Khoảng mấy ngàn con phong ngoa trùng truy đuổi theo hắn,nhưng vì trên
người hắn có mùi phát ra khiến bọn chúng rất khó chịu nên bọn chúng cũng chỉ bay “vo ve” xung quanh mà không dám tiếp cận.
Đúng lúc này
thì lão giả trúc cơ cảnh đã đuổi tới nơi,bầy phong ngoa trùng hiển nhiên cho rằng lão giả này là “đồng bọn” của tên nhân loại kia nên lao thẳng
vào tấn công lão như vũ bão.
-Phong ngoa trùng..khốn kiếp.
Lão giả hô một tiếng đầy giận dữ,lão không ngờ trong lúc này mà lại bị tên
tiểu tử kia ám hại,đàn phong ngoa trùng vây công khiến lão giả không còn cách nào khác đành rút kiếm ra đánh đuổi bầy trùng yêu.
Phong
ngoa trùng chỉ là một loài trong trăm vạn loài yêu trùng,đặc điểm của
phong ngoa trùng là nhỏ bé nhưng số lượng rất đông đảo,lại rất đoàn kết
nên rất ít đối thủ dám trêu chọc vào chúng.
Những con yêu trùng
này cảnh giới chỉ khoảng nhất,nhị giai nhưng nếu phối hợp lại thì dù cho yêu thú hay cả tu sĩ khai điền cảnh cấp cao cũng không nguyện ý trêu
vào chúng.
Thế nhưng lão giả không hổ là cao thủ trúc cơ cảnh,y
ứng phó với đám yêu trùng rất có kinh nghiệm,ngoài trông có vẻ chật vật
ra thì lão giả không có thương tích gì,những cái mũi châm của phong ngoa trùng không thể công phá được chân khí hộ thân của cao thủ trúc cơ.
Chỉ khoảng vài tích tắc sau thì hai lão giả khai điền cảnh đỉnh phong và
những người khác cũng chạy đến,bọn họ thấy lão giả trúc cơ đang chém
loạn xạ,còn chưa kịp hỏi chuyện gì xảy ra đã bị bầy phong ngoa trùng
phát hiện quây lại tấn công.
-Không tốt,là phong ngoa trùng.
Một lão giả khai điền cảnh cao cấp hét lên,lão ta chính là Trương
Sơn,trưởng trấn Đông Miễu và là cha của Trương Bác,lão giả còn lại không ai khác chính là Tần Quỳnh,người giúp Trương Sơn hơn một tháng trước.
Tần Quỳnh kinh hãi quát to:
-Tất cả tập hợp lại một chỗ đánh đuổi yêu trùng
Những tu sĩ đang hoảng loạn nghe lão giả nói vậy liền nhanh chóng di
chuyển,bọn họ không cần ai bảo cũng đều rút vũ khí ra đánh đuổi bầy yêu
trùng.
Phong ngoa trùng là loại yêu trùng rất thù dai và cực kỳ
hung hăng thiện chiến,mặc cho những vô số những con phong ngoa trùng ngã xuống thì càng có nhiều những con khác xông đến,chúng bay kín cả một
khoảng rừng cuộn lại từng bầy đen ngòm tấn công đám người.
-A...cứu ta..cứu ta với…
Một tu sĩ khai điền cảnh không kịp đối phó đã bị bầy phong ngoa trùng mấy trăm con xúm lại châm đốt.
“Kiến nhỏ còn có thể cắn chết voi” huống hồ thân thể của tu sĩ khai điền cảnh không thể so sánh với yêu thú,tên tu sĩ xấu số kia bị bầy phong ngoa
trùng châm kim độc vào người,mặt mũi gã nhanh chóng bị phù lên,chỉ trong khoảng tích tắc la hét giãy dụa đã sủi bọp mép chết oan uổng.
Những người khác thấy vậy sắc mặt liền trở nên tái xanh,tay cầm vũ khí trong
lòng do dự như muốn chạy thoát vòng vây một mình,chính vì thế mà phòng
thủ trở nên lỏng lẻo,đám phong ngoa trùng không hề bỏ lỡ cơ hội mà đột
phá vào bên trong.
-Trương lão cứu ta...aaa…
-Tần hộ pháp cứu ta...aaa...Vũ lão đại cứu chúng ta...aaa….
Bọn họ bị đám yêu trùng tấn công liên hồi,khoảng năm,sáu tu sĩ nằm vật ra
đất giãy dụa cào khắp người và la hét,cơn đau do yêu trùng gây ra vừa
buốt vừa lạnh giống như hàng trăm cái kim châm đâm vào người,độc tố
khiến chân khí trong người võ giả bị tắc nghẽn,lúc này cơ thể bọn họ yếu ớt không khác người thường là mấy,chỉ trong không đến nửa nén nhang bọn họ đã nhanh chóng bỏ mạng.
Trương Sơn sắc mặt vô cùng khó coi
như bị nghẹn ở cuống họng,tình huống lúc này vô cùng không ổn,người của
lão chỉ trong thời gian ngắn đã chết mấy mấy người,lão cũng bị trúng
phải mấy châm của yêu trùng,nếu tiếp tục truy đuổi thì sợ rằng chính
tính mạng lão cũng khó bảo toàn.
Lão giả Tần Quỳnh bên cạnh cũng
không có vẻ khá hơn là bao,mặt mũi bị trúng vài mũi châm sưng vù
lên,thân tín của lão cũng bị chết vài người,y ứng phó vô cùng chật vật.
Hai người bọn họ rất tức giận nhưng không thể làm gì,bọn họ liếc mắt một cái liền hiểu ý nhau,lão giả Tần Quỳnh hét to:
-Vu huynh...người của ta thiệt hại rất nhiều...bây giờ không thể truy đuổi được,rút thôi!!!
Lão giả trúc cơ cảnh đang đánh đuổi bầy trùng nghe xong tức giận đến đỏ
mắt,cục tức vướng bận ở lồng ngực như muốn thổ huyết,bây giờ tên kẻ trộm cũng đã cao bay xa chạy,muốn truy đuổi e rằng cũng không còn tung
tích,nhưng lão thực sự không cam tâm bỏ mất cơ duyên vất vả đánh đổi bao nhiêu thứ để có được.
Trong lúc lão đang suy ngẫm thiệt hơn thì
đàn phong ngoa trùng truy đuổi Lý Kỳ Phong đã quay trở lại,bọn chúng có
cả những con yêu trùng tam giai,số lượng cũng lên đến hơn ngàn con,trong đó thậm chí còn có vài con yêu trùng tứ giai,đây mới chính là chủ lực
của đàn yêu trùng.
Nhìn thấy bầy yêu trùng lao đến,ánh mắt lão
giả co lại muốn suy nghĩ cũng không được,gương mặt trở nên biến sắc cắn
răng rít lên:
-Rút…
Nói rồi lão giả quay người bỏ chạy không dám ở lại nữa,Trương Bác và Tần Quỳnh cũng nghiến răng hét to:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!