Khoảng cách từ tầng lầu hai xuống mặt đất cũng không nhỏ,dù thân thể hắn mạnh hơn võ giả bình thường nhưng do thương thế vẫn chưa khỏi hẳn nên
khi tiếp đất hắn đã loạng choạng suýt ngã,lực tác động mạnh khiến lục
phủ ngũ tạng của hắn lại bị chấn động đến nội thương,vì không để nàng
nhìn thấy nên hắn đã mạnh mẽ nuốt ngược trở lại.
Đôi chân Lý Kỳ Phong tê dần vì đau nhức,hắn ôm chặt nàng hơn rồi cắn răng chạy nhanh về phía trước.
- Là kẻ nào???đứng lại!!!
Trần lão đang trở về thì nghe được tiếng kêu cứu thấp thoáng của Trần Bán
Tôn,lão định xông vào thì phát hiện một kẻ khả nghi đang cõng người mà
lão bắt được vội thét lên.
Cùng lúc đó ở trên cửa sổ tầng lầu ba,Trần Bán Tôn thò mặt sưng như đầu heo ra rống giận:
- Trần lão,mau bắt bọn chúng lại!!!
Lão giả không nói hai lời vội vàng tức tốc đuổi theo hắn,Lý Kỳ Phong trông
thấy lão giả kia đuổi theo mình thì càng chạy thục mạng,lúc này hắn nào
còn tâm trí mà lo lắng cho vết thương trong người nữa,nếu để tên Trần
lão kia đuổi kịp thì cơ hội trốn thoát sẽ vô cùng mong manh.
Thế
nhưng dù cho hắn đã dốc toàn lực mà chạy trốn nhưng vẫn không thể cắt
đuôi lão giả lại càng bị y thu dần lại khoảng cách,thân pháp vô cùng
nhanh của lão giả khiến hắn có cảm giác vô lực.
Ngược lại,Thanh
Tâm nằm trên hắn vô cùng yên tĩnh,nàng cảm nhận được hơi thở quen thuộc
của hắn,cảm nhận được tấm lưng đầy ấm áp mà yên bình,bất giác trái tim
nàng đột nhiên đập rộn ràng,đôi má nàng phớt hồng rất đáng yêu,nàng chỉ
muốn giây phút tuyệt đẹp này kéo dài như vô tận.
Nhưng
không,người ta nói khoảnh khắc đẹp đẽ luôn trôi qua rất nhanh,chỉ trong
chốc lát sau khi hắn ôm nàng nhảy xuống,dù cho hắn kịch liệt che giấu
nhưng thiếu nữ vẫn nhận ra.
“Hắn đang bị thương,hắn đang bị thương rất nặng”
Tu vi hắn chỉ mới là tụ khí cảnh thất cấp lại bị thương trong người nhưng
hắn lại một mình xông vào đây để cứu nàng,hắn cứu nàng khi nàng cảm thấy tuyệt vọng nhất,hắn phẫn nộ trút giận cho nàng khi nàng bị hiếp đáp,hắn đau đớn vì vết thương nhưng vẫn giữ ôm chặt nàng trên lưng...vô vàn
những suy nghĩ đó hiện lên trong đầu nàng chỉ trong tích tắc.
Ngoài phụ thân ra chưa từng có ai đối tốt với nàng như vậy!!
Nghĩ đến đây đôi mắt nàng nhòe đi vì nước mắt,trái tim nàng như bị co bóp
khi cảm nhận cơn đau của hắn nàng lớn hơn sau mỗi bước chạy,nàng hét lên trong nghẹn ngào:
- Phong đại ca...mau thả muội ra đi,..nếu huynh cứ như vậy thì hai người chúng ta sẽ không ai thoát được..huhu..
Lý Kỳ Phong thở ra vài hơi dồn dập,hắn càng ôm chặt lấy nàng,cố nặn ra một nụ cười với ánh mắt đầy quyết tâm:
- Vớ vẩn...muội nói đùa gì vậy...đừng sợ...có ta ở đây sẽ không ai làm hại được muội đâu!!!
Lý Kỳ Phong vừa dứt lời thì nghe được tiếng gió rít rất mạnh từ phía
sau,ngay sau đó là một bóng người nhảy lộn qua đầu hắn rồi chặn ngay
trước mặt.
- Hahaha,tiểu oa nhi cũng can đảm lắm,trong giờ phút này mà vẫn nói được lời như vậy,lão phu không phục ngươi không được.
Lý Kỳ Phong thấy vậy lập tức dừng chân lại,hắn thở gấp ra vài hơi rồi cười lạnh:
- Lão già,lão cũng không tệ nha,già vậy rồi mà chân còn chạy nhanh hơn cả ta,đến hắc cẩu cũng không đuổi kịp ta mà lão lại đuổi kịp,quả nhiên lão hơn con hắc cẩu nhiều!!
Trần lão nghe xong mặt như xám lại,ánh mắt lão hiện lên một vòng hung quang lạnh giọng nói:
- Hừ..tiểu súc sinh gan cũng thật lớn...dám ở trước mắt lão phu cứu
người,nếu để cho ngươi thuận lợi trốn thoát thì mặt mũi của lão phu để
đi đâu.
Lý Kỳ Phong biết rõ lão già trước mặt vô cùng lợi
hại,càng là kẻ giết người không chớp mắt,với tình trạng của hắn bây giờ
nếu phản kháng lại lão thì chết chắc mười phần thế nhưng hắn cũng không
sợ hãi mà đáp trả:
- Lão cẩu(*),lão đừng có cậy già mà lên mặt,nếu đại ca ta ở đây thì lão đã sớm chết một trăm tám mươi lần rồi!!!!
Trần trưởng lão nghe hắn chửi mình là “lão cẩu” thì hung quang càng trở lên mạnh,nhưng lão vẫn kiêng dè một hơi tức giận nói:
- Đại ca ngươi là ai??
Lý Kỳ Phong thấy vậy liền phá lên cười lên ha hả:
- Hahaha...đại ca ta là ai mà lão cẩu ngươi cũng không biết...đại ca ta
đương nhiên là một đồ tể rồi,đối với lão thì đại ca ta chỉ cần phút mốt
là chọc tiết,vặt lông,móc hàm xong xuôi rồi,hắc hắc.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!