Rất nhanh, cô đã chạy đến nhà Đặng Hân Hân, sau đó bấm số điện thoại của Đỗ Tịch Tịch!
Sau khi cửa mở ra, cô vội vàng vọt vào hỏi: "Hân Hân không bị gì chứ!"
Đỗ Tịch Tịch và Trần Hiểu Nguyệt đều mờ mịt nhìn cô.
Thực tế thì cả hai người họ cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Đặng Hân Hân bị Hoàng Lượng đưa về, Hoàng Lượng chỉ bảo rằng bọn họ là cấp trên của Đặng Hân Hân, chuyện liên quan đến Đặng Hân Hân thì ông ta lại chẳng hé nửa lời.
"Chị Hân Hân ngủ rồi? Vẻ mặt chị thế này, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?" Đỗ Tịch Tịch hoài nghi hỏi.
Diệp Mộng hé miệng, thoáng nhìn hai người Đỗ Tịch Tịch và Trần Hiểu Nguyệt một lúc, thở dài một hơi: "Vì muốn để Vưu Tường hủy bỏ hôn ước với chị, Lê Văn Vân đã vận dụng quyền hạn của chiếc thẻ kim cương kia, yêu cầu ngân hàng Tân Hải trừng trị nhà họ Vưu, chuyện này do Hân Hân phụ trách.
Sau đó Vưu Tường muốn đi thăm dò hỏi ý xem ai là người nắm giữ thẻ kim cương, thế rồi anh ta ra tay với Hân Hân, hôm nay Hân Hân bị bọn họ trói đến quán bar Lưu Hỏa…"
Nghe đến đây, con ngươi của Đỗ Tịch Tịch và Trần Hiểu Nguyệt đồng thời thoáng co rụt lại!
Mặt Trần Hiểu Nguyệt lộ vẻ giận dữ bắt đầu kích động nói: "Tên Vưu Tường đó thật là quá quắt."
Đỗ Tịch Tịch nhìn Diệp Mộng nói: "Đàn chị Diệp Mộng này, trước đây em vẫn cho rằng đây là chuyện riêng của chị, vậy nên em vẫn mãi chẳng nói gì, thế nhưng nhân phẩm của tên Vưu Tường này có vấn đề cực lớn, chị thực sự không thể gả cho tên đó được, bây giờ dù đã dời lễ đính hôn lại, thế nhưng hai người vẫn chưa nói chuyện hủy hôn ước, chị phải suy nghĩ kỹ đi.
Nhà họ Diệp của chị cũng không thiếu tiền, có vấn đề gì trên phương diện làm ăn thì cùng lắm thu gom tiền bạc lại, tìm những người khác hợp tác là được, cần gì phải chọn hy sinh hạnh phúc của chị chứ!"
Diệp Mộng cúi đầu nói: "Yên tâm đi, bây giờ còn chẳng biết lúc nào mới làm lễ đính hôn nữa, vừa nãy anh đã nói với chị rằng Vưu Tường đã gặp tai nạn xe cộ vào bệnh viện rồi.
Thiếu chút nữa cả đám đã phải chết."
"Đáng đời!" Trần Hiểu Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói: "Loại cặn bã này đáng chết."
Diệp Mộng nhíu nhíu mày nói: "Anh của chị bảo rằng có thể là do Lê Văn Vân làm."
Nói xong, mặt cô lại lần nữa hiện lên vẻ lo lắng, tựa như đang lo Lê Văn Vân sẽ lại vì vậy mà lần nữa bị bỏ tù!
…
Ngay khi ba cô gái đang bàn luận, một phía khác, Lê Văn Vân đang ngồi xếp bằng trong phòng của mình.
Bấy giờ đã đến lúc hừng đông rồi.
Cùng thời điểm, tại một nơi khác nữa, trong căn cứ tạm thời của Người Gác Đêm, Tần Quốc Thành đang lướt chiếc điện thoại trong tay mình, ông ta nhìn mấy lần rồi liếm môi nói: "Đồ con rùa, đập một phát cho cái xe bay thì hay rồi, tên kia không trở về Người Gác Đêm đúng là tốt thật, bằng không với cái tính cách của tên Lữ Dương kia, chẳng biết cả hai sẽ đánh nhau ra bộ dạng gì nữa."
Tất Hoa Vũ đang đứng bên cạnh ông ta cay mày nói: "Lão đại, còn Số Hai bên kia thì nên làm gì bây giờ? Để điều trị cho Số Hai, có vẻ cả bên trong cũng có vấn đề xảy ra, hình như bác sĩ Phạm đang tranh cãi với mấy ông bà già bên ấy.
