giọng hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu, thở dài nghiêm túc nói
" Sau lần nó từ Ma Thú Đại Sâm Lâm trở về, không biết xảy ra chuyện gì. Hàng ngày tu luyện không thể tập trung, dù đã tiếp cận đến Linh Hoàng nhưng không sao đột phá được. Cứ hễ đến thời khắc mấu chốt, nàng lại sinh ra tâm ma từ đó mà đột phá thất bại"
Yến Như Sương gật đầu, đều này nàng cũng đã biết, nhưng không nghĩ nó lại nghiêm trọng đến như vậy.
Nàng đã nhiều lần dò hỏi, nhưng Uyển Nhi nó một mực che giấu.
Nàng chỉ biết khi tâm ma quấy nhiễu, khuôn mặt của Thượng Quan Uyển Nhi ửng đỏ lên, miệng không ngừng nghiến răng nghiến lợi mà chửi rủa một người nào đó.
" Lại thất bại, khốn nạn thật! Tên khốn đó vậy mà làm ta sinh ra tâm ma" Thượng Quan Uyển Nhi hai bàn tay nắm chặt, lại chửi.
Cũng không biết đây là lần thứ bao nhiêu nàng chửi hắn.
Mỗi lần đột phá thất bại nàng lại chửi, chửi cho tên kia gặp xui xẻo ở đâu đó mà chết phức đi.
" Hắc Xì, moẹ đứa nào chửi ông" Triệu minh tức giận.
Ba tháng nay, hắn cứ liên tục hắt hơi. Đang ăn cũng hắt hơi, đang ngủ cũng ngon cũng bị hắt hơi làm cho thức giấc.
Triệu Minh thề nếu biết được đứa nào rủa hắn, hắn sẽ hảo hảo cho hắn đẹp mặt.
Chuẩn bị đi vào nội môn thì, một âm Thanh vang lên
" Đứng lại, người phương nào đến mau chóng trở về, hiện tại vẫn chưa đến thời gian khảo hạch"
Ngước đầu lên nhìn, thì thấy một lão già, xiên một bộ đạo bào, trông cũng khá là tiên phong đạo cốt.
Lão ta hay tay chắp đít, nhìn lên trời ra vẻ cao nhân.
" Ta là đệ tử thân truyền đệ tử của Yến Như Sương Tông chủ, phụng mệnh sư phụ tiến vào nội viện" Triệu Minh dõng dạc hô lớn, tránh phiền phức phát sinh.
Hắn cũng lười dấu diếm mất công tốn thời gian của hắn.
" Nực cười, từ bao giờ tông chủ lại thu thêm một đồ đệ, ngươi đến từ đâu thì hãy về đấy. Nếu không...Hừ... Đừng trách lão phu ra tay tàn nhẫn" Lão gia hăm doạ.
Nghe lão già kia nói, hắn mới biết được hắn còn có một vị sư tỷ đi.
Hắn bay lên đứng ngang hàng với lão ta cho đỡ mỏi cổ rồi cười cười nói:
" Khi xưa chưa có, không có nghĩa bây giờ không có" Dứt lời hắn vứt cho Lão già tấm lên bài.
Trong lòng hoài nghi nhưng vẫn giơ tay chụp lấy tấm lên bài nhìn xem.
Chỉ thấy đúng là lệnh bài của tông chủ.
Hắn nhìn Triệu Minh rồi lại nhìn tấm lệnh bài sao đó hỏi
" Tiểu tử ngươi từ đâu có được tấm lệnh bài này"
Triệu Minh bó tay! Thầm nghĩ tên này đầu óc chẳng lẽ có vấn đề.
Vừa rồi chẳng phải mình vừa nói sư phụ mình là Yến Như Sương hay sao? Nhưng hắn cũng đáp lời, dù sao cũng là băng nhà, làm quá cũng không tốt.
" Là tông chủ đưa cho ta, bảo khi ta gặp được một lão già chặn cửa thì cầm lệnh bài mà chọi vào mặt hắn sẽ được cho qua"
" Tông chủ thật nói như vậy" Lão già sắc mặt đen lại, hoài nghi hỏi.
" Thật đến không thể thật hơn" Triệu Minh khẳng định như đinh đóng vào cây cột.
" Được, vậy ngươi theo ta vào đi".
> Cầu đề cử, cầu cất giữ, cầu hoa từ các bạn<

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chí Tôn Thần Chủ, truyện Chí Tôn Thần Chủ , đọc truyện Chí Tôn Thần Chủ full , Chí Tôn Thần Chủ full , Chí Tôn Thần Chủ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top