Trong lúc trở về Chiết Ân đã ghé qua vị trí của Lâm Anh nhằm báo cáo lại thành tựu hôm nay.
Từ bao giờ không biết, tất cả mọi chuyện đều nghe theo lời Lâm Anh hắn nói gì y theo đó hoàn toàn khác xa với trước kia phóng khoáng, ngoại trừ phụ mẫu thì không xem ai ra gì.
"Ta đã tiêu diệt hơn năm mươi tên." Chiết Ân nhìn Lâm Anh trình bày.
"Năm mươi tên?" Lâm Anh khó hiểu hỏi lại.
Chiết Ân ngay ngốc không hiểu câu hỏi trên là gì, chẳng lẽ...!Lâm Anh chê mình đã đánh quá ít? Nghĩ là thế nhưng y cũng chẳng biết nói gì thêm chỉ đứng đó nhìn Lâm Anh không rời mắt.
Lâm Anh không kiên nhẫn, thật sự khó hiểu và không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn lại hỏi:
"Xảy ra chuyện gì?"
"Ta đi chặn đường tiêu diệt Ma phái đến viện trợ cho Vũ Lăng." Chiết Ân đáp.
Lâm Anh nhíu mày, thái độ không giống với người đã biết rõ ngọn ngành.
Ngược lại, hắn có chút khó chịu, trong lòng tự hỏi tại sao Chiết Ân lại không nói với hắn một tiếng mà tự mình hành động.
Nghĩ gì nói đó, Lâm Anh hỏi:
"Tại sao không nói cho ta biết?"
Cái gì kia chứ? Chiết Ân so với Lâm Anh còn bất ngờ và ngây ngốc hơn gấp bội phần.
Rõ ràng là Lâm Anh...!Chiết Ân cảm thấy chuyện lạ, quay sang kể rõ sự tình, y nói:
"Không phải ngươi đã đưa đến một mẫu giấy gói trong hòn đá gửi cho ta sao? Nội dung có viết, hai trăm tên đệ tử Ma phái đang đến yểm trợ cho Vũ Lăng bảo ta lập tức tiêu diệt bọn chúng."
Nghe đến đây mày Lâm Anh càng nhíu chặt hơn, cánh tay đang cầm kiếm mạnh mẽ siết chặt, lộ ra những đường gân xanh uốn lượn.
Hơi thở của hắn càng lúc càng nặng, tựa hồ như đang gặp phải chuyện gì hết sức kinh thiên động địa.
Chiết Ân bên này chăm chú nhìn hắn, cũng phần nào hiểu rõ được mẫu giấy đó không phải do Lâm Anh đưa đến.
Vậy thì đó là ai? Nếu là kẻ nào đó vậy thì chúng đang có mục đích gì? Nhưng rõ ràng khi y đến đó cũng rất đúng với lời mẫu giấy đã nói.
"Rõ ràng rất giống với lời trong mẫu giấy, có đến hai trăm tên tại vị trí đó." Chiết Ân thấy Lâm Anh đang hoang mang liền nói ra, chứng tỏ việc này không hề nguy hiểm nhiều ngược lại chính là lợi.
Nhưng Lâm Anh hắn lại không cho là như vậy.
Làm gì có kẻ nào tham gia tốn công tốn sức mà không vì lợi ích kia chứ? Nếu thật sự là người muốn giúp ta, vậy thì tốt, còn nếu chúng có ý đồ gì khác vậy thì...!Chính là mối họa tiềm ẩn, mối họa trong bóng tối không dễ dàng bắt được.
"Nhưng đó là ai?" Lâm Anh từ trong suy nghĩ vô thức thốt ra một câu hỏi.
Nhưng làm gì có ai trả lời ở đây, ngay cả Chiết Ân chính mình trải qua cũng chẳng thể cho hắn đáp án.
Đến lúc này đây, Kinh Môn tưởng chừng nhỏ bé không ngờ lại là nơi tập trung của cả chính và tà phái đến nay cũng đã xuất hiện đến phe thứ ba.
Nhưng phe này không biết là thiện hay ác, đúng là mối nguy hại của Trung Nguyên võ lâm.
Nghĩ đến những mối đe dọa đến sự thái bình, Lâm Anh càng hạ quyết tâm phải giữ cho bằng được Kinh Môn tuyệt không thể để bất cứ kẻ nào chiếm lấy.
"Ngươi không cần trở về, tối nay chắc chắn Vũ Minh sẽ tấn công trước.
Chiến trường quanh đi quẩn lại cũng chỉ ở ngay đây, ta và ngươi cũng tùy lúc đối phó." Lâm Anh đề nghị, chung quy là phía Vũ Minh cũng không còn quan trọng nữa, bây giờ vẫn là Vũ Lăng cùng Ma phái phức tạp.
Bạn đang đọc bộ truyện Chỉ Vì Yêu Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chỉ Vì Yêu Người, truyện Chỉ Vì Yêu Người , đọc truyện Chỉ Vì Yêu Người full , Chỉ Vì Yêu Người full , Chỉ Vì Yêu Người chương mới