Lý Kỳ Phong chạy vào
một ngõ hẻm tức giận thô bạo nói,không ngờ hắn lại bị người ta phác họa
treo thưởng,nếu không phải hắn sớm phát hiện ra trốn nhanh thì đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Nhắm mắt cũng biết được người truy nã hắn là
ai,rõ ràng là đám người kia biết được hắn cầm tấm bản đồ nên mới truy nã hắn,đúng là tai bay vạ gió,tên kia lại kéo thù hận cho hắn.
- Được rồi,đã vậy thì đừng trách ta hung ác...trạng chết thì chúa cũng băng hà,chuyện này ta không chịu một mình đâu.
Lý Kỳ Phong nghiến chặt răng,khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà ác.
Đầu tiên hắn lén lút đi vào một cửa tiệm bán đồ trang điểm của nữ nhân,sau
đó hắn tô vẽ,trang điểm một hồi lâu làm cho gương mặt của mình giống với gương mặt của tên thiếu niên kia nhất có thể,cuối cùng hắn vẫn đánh bài ăn quỵt không trả tiền,mà cơ bản cũng không có tiền mà trả.
Tiếp theo hắn nghênh ngang đi trang bức đánh mặt,cướp giật,đánh nhau,chửi
bới,ăn quỵt,trêu chọc dân nữ,...tất cả đều với khí thế hiên ngang đầy
thô bạo,việc sau đó thì ai cũng biết rồi,hắn bị đám võ giả,tu sĩ hộ vệ
của trấn truy sát chạy bán sống bán chết,cả trấn bị hắn làm huyên náo gà bay chó chạy,mãi đến khi trời sẩm tối hắn mới cắt đuôi được đám người
truy sát. Truyện Gia Đấu
Lý Kỳ Phong bây giờ đang trốn ở trong một nhà phàm nhân,nhịp tim hắn vẫn
còn đập dữ dội vì kích thích và hoảng loạn,qua một hồi bị đuổi bắt chân
khí và thần thức của hắn lại tiêu hao đi một phần không nhỏ,bên ngoài
chắc hẳn có rất nhiều người đang tìm kiếm hắn,võ giả,tu sĩ,cảnh vệ,còn
có cả phàm nhân,nếu bây giờ mà thò mặt ra chắc chắn sẽ bị úp sọt.
Hắn vỗ vỗ lên gương mặt cải trang của mình vô cùng hài lòng,bây giờ e rằng cả trấn đều nhận ra gương mặt này rồi.
- Hừ...dám chơi xỏ ta thì cũng đừng trách ta ác.
Lý Kỳ Phong tưng tửng nói,dù sao hắn cũng tin rằng tên thiếu niên kia
không thể cải trang thành người khác mãi được,mà một khi hắn hiện ra
gương mặt thật thì...hắc hắc.
Sau một hồi điều tức lại chân
khí,cảm giác đã hồi phục phần lớn,hắn lấy một cái khăn tạm che mặt
lại,ánh mắt lóe lên đầy nham hiểm,thần thức mở ra quan sát một hồi rồi
nhảy ra ngoài.
Mục tiêu lần này hắn định chơi lớn hơn một
chút,nhảy vào quấy phá nhà lão Vũ trưởng trấn gì đó,thông qua tin tức
hắn vừa nghe được ban nãy thì đám người đuổi giết hắn là do lão già này
cầm đầu,hừ..dám truy nã hắn thì cũng không có quả ngon mà ăn đâu.
Lý Kỳ Phong thấp thỏm như một tên trộm,thân pháp di chuyển nhẹ nhàng hướng đến nhà Vũ trưởng trấn,trong lúc bị truy đuổi hắn từng chạy qua đó
rồi,cứ nhà nào to nhất thì ắt hẳn là nhà lão ta,không cần nghĩ nhiều
cũng biết.
Trước mặt hắn bây giờ là một ngôi nhà to lớn và khang
trang,ngôi nhà này có ba lầu,ở cổng có tu sĩ khai điền cảnh đứng
gác,xung quanh lại có tu sĩ đi lại tuần tra vô cùng xâm nghiêm.
Lý Kỳ Phong mở rộng thần thức ra nhìn theo đám tu sĩ,sau đó khi xác nhận
đám người kia đã đi khỏi hắn mới nhảy vào,đêm tối thân ảnh của hắn lướt
nhanh qua đám tu sĩ rồi thuần thục như một hắc miêu nhảy lên cửa sổ lầu
hai không một tiếng động.
Trống ngực của hắn đập nhanh dữ dội,vừa hưng phấn lại vừa thấp thỏm lo âu,phải biết đây là nhà của cao thủ trúc cơ cảnh,nếu hắn bị phát hiện thì vô cùng nguy hiểm,dù lão ta không có
thân pháp như hắn nhưng đã là cao thủ trúc cơ,thân thể,chân khí và thần
thức mạnh mẽ vô cùng,nếu không phải lúc sáng hắn chạy trốn trong địa
hình phức tạp thì sớm đã bị lão giả tóm sống.
Cao thủ trúc cơ
cảnh đã bắt đầu bước vào giai đoạn chính thức tu tạo cơ thể,vậy nên xác
xuất hắn chạy trốn của hắn ở một nơi thế này sợ rằng dưới ba phần.
Võ giả cửu cấp đột nhập vào nhà cao thủ trúc cơ,việc này nói ra sợ rằng sẽ không ai tin,nhưng suy nghĩ của hắn rất đơn giản,đã sợ thì không làm mà đã làm thì không sợ.
Lý Kỳ Phong điều chỉnh lại tâm trạng,thần
thức mở rộng ra thăm dò cẩn thận từng chút một rồi bắt đầu di chuyển,hắn vừa đi ra khỏi phòng ngủ đã nghe được tiếng nói của lão giả phát ra ở
dưới đại sảnh,điệu bộ vô cùng bực mình:
- Ăn hại,toàn là một lũ
ăn hại,chỉ là một tên tụ khí cảnh nhỏ bé mà để hắn làm loạn cả trấn
lên,nuôi các ngươi còn có tác dụng gì???
Lý Kỳ Phong thu liễm lại khí tức rồi ẩn nấp một chỗ kín đáo,qua khe hở hắn nhìn thấy ở đại sảnh có ba lão giả đang ngồi.
Lão giả ngồi ở giữa khí tức vô cùng nguy hiểm,là người đã đuổi theo hắn gần nhất chắc là Vũ trưởng trấn,ngồi bên phải là lão giả mặc trường sam màu xanh,gương mặt có phần na ná giống gã Trương Bác ắt hẳn là Trương
Sơn,còn lại là một lão giả mặc y phục màu xám,người vừa nói là lão giả
này.
Bên dưới là ba tu sĩ khai điền cảnh đang khom lưng cúi thấp đầu xuống đất,một tu sĩ hơi ngẩng đầu bất đắc dĩ nói:
- Tống lão bớt giận,chỉ là tên kia..quá mức trơn trạch,hơn nữa tốc độ lại vô cùng nhanh nên chúng ta không kịp bao vây.
Lão giả Tần Quỳnh nghe xong giận đến run rẩy thân mình đạp cho gã tu sĩ một cái quát to:
- Phế vật.
Lão giả Trương Sơn lộ vẻ kỳ quái nói:
- Tên kia có phải là cái tên mới bị truy nã không???
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!