Bên Liên hiệp hội lại nhắn với chúng ta bảo chúng ta bí mật bắt tên đó đi, nếu Số Hai phản kháng, vậy giết không tha."
Chân mày Tần Quốc Thành cau lại hỏi: "Thái độ của ông lão kia thế nào?"
"Ông lão ấy không tỏ thái độ gì, mà ông ấy cũng không thể tỏ thái độ." Tất Hoa Vũ thở dài nói: "Chuyện này đúng là khó giải quyết thật, trong lòng chúng ta cũng biết chuyện ba năm trước kia của Đặng Phổ Tư.
Chắc chắn lão chó già Gail kia đã tham gia vào đó, cũng chính vì lão bán tin tức đi mới khiến Số Bảy trực tiếp tử vong, nhưng chúng ta lại không có bất kỳ bằng chứng nào!"
Tần Quốc Thành mắng một câu: "Chuyện này đúng là khó mà, Đặng Phổ Tư, con chó kia là người đoạt huân chương Tinh Diệu Thập Tự đời đầu tiên, có sức ảnh hưởng vô cùng lớn, Số Hai nghìn vạn lần không nên, cực kỳ không nên chém tên cháu trai của tên Đặng Phổ Tư đó vào mấy ngày trước."
Tất Hoa Vũ thở dài nói: "Haizz, bên này không để Lê Văn Vân quay về Người Gác Đêm đoán chừng cũng vì cân nhắc điều này, nếu Lê Văn Vân biết sự thật, chỉ sợ tên đó đã trực tiếp cầm đao giết đến rồi, lúc đó sẽ có mâu thuẫn lớn."
"Được rồi, chuyện này chúng ta làm cho có một chút là đủ rồi, bọn họ có hỏi đến thì cứ bảo đánh không lại Số Hai là được." Tần Quốc Thành vuốt đầu mình nói: "Vợ và mẹ vợ trước đó của Lê Văn Vân đâu?"
"Không chịu đi!" Tất Hoa Vũ im lặng nói: "Hai người này đúng là khiến người ta hơi đau đầu, khoảng thời gian này họ ở lại đây, nghe được người của chúng ta nói, mưa dầm thấm đất, hiểu rằng Lê Văn Vân rất có tiền cũng rất lợi hại, thế rồi… cứ nói là phải chờ Lê Văn Vân quay về!"
"Đợi tên đó trở về làm gì?" Tần Quốc Thành mắng.
"Nguyễn Vũ Đồng kia nói là để phục hôn với Lê Văn Vân.
Nói mấy lời gì mà kiểu như Lê Văn Vân vẫn yêu cô ta, tôi nghe cũng muốn đổ mồ hôi lạnh." Tất Hoa Vũ nói.
"Tôi nói đúng là rùa, cặp mẹ con này đúng là con mẹ nó không biết xấu hổ." Tần Quốc Thành mắng.
"Hết cách rồi, bọn họ muốn ở lại thì cứ cho bọn họ ở lại đi, chuyện này là Lê Văn Vân tự tìm phiền phức, cứ chờ Lê Văn Vân quay lại tự xử lý đi." Tất Hoa Vũ cười hì hì nói: "Khỏi phải nói, tôi còn có phần mong chờ, xem đến khi ấy Lê Văn Vân sẽ làm thế nào! Đây nhất định sẽ là một vở kịch hay nha!"
Ánh mắt Tần Quốc Thành thoáng lóe lên, tiếp đó trên mặt ông ta cũng lộ ra nụ cười bỉ ổi.
Hai người cùng hiểu lẫn nhau, duỗi tay đập tay.
…
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, hôm sau cũng như mọi ngày khác, Lê Văn Vân bị Lê Cảnh An gọi dậy, hai người đến công ty, Lê Văn Vân vẫn dùng lý do mua bữa sáng cho Lôi Bân, vừa đến cổng công ty đã lập tức chạy biến.
Chỉ là lần này anh không trực tiếp đến nhà Đặng Hân Hân, mà lại thuê xe, chạy đến địa chỉ Trần Hi gửi cho mình.
Rất nhanh, Lê Văn Vân đã ngừng lại trước cửa một tòa văn phòng, trên mái tòa văn phòng hiện bốn chữ lớn: "Tập đoàn Hoàn Vũ!"
Nơi đây hẳn là tổng bộ của tập đoàn Hoàn Vũ!
Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Lang Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Lang Ở Rể, truyện Chiến Lang Ở Rể , đọc truyện Chiến Lang Ở Rể full , Chiến Lang Ở Rể full , Chiến Lang Ở Rể chương mới