Chiến Đấu Cho Ước Mơ

Chương 39: Phó thác


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Thời gian chuyển về giữa trưa nên trời bắt đầu nắng gắt,thời tiết trở nên oi bức nắng nóng,những cơn gió cũng trở nên hiếm hoi,rất nhiều cái xác chết cũng bắt đầu bốc mùi hôi thối nồng đặc.

Võ giả và tu sĩ bắt phàm nhân trong trấn thay nhau đưa những cái xác mang đi chôn cất,còn bọn họ thì đứng đó trông chừng,nếu không phải do mùi xác chết kinh tởm và do Trương Sơn bắt phải giám sát thì còn lâu bọn họ mới ở đây.

Tu đạo vốn là vô tình như vậy,đám võ giả và tu sĩ này là những người đã đầu hàng,bọn họ đa phần là những người sống kiểu du nhập vào trấn giống như Lý Kỳ Phong,đối với bọn họ thì nơi đây chỉ là một chỗ dừng chân tạm thời,có cũng được mà không có thì đi chỗ khác nên chẳng có mấy cảm tình,họ không ngu ngốc đến nỗi lấy tính mạng của mình ra đặt cược.

Những người còn lại thì hầu như là theo phe trung lập,bọn họ là những người vô cảm,thờ ơ hoặc là những người gió theo chiều nào che chiều ấy,ai đánh nhau hay giết người chẳng liên quan đến bọn họ,miễn là không ảnh hưởng nhiều đến bọn họ là được.

Mặc dù vậy thì số lượng cường giả lẫn trong đám người này cũng không ít,thậm chí nếu hợp lại còn nhiều hơn lực lượng nòng cốt của trấn,chỉ là bọn họ sống đơn lẻ,rất ít tụ hợp với nhau nên mới ra nông nỗi như thế này.

Nếu nói lực lượng nòng cốt bảo vệ trung thành với trấn thì chỉ có hơn bảy mươi người,trong số đó thì có hơn ba mươi người được Trương Sơn lôi kéo phản bội,cộng thêm hơn năm mươi người của trấn Cao Dương đã thành công đánh úp nhóm người của Kiều Tứ và Kiều Ngũ.

Quyền lực là thứ danh vọng hư ảo nhưng lại khiến đa số những kẻ khác vì nó mà làm nên những chuyện táng tận lương tâm,sẵn sàng ra tay làm những chuyện tày đình để đạt được mục đích,Trương Sơn cũng không ngoại lệ nằm trong danh sách này.

Mặc dù vậy thì kết quả là trấn Đông Miễu hiện tại đã rơi vào tay của Trương Sơn,lão vận dụng hết thủ đoạn:ép bức,dụ dỗ,đe dọa,...chỉ trong hơn một canh giờ đã thành công thâu tóm toàn bộ những người còn lại trong trấn,ai có ý định phản kháng đều bị giết lập tức để dăn đe những người khác.

Hành vi tàn bạo của lão đều được đa số phàm nhân và võ giả cấp thấp trong trấn thu vào mắt,đối với bọn họ thì trưởng trấn trước kia là tốt hơn rất nhiều,ai cũng thầm mong ngóng Lục Minh sớm ngày trở về,bởi vì bọn họ có một niềm tin mù quáng với sức mạnh của y,vậy nên bọn họ ngoài mặt thì tán thành Trương Sơn nhưng trong đầu sớm đã có chọn lựa.

Trong lúc mọi người đang hô hoán nhau thu dọn tàn cục thì ở một đoạn đường vắng vẻ,có một thiếu niên vẫn cố gắng làm những động tác kỳ quặc giữa trời nắng oi bức.

Từng giọt mồ hôi trên mặt thiếu niên rơi xuống,không phải vì do trời nắng nóng mà vì hắn đang lo lắng và căng thẳng đến đổ mồ hôi.

Lý Kỳ Phong vừa cho Lê Hoàn uống đan dược và nước rồi lại kiên trì ấn mạnh vào ngực của gã,hắn làm đi làm lại một động tác đó trong khoảng thời gian dài,mắt thấy khuôn mặt của Lê Hoàn có chút chuyển biến hắn càng đẩy nhanh tốc độ hơn.

