Sau khi đi được một lộ trình dài,hai người bọn họ bây giờ đang ngồi nghỉ ngơi ở một trạm khách nhỏ ven đường.
Khách trạm này rất nhỏ,có vẻ như rất ít khách lui tới,chủ nhân của khách trạm là một đôi phụ lão già tuổi.
-Này,ngươi có từng nghe nói đến cảnh giới tụ khí hoàn mỹ chưa??
Lý Kỳ Phong thản nhiên nói một câu xua tan bầu không khí trầm lặng.
Tuyệt Vô Mệnh đang nhấp một ngụm trà trông rất thư sướng,nghe hắn nói vậy liền giật mình kinh ngạc đáp:
-Ai nói với ngươi cái này??theo lý mà nói thì ngươi không thể nào biết chuyện này mới đúng??
Ánh mắt Lý Kỳ Phong sáng lên,hắn không thể không thừa nhận tên này quả thực rất hiểu biết,quả nhiên đồng hành cùng y là một sự lựa chọn đúng đắn.
Hắn trầm ngâm một lát rồi thành thật đáp:
-Một vị tiền bối nói với ta.
Nghe hắn nói như vậy thần sắc của thiếu niên lộ vẻ kinh nghi,nhưng trông hắn không có vẻ gì là nói dối liền gật gù đáp:
-Ngươi may mắn đấy,ở cái xó xỉnh này không nhiều người biết chuyện đó đâu.
Tuyệt Vô Mệnh nghiêm túc nói tiếp:
-Tụ khí cảnh quả thật còn có một cảnh giới gọi là tụ khí hoàn mỹ,muốn đạt
được cảnh giới này thì cần phải đả thông toàn bộ ba trăm sáu mươi huyệt
đạo,khiến chân khí trong cơ thể được lưu thông,huyệt đạo không còn tắc
nghẽn và trở nên hoàn mỹ vô khuyết...
-Muốn làm được như vậy
không chỉ cần sự hiểu biết,thiên phú bản thân mà còn cần sự kiên định và ý chí mạnh mẽ,bởi vì việc này vô cùng nguy hiểm,rất ít võ giả dám làm.
Lý Kỳ Phong liếc nhìn thiếu niên nói:
-Ngươi cũng từng đột phá cảnh giới này rồi??
Tuyệt Vô Mệnh cười nhếch mép,ánh mắt vô cùng cao ngạo trả lời:
-Tất nhiên,một người hoàn mỹ như ta đương nhiên là không thể thiếu hụt
được,tu luyện giống như xây một tòa tháp vậy,nền móng phải thật vững
chắc mới lên được cao,chỉ cần một sự thiếu hụt rất nhỏ thôi cũng làm rất nhiều người hối hận cả đời.
Lý Kỳ Phong nghe đến đây thì âm thầm gật đầu trong lòng cũng hiểu ra được phần nào,hắn lần đầu tiên tiếp xúc với thế giới tu chân nên còn nhiều điều chưa biết,rất may là hắn đã
không vội vã đột phá nếu không thì đã phạm sai lầm rồi.
-Ngươi làm cách nào??
Hắn nghi hoặc nói,theo như hắn thấy thì thần thức của y còn kém hơn
mình,nếu thế thì phương thức không thể giống như hắn được,chắc chắn là
có những cách khác mà hắn không biết.
-Có vài cách đột phá tụ khí hoàn mỹ,đơn giản nhất là nhờ một vị tu sĩ cường đại giúp ngươi đả thông,nhưng phương pháp này không ai nguyện ý làm,bởi vì tu hành là quá trình tự thân,nếu có can thiệp từ bên ngoài thì dù
tốt đến đâu cũng sẽ ảnh hưởng.
-Phương thức được nhiều người đồng thuận nhất đó là sử dùng thánh dược,kỳ trân dị bảo hỗ trợ,...riêng ta
thì dùng đan dược và trận pháp hỗ trợ.
Lý Kỳ Phong ngơ ngác nói:
-Ơ,ta tưởng thảo dược và đan dược không thể có tác dụng mới đúng chứ??
Tuyệt Vô Mệnh trợn mắt nhìn hắn một lượt,vẻ mặt kỳ quái nói:
-Vậy mà ngươi cũng tự xưng là luyện dược sư,đừng nói là thảo dược hỗ
trợ,ngay cả khi ngươi sắp chết cũng có loại thần dược có thể kéo ngươi
từ địa phủ trở về nữa là.
Lý Kỳ Phong nghe vậy sắc mặt nóng bừng
bừng,hiển nhiên là hắn chưa từng nghe đến chuyện này,y ho lên một tiếng
cho đỡ xấu hổ nói:
-Quá lãng phí,nếu là ta thì ta cũng không chọn những phương pháp đó đâu.
Tuyệt Vô Mệnh nhìn hắn với ánh mắt đầy khinh bỉ,trên mặt ngươi viết đầy chữ
nghèo,muốn phung phí cũng phải có thực lực mới được nha.Tài nguyên thảo
dược quý hiếm như vậy không phải những gia tộc hay tông môn bình thường
có thể cho ra được đâu!!
Lý Kỳ Phong cười cười không nói,hắn gọi ông lão chủ quán ra gửi tiền rồi thuận tiện hỏi:
-Lão nhân gia,từ đây lên kinh thành còn khoảng bao nhiêu dặm đường nữa??
-Quan khách muốn lên kinh thành thì cứ đi thẳng về con đường phía
trước,khoảng trăm dặm đường nữa là tới kinh thành,có điều khoảng hai,ba
dặm nữa là đến Hoa thành,ở đó hai vị phải thật cẩn trọng đấy. — QUẢNG CÁO —
Lý Kỳ Phong “ồ” một tiếng đầy ngạc nhiên nói:
-Lão bá,có chuyện gì sao??
Sắc mặt lão giả lộ ra vẻ nghiêm túc thấp giọng nói:
-Hai vị khách quan có đi qua đó thì hãy cẩn thận một chút,người ở đó không
bình thường,coi chừng bọn họ trộm hết tài sản của hai vị đó!!
-Trộm ư??
Hai người nghe vậy liền nhìn nhau với ánh mắt cổ quái,chỉ là mấy tên trộm
vặt còn đáng sợ đến mức nào,huống hồ hai người bọn họ cũng coi như là
người trong nghề,thế nhưng hắn vẫn gật đầu cười đáp:
-Đa tạ lão bá,chúng ta đã nhớ rồi.
Nói xong Lý Kỳ Phong chào một câu rồi nhanh chóng lên đường.
Lão giả nhìn hai người đi về phía trước khẽ lắc đầu thở dài,lão biết bọn họ chắc hẳn không nghe lọt tai lời nói của mình.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!