Khóe miệng Lý Kỳ Phong nhếch lên một nụ cười khinh bỉ,hắn phun một ngụm nước bọt còn dính chút máu xuống đất rồi đáp:
-Bớt xàm ngôn đi,còn muốn ta đi theo thứ rác rưởi như ngươi,ngươi quá tự đề cao chính mình rồi.
-Nếu ngươi đã muốn chết sớm như vậy thì ta thành toàn cho ngươi!!
Gương mặt Trương Bác tối xầm lại,gã không ngờ đến nước này mà hắn vẫn hung
hăng nhục mạ gã,trong cơn giận dữ Trương Bác liền quát lên:
“Loạn hình di ảnh”
Cùng với tiếng của Trương Bác vang lên thì dưới chân gã lóe lên luồng khí
màu trắng,thân hình gã di chuyển vô cùng xảo diệu và kỳ quái nhưng chỉ
trong tích tắc đã tiếp cận hắn.
“Nguy rồi”
Lý Kỳ Phong thầm
kêu lên một tiếng hoảng loạn,dù hắn vẫn luôn chú ý đến hành động của
Trương Bác nhưng vẫn không ngờ được tốc độ của y lại nhanh đến như vậy.
Lý Kỳ Phong vung kiếm lên nhằm chặn thế tấn công của y nhưng Trương Bác
lại cười nhạt,gã điểm nhẹ đầu ngón chân đã nhảy lên cao thoát khỏi phạm
vi của kiếm,chưa hết gã còn tung ra hai đòn cước nhanh như chớp.
Mặc dù trông thấy đòn tấn công của gã nhưng Lý Kỳ Phong vẫn không kịp phản ứng.
-Bịch..bịch...bụp,…rắc..
Hai âm thanh vang lên trầm thấp nhưng vô cùng có lực,Lý Kỳ Phong lại trúng
thêm hai đòn mạnh mẽ vào lồng ngực,lần này Trương Bác cố ý nhắm vào đúng vết thương cũ của hắn,dù thân thể hắn đã từng được rèn luyện nhưng chắc hẵn đã bị gãy xương sau đòn đánh vừa rồi.
Thân ảnh hắn bị văng ra xa ba thước,thanh kiếm trên tay cũng bị tuột ra,cả người hắn đập mạnh
xuống đất khiến máu văng ra tung tóe.
Lý Kỳ Phong lại phun ra một ngụm máu nữa khiến thân thể của hắn càng trở nên yếu ớt và hư nhược,cú va đập vừa rồi lại khiến hắn gãy thêm hai cái xương
sườn,hắn chống tay xuống đất gượng người đứng dậy cắn răng nói hai chữ:
-Võ kỹ…
-Hahaha,cuối cùng thì ngươi cũng không phải ngu ngốc lắm.
Trương Bác vừa cười vừa đắc ý nói:
-Đã lâu lắm rồi mới có người khiến ta phải dùng đến nó,ngươi chết cũng không oan đâu.
Đây vốn là con bài tủ sát chiêu của Trương Bác,nhờ có nó mà gã có thể đánh
bại võ giả cùng cấp thậm chí vượt cấp một cách dễ dàng,hơn nữa nếu gã đã lật bí mật của mình ra thì chắc chắn sẽ không để cho người nhìn thấy nó được sống.
Khi nghe thấy Trương Bác nói ra thì không chỉ hắn mà
ngay cả hai thiếu nữ kia cũng vô cùng khiếp sợ,Lý Kỳ Phong có thể không
biết giá trị của quyển võ kỹ này nhưng hai nàng lại vô cùng hiểu rõ.
Ở trên thế giới này,nếu công pháp giúp võ giả và tu sĩ tăng cảnh giới và
sức mạnh thì võ kỹ chính là thứ giúp tu sĩ bổ trợ và khuếch đại sức mạnh đó thêm nhiều lần,nếu một người tu luyện võ kỹ thành thạo thậm chí còn
có thể vượt cấp chiến đấu.
Có rất nhiều những loại võ kỹ khác nhau,mỗi một trong số chúng đều ẩn chứa kỹ thuật riêng.
“Bách bộ di ảnh” là tên của bộ võ kỹ này,nó không phải là một bộ võ kỹ tăng
sức mạnh mà là một loại thân pháp võ kỹ giúp tăng tốc độ di chuyển của
người sử dụng lên gấp nhiều lần,hơn nữa đây là một bộ thân pháp võ kỹ so với các loại võ kỹ khác còn hiếm gặp và đắt đỏ hơn.
Võ kỹ đáng lẽ ra chỉ có tu sĩ khai điền cảnh mới có thể sử dụng được bởi vì đa số
chúng rất khó học và tiêu hao rất nhiều chân khí,nhưng Trương Bác có thể sử dụng được nó chứng tỏ gã là một kẻ không tầm thường,nếu Nhị Cẩu là
thiên tài về kiếm đạo thì Trương Bác là quái tài về võ học,hơn nữa y lại là một kẻ xảo trá và khôn ngoan.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!