Lý Kỳ Phong dự tính tiếp tục quay lại con đường lịch luyện trước
đây,nhưng lần này hắn chuẩn bị mạo hiểm tiến vào sâu hơn bên trong Mục
Sâm Lâm một chút,tu vi của hắn đã tăng mạnh,bây giờ chỉ còn thiếu ma
luyện nữa thôi.
Nhưng trước tiên hắn muốn làm một chuyện.
Lý Kỳ Phong lấy trong người ra một cuốn bí kíp,đây là cuốn võ kỹ thân pháp mà hắn có được từ trên người Trương Bác,hắn đã mong ngóng học môn võ kỹ này mãi mà không có thời gian.
Cuốn võ kỹ này vốn là tên Trương
Bác cướp được,gã lén lút tu luyện đến ngay cả cha y cũng không
biết,không ngờ bây giờ lại tiện nghi cho hắn.
Lý Kỳ Phong mở cuốn võ kỹ ra đọc hết một lần,sau khi đọc xong hắn không kìm được mà nở nụ
cười rạng rỡ,lúc này hắn mới biết được mình nhặt được bảo bối.
Đây là một cuốn võ kỹ thân pháp hoàng cấp cực phẩm,mức độ quý giá của nó
thậm chí có thể sánh ngang với hai viên bạch lộ ngọc ngân hoàn của
hắn,hơn nữa có dùng linh thạch cũng khó có thể mua được.
Võ kỹ
cũng được phân chia rõ ràng thành bốn loại chính:hoàng cấp,huyền cấp,địa cấp,thiên cấp;ở mỗi bậc còn phân chia nhỏ ra:hạ phẩm,trung phẩm,cao
phẩm và cực phẩm.
Cuốn võ kỹ thân pháp này tên là "Bách Bộ Di
Ảnh", nó thuộc loại hoàng cấp cực phẩm,thiếu chút nữa thì trở thành võ
kỹ huyền cấp,độ quý giá và chất lượng không hề bàn cãi.
Điều
khiến cuốn võ kỹ này khác biệt so với những cuốn võ kỹ cùng phẩm cấp
khác đó là nó không yêu cầu cao về tu vi,sau khi học được thì chỉ cần có đầy đủ chân khí là có thể sử dụng.
Tâm trạng của hắn vô cùng thư sướng và đắc ý,giá trị của cuốn võ kỹ nằm ngoài sự mong đợi hắn,hắn
không kìm được mà muốn tu luyện ngay lập tức.
"Bách Bộ Di Ảnh" là một cuốn võ kỹ thân pháp rất đặc biệt,nó được chia làm ba tầng.
Tầng đầu tiên là loạn hình di ảnh:sau khi học xong sẽ khiến đối phương khó
đoán được phương hướng di chuyển,đồng thời tăng tốc độ di chuyển lên gấp hai lần,Trương Bác đang ở tầng này.
Tầng thứ hai tên là mê tung
hoán ảnh:sau khi học xong tốc độ di chuyển tăng lên gấp ba lần,thân pháp ảo diệu như mê tung,quấy nhiễu khiến kẻ địch rối loạn.
Tầng cuối cùng tên là bách bộ di ảnh:tốc độ tăng gấp bốn lần,di chuyển trăm bước
nhanh như một bước,đồng thời tạo tàn ảnh khiến đối phương khó lòng phân
biệt.
Muốn lĩnh ngộ được cuốn võ kỹ này ngoài sự kiên trì ra thì yêu cầu phải có ngộ tính rất tốt mới có thể học nhanh được.
Ngộ tính là sự lĩnh ngộ của võ giả và tu sĩ về một lĩnh vực nào đó,không hề liên quan gì đến tư chất,giống như hắn luyện đan vậy,luyện đan cũng cần có ngộ tính để lĩnh ngộ một cách nhanh nhất,người khác học mất mười
ngày,ta chỉ mất một ngày,đó là sự khác biệt về ngộ tính.
Ngộ tính ở mỗi phương diện mỗi khác,ví dụ có người luyện đan thì giỏi,nhưng
luyện võ lại không giỏi,có người giỏi kiếm nhưng lại không giỏi đao,...
Lý Kỳ Phong cũng không biết ngộ tính của hắn ở phương diện này có cao hay
không,nhưng dù ngộ tính không cao thì hắn vẫn quyết tâm học cho bằng
được,thời gian không ngắn thì dài,miễn là kiên trì hắn tin mình sẽ học
được.
Hắn dựa theo hướng dẫn trong võ kỹ bắt đầu luyện tập.
Lý Kỳ Phong vận chuyển chân khí xuống hai chân bắt đầu nhảy sang bên
trái,rồi lại nhảy sang bên phải,hành động rất buồn cười nhưng hắn lại
không cười nổi thậm chí còn sắp khóc.
Tầng thứ nhất:loạn hình di
ảnh,võ giả di chuyển theo phương hướng hình zích zắc (hình chữ Z),chân
khí dồn xuống mũi chân rồi lướt theo hình zích zắc,ba lượt đi rồi ba
lượt ngược lại,đến khi nào cảm giác được mũi chân thu phóng tự nhiên là
sẽ thành công nhập môn.
Muốn làm như vậy đòi hỏi phải có sự tập
chung cao độ,khả năng thăng bằng và ghi nhớ rất tốt,ngoài ra chân khí
cũng phải mạnh mẽ nếu không chưa kịp tập được vài lượt đã cạn kiệt.
Lý Kỳ Phong chưa di chuyển hết một vòng thì hắn đã ngã sấp mặt xuống đất,nhưng hắn không bỏ cuộc mà tiếp tục tập luyện.
Thời gian trôi qua nhanh chóng,khoảng hai canh giờ,sau khi đã ngã khoảng
trên dưới ba trăm lần thì hắn cũng cảm giác được sự thay đổi,hắn di
chuyển hết ba vòng zích zắc qua lại mà không gặp phải vấp ngã hay gượng
gạo gì hết.
Mũi chân hắn điểm xuống đất,khẽ nhún nhẹ người lướt qua lướt lại vô cùng khoái chí.
- Vù..Vù..vụt…
Hắn cảm thấy tốc độ di chuyển của mình đã nhanh hơn được một chút,hai chân
đảo vô cùng khéo léo đều đặn như rang lạc,cuối cùng hắn dừng lại thở ra
vài hơi cười đắc ý.
- Hahaha,thành công.
Tất nhiên là chưa hoàn toàn thành công bước vào tầng một,hắn mới chỉ thành công được thao tác di chuyển của ba lần đi-ba lần về thôi,phải thu phóng được tự nhiên thì mới thực sự gọi là loạn hình di ảnh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!