Nhìn thấy Lý Kỳ Phong đang đằng đằng sát khí lao về phía mình,Trương Bác cũng không hề ngạc nhiên mà lại tỏ ra rất bình tĩnh.
Khi mũi kiếm của Lý Kỳ Phong cách Trương Bác khoảng ba thước thì có một bóng người đột nhiên lao ra chặn đứng thế tấn công của hắn.
- Keng….
Âm thanh va chạm của binh khí phát ra một tiếng vang vô cùng sắc bén.
Người ngăn cản hắn đương nhiên là gã võ giả họ Lục đứng cạnh đó,khuôn mặt gã nở nụ cười trào phúc nhìn hắn.
Tên nam tử trước mắt này nếu hắn nhớ không nhầm thì gã tên là Lục Hổ,y là tên gác cổng hay đi cùng Trương Bác,hai người bọn họ đều là hào môn ác bá trong mắt những người trong trấn Đông Miễu.
Nếu nói Chu Tốn là trợ thủ thứ hai của Trương Bác thì Lục Hổ là trợ thủ hàng đầu,gã với Trương Bác tuy vẫn là cấp trên cấp dưới nhưng so với người khác thì được ưu ái hơn rất nhiều,gần như là huynh đệ thủ túc.
Thấy Lục Hổ đột nhiên lao ra cản hắn cũng có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng cười nhạt.Tu vi của Lục Hổ mạnh hơn nhưng cũng chỉ là tụ khí cảnh bát cấp,so với tên vừa rồi cao hơn một cấp nên hắn cũng khá bình tĩnh.
Lý Kỳ Phong dùng thêm lực lượng trên cánh tay ghì chặt lưỡi kiếm về phía gã.
- Ca sát...ca sát...
Hai thanh kiếm va chạm kịch liệt với nhau tạo nên tiếng kêu rất chói tai,gương mặt Lục Hổ đột nhiên biến sắc,dường như gã không hiểu vì sao hắn lại có lực lượng lớn như vậy,khuôn mặt gã đỏ bừng vì hoảng hốt và phẫn nộ khi bị hắn kìm ép,cánh tay cầm kiếm liên tục run rẩy dồn lực như muốn cản lại lực áp từ phía hắn,thế nhưng mặc cho gã đã cố gắng thế nào vẫn bị hắn đè ép cho liên tục thối lui.
Dưới lực lượng thân thể vượt qua võ giả cao cấp,Lý Kỳ Phong dùng thế như trẻ tre đè ép Lục Hổ liên tục lùi về sau,gương mặt hắn nở nụ cười nhạt,bộ dạng vô cùng nhàn nhã và thong dong.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy có một tia nguy hiểm đang ập đến,Lý Kỳ Phong nhanh chóng dùng toàn lực hất văng Lục Hổ ra ngoài đồng thời lập tức dùng kiếm che chắn trước ngực.
Cú va chạm khá mạnh,lực phản chấn từ đòn đánh lén đó khiến cánh tay hắn tê dần như muốn rụng rời,khi hắn ngẩng lên thì phát hiện kẻ đánh lén không ai khác chính là Trương Bác.
Tên Trương Bác đã tiếp cận hắn và tung một đòn cước va chạm với sống kiếm của hắn,lực lượng và chân khí của gã cực kỳ mạnh mẽ khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên.
So với hắn thì Trương Bác càng cảm thấy kinh hãi hơn,gã đã chọn thời cơ hắn không để ý nhất rồi ra tay nhưng vẫn bị hắn phát hiện,điều gã càng kinh ngạc hơn đó là hắn có thể nhanh chóng chặn lại đòn cước của mình.
Suy nghĩ trong đầu hai người chỉ hiện lên trong tích tắc,Trương Bác nhanh chóng xoay nửa người bồi thêm một cú cước khác trúng vào ngực hắn,lần này hắn phản ứng không kịp nên bị đá văng ra bay về phía hai tên võ giả lục cấp.
- Bịch bịch..bịch…
Lý Kỳ Phong bị bay ra ngoài tận hai trượng,hắn lăn liên tục hai vòng.
Khi hắn ngồi dậy thì thân thể có phần ê ẩm,một ngụm huyết dồn lên miệng bị hắn nuốt ngược trở lại,ánh mắt hắn nhìn tên Trương Bác trở nên nghiêm túc và cẩn trọng.
Trương Bác mang lại cho hắn áp lực rất lớn,bỏ xa những tên còn lại,gã vốn là võ giả cửu cấp nên sức mạnh của gã mạnh hơn nhiều lần so với Lục Hổ.
Lý Kỳ Phong còn cho rằng chắc chắn gã đã đả thông toàn bộ mười hai kinh mạch đạt tới tụ khí cửu cấp đỉnh phong,chỉ cần có chút nữa là gã sẽ thuận lợi bước vào khai điền cảnh.
Đây là đối thủ giao đấu chính diện mạnh nhất mà hắn từng gặp,hồi nãy hắn còn thắc mắc không thấy gã mang theo vũ khí,thì ra là tên này là võ giả chuyên dùng cước pháp.
Đây là một phương thức chiến đấu cũng khá phổ biến ở cảnh giới tụ khí,phương thức này gọi chung là võ tu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!