Cuối cùng,Lê Hoàn ho nhẹ một vài tiếng,đôi mắt vốn nhắm nghiền khẽ lay động rồi từ từ mở ra,Lý Kỳ Phong thấy vậy liền vui mừng đỡ y ngồi dậy nghẹn ngào nói:

- Đại thúc,thúc tỉnh rồi??

Lê Hoàn mơ màng mở mắt ra nhìn thấy hắn liền không giấu được nét hụt hẫng và lo lắng nhưng gã vẫn nở nụ cười nhẹ.

Theo như Lê Hoàn thấy thì để cho hắn đi lịch luyện chuyến này là lựa chọn rất hợp lý,gã đã nhìn ra hắn đã đột phá đến tụ khí thất cấp,tốc độ tiến cấp phải gọi là khủng bố,nhưng quan trọng hơn là vì hắn không có mặt ở đây nên may mắn thoát khỏi kiếp nạn này.

Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ tại truyen35.shop

- Tiểu tử,ngươi trở về rồi đấy à?ta còn tưởng ngươi phải rèn luyện thêm một vài tháng,không ngờ ngươi nhanh như vậy đã trở về,haha..

Lê Hoàn thì thào cười yếu ớt nhưng ánh mắt vẫn không che giấu nổi sự tán thưởng khi nhìn hắn.

Lý Kỳ Phong khi mới đặt chân vào thế giới này đã chịu ơn cứu mạng của Lê Hoàn,không những thế hắn còn được ở nhà y miễn phí và được chỉ bảo tận tình,...hắn cảm thấy mình nợ gã một ân tình lớn và thầm nghĩ sau này mạnh lên sẽ báo đáp,nhưng bây giờ nhìn vào khuôn mặt bê bết máu và dáng vẻ thoi thóp của Lê Hoàn,trong lòng hắn đã sắp không bình tĩnh nổi,khuôn mặt hắn trở nên đỏ bừng,đôi mắt hơi rưng rưng.

Hắn nắm chặt tay lại,khuôn mặt hắn trở nên lạnh lùng cố trấn định nói:

- Đại thúc,ai làm thúc ra nông nỗi này??tại sao khi ta trở về mọi người trong trấn lại bị giết hại??là ai gây nên??

Lê Hoàn nghe câu hỏi của hắn thần sắc liền trở nên kích động,khuôn mặt của gã biến ảo nhiều trạng thái:có bi thương,bất lực và hơn cả là một cảm giác tức giận bao trùm.

- Khụ..khụ…hộc..

Lê Hoàn không kìm được mà ho lên hai tiếng và phun ra một ngụm máu tươi,khí huyết của gã càng trở nên suy yếu và ảm đạm,ngọn lửa sinh mệnh chập chờn như sắp dập tắt bất cứ lúc nào.

- Đại thúc,đại thúc...

Lý Kỳ Phong thấy vậy liền trở nên hốt hoảng,hắn vội lấy bình đan dược ra,nhưng bất hạnh thay,đan dược trị nội thương của hắn đã hết,hắn đang muốn quay sang lục tìm cái xác bên cạnh thì đột nhiên một cánh tay của hắn bị kéo lại,hắn quay mặt qua thì thấy Lê Hoàn khẽ lắc đầu nói:

- Đừng tìm nữa tiểu tử,vô ích thôi,sức khỏe của ta thế nào ta là người rõ ràng nhất,bây giờ ta chỉ hy vọng ngươi đáp ứng với ta một việc thôi.

Lý Kỳ Phong nghe được câu nói đó của Lê Hoàn liền trở nên ngơ ngác,cánh tay hắn trở nên run rẩy,hắn hiểu ra gã sắp muốn nói gì liền lắc đầu nguây nguẩy nói:

- Không,không được,thúc là đan dược sư tam phẩm mà,hẳn là sẽ có cách,thúc nhất định sẽ khỏe lại.

- “Lý Kỳ Phong”

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Đấu Cho Ước Mơ, truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ , đọc truyện Chiến Đấu Cho Ước Mơ full , Chiến Đấu Cho Ước Mơ full , Chiến Đấu Cho Ước Mơ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top