Chiến Đấu Cho Ước Mơ

Chương 18: Ghen ghét


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trên lầu hai của Luyện Khí Các có vài thiếu nữ trẻ tuổi đang đứng cạnh một lão giả,một thiếu nữ có vài phần tư sắc nhìn hai người bọn họ khẽ dè bỉu khinh khỉnh nói:

- Các vị tỷ muội,từ khi nào mà hai người nhà quê như vậy lại được tiến vào Luyện Khí Các vậy??

- Đúng vậy,tên tiểu tử kia lại còn là một phàm nhân nữa chứ,xem ra chúng ta phải thay đổi lại quy định ra vào Luyện Khí Các thôi.

Một thiếu nữ khác nói.

Lão giả ngồi đó họ Phương,y là chưởng quầy ở đây,tuổi tác tầm hơn năm mươi,y mặc một trường sam màu bạc,khuôn mặt béo núc phúc hậu,đôi mắt híp lại có phần ranh ma,nghe hai thiếu nữ nói vậy lão lộ vẻ không vui nói:

- Xuân Hoa,Thu Cúc,hai ngươi không thể nói như vậy,phàm là những người vào Luyện Khí Các thì phải tiếp đãi thật chu đáo,đi tiếp đãi hai người họ đi.

Hai thiếu nữ nọ nghe lão giả nói càng lộ vẻ chán ghét ra mặt,bọn họ dù sao cũng là tu sĩ có vài phần tư sắc nên cũng có chút kiêu ngạo,vậy mà lão lại để cho bọn họ đi tiếp đãi một tên phàm nhân,cho dù tiếp đãi một tên công tử mặt trắng còn hơn là đón tiếp bọn họ.

Nữ tử tên Xuân Hoa không khách khí nói:

- Phương chưởng quỹ,lão đi chọn người khác đi,chúng ta không đi tiếp đãi hai kẻ nhà quê đó đâu,ta nghĩ cũng chẳng có ai muốn tiếp đãi bọn họ,nếu không bọn họ cũng đã đến rồi.

- Im ngay.

Phương lão giả khẽ quát,khuôn mặt béo núc ních của lão đổ xô lên đầy tức giận,đám người này xem ra được nuông chiều quá sinh hư rồi.

Lão là người từng trải,biết nhiều chuyện đáng sợ hơn bọn họ nhiều,có những người nhìn có vẻ bình thường nhưng nếu đụng vào thì lại rất kinh khủng,lão tuy cũng coi là một nhân vật lớn ở thành Phong Kiều này nhưng cũng chưa từng khinh thị một ai,bởi vì những người như lão càng lên cao càng thấy được nhiều điều hơn.

Lão giả thở một hơi nói:

- Xem ra hai ngươi đủ lông đủ cánh rồi,thôi,hai ngươi đi đi,từ nay hai ngươi không còn là người của Luyện Khí Các nữa.

Thấy Phương lão bản nói vậy hai thiếu nữ biến sắc vội vàng quỳ xuống dưới chân lão sợ hãi khóc lóc nói:

- Phương lão bản,chúng ta biết sai rồi,xin người đừng đuổi chúng ta đi.

Bọn họ triệt để bị dọa sợ rồi,ở Luyện Khí Các này bọn họ được ăn ngon mặc đẹp,lại còn được trả công khá nhiều linh thạch tu luyện hàng tháng,nhìn bọn họ mặc dù ăn mặc có vẻ tùy tiện nhưng thực ra cũng chỉ làm nhiệm vụ hướng dẫn tu sĩ mua hàng bình thường thôi,đặc biệt không có ai cả gan dám xàm sỡ họ,nếu may mắn có thể tìm được đạo lữ ở các tông môn hoặc các gia tộc lớn và được gả đi đàng hoàng.

“Bọn họ đi đâu tìm được nơi tốt như vậy nữa”.

Một thiếu nữ có khuôn mặt cũng khá ưa nhìn,tuổi chừng mười bốn,cô mặc một bộ quần áo màu xanh có phần cũ kỹ,trên tay còn đang bưng một ấm trà vừa đi ra ngoài nghe lão giả nói vậy vội quỳ xuống nói:

- Xin Phương lão bản tha tội cho hai vị tỷ tỷ,để ta xuống tiếp hai vị khách nhân đó giùm bọn họ.

Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ tại truyen35.shop

Nhìn thấy thiếu nữ nọ mở miệng cầu tình,lão giả có phần hơi nguôi giận,lão đỡ nàng lên rồi phất tay nói:

- Được rồi,được rồi,lần này ta vì Tiểu Nhu mà tha cho các ngươi một lần,lần sau mà dám tái phạm ta sẽ trục xuất đó,rõ chưa.

Như được đại xá,hai người bọn vội vàng dập đầu nói:

- Cảm ơn Phương lão bản,cảm ơn Phương lão bản.

Lão giả “hừ” một tiếng rồi nói:

- Còn không cảm ơn Tiểu Nhu.

Hai thiếu nữ nghe vậy vội vàng quay sang thiếu nữ nhỏ tuổi nọ nói:

- Đa tạ Tiểu Nhu sư muội.

Thiếu nữ tên Tiểu Nhu đỡ hai thiếu nữ dậy mỉm cười hiền lành đáp:

- Không có gì,hai sư tỷ mau đứng dậy đi.

Sau đó Tiểu Nhu quay qua lão giả khẽ cúi đầu rồi đi xuống tiến về hai người Lý Kỳ Phong.

Phương chưởng quầy nhìn phía thiếu nữ Tiểu Nhu có phần yêu thích,điều đó làm cho hai thiếu nữ Xuân Hoa,Thu Cúc nhìn theo thiếu nữ nhỏ tuổi có phần ghen ghét,bọn họ liếc nhìn về phía hai người Lý Kỳ Phong thậm chí còn kèm theo một tia hàn ý.

Lý Kỳ Phong đang cười cười với Thanh Tâm thì thấy thiếu nữ Tiểu Nhu đang đi về phía mình liền tỏ vẻ không vui nói:

- Ta nói này tiểu cô nương,không thấy chúng ta vào đây hơn một nén nhang rồi mà bây giờ mới cho người đón tiếp là sao??

Tiểu Nhu vội vàng cúi người gập đầu liên tục xuống nói:

- Xin lỗi,xin lỗi công tử,là lỗi của ta.

Thanh Tâm nghe thanh âm của thiếu nữ có phần quen thuộc liền buột miệng nói:

- Tiểu Nhu??

Tiểu Nhu kêu “a” một tiếng có phần bất ngờ ngẩng đầu lên,nhìn thấy đúng là người mình quen biết Thanh Tâm mừng rỡ nói:

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Đấu Cho Ước Mơ, truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ , đọc truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ full , Chiến Đấu Cho Ước Mơ full , Chiến Đấu Cho Ước Mơ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top