Tại một phòng bệnh cấp cứu của bệnh viện Nhân dân, thành phố Vân Hải.
Giang Thần cầm hoá đơn thanh toán viện phí, sững sờ đứng ngoài cửa.
“Bệnh tim của bố anh không thể kéo dài thêm nữa, nếu không thanh toán 200 ngàn tiền phẫu thuật đặt stent động mạch vành thì lúc nào cũng có thể nguy hiểm tới tính mạng!”
Lời nói vô tình của y tá lọt vào tai anh khiến ngón tay của Giang Thần hơi run rẩy.
200 ngàn, nếu là trước đây thì đó chỉ là tiền tiêu vặt của anh.
Nhưng bây giờ, nó là một số tiền cực lớn! Chỉ một tuần trước, tập đoàn Quang Huy đột ngột huỷ hợp đồng hợp tác với bố anh - Giang Thiên Thành.
200 triệu vay từ ngân hàng bỗng chốc xôi hỏng bỏng không.
Bố anh lo lắng quá độ mà truỵ tim, lâm bệnh nặng phải nhập viện.
Đến giờ, tài sản của công ty đã bị ngân hàng phong toả toàn bộ, anh không thể lấy ra nổi một xu: “Bố, bố cố lên, những năm qua cũng chỉ có hai bố con ta dựa vào nhau mà sống, con nhất định sẽ không để bố xảy ra chuyện!”
Giang Thần lau nước mắt, quyết định đi mượn tiền, bằng mọi giá phải có đủ tiền để phẫu thuật cho bố.
Anh đi đến nhà cũ của nhà họ Giang ở thành phố Vân Sơn gần đây, muốn mượn tiền ông nội.
Nhưng lại bị bác cả chặn lại ở ngoài cửa.
“Giang Thần, cậu tìm ông nội thì cũng chẳng có ích gì đâu!”
“Bây giờ, tài sản của nhà họ Giang đều đứng tên tôi, mà tôi thì sẽ không nhả ra một xu nào cho cậu hết!”
Bác cả Giang Thiên Minh lạnh lùng mở miệng nói.
Nghe thấy lời nói này, Giang Thần tức đến nổi run rẩy.
Vốn dĩ nhà họ Giang chính là một nhà giàu ở thành phố Vân Sơn với khối tài sản hàng trăm triệu.
Năm đó, bố đã giao lại toàn bộ tài sản cho bác cả Giang Thiên Minh còn mình thì tới thành phố Vân Hải lập nghiệp.
Mà đến giờ, bố bệnh nặng, bác cả lại không muốn bỏ ra chút tiền để cứu em trai ruột của mình: “Bác cả, bác đừng quên.
Mấy năm trước bác đi Úc Đảo đánh bạc, thua mấy chục triệu, chính bố cháu cho bác vay tiền, giúp bác giữ lại công ty!”
Lúc đó, tài chính của bố cũng rất khó khăn, nhưng vẫn cho bác vay, mà người bác này chưa từng nhắc tới chuyện trả tiền.
“Đó mà cũng tính là cho vay à?”
“Là em trai, nó trả nợ thay tôi thì cũng là điều đương nhiên!”
Giang Thiên Minh nhếch mép, bộ dạng không biết xấu hổ mà nói.
“Bác cả, bố cháu thay bác trả nợ là chuyện đương nhiên.
Vậy bác cho bố cháu tiền chữa bệnh, cũng không phải là chuyện vô cùng bình thường sao?”
Giang Thần không phục nói.
“Chuyện nào ra chuyện đó!”
“Lúc đó, bố cậu là ông chủ lớn, vẫn có tiền.
Bây giờ không còn gì cả, nếu giờ tôi cho nó mượn thì nó có trả được không?”
Giang Thần sững sờ, không ngờ bác cả lại nói ra những lời như vậy.
“Bác cả, số tiền này coi như cháu mượn được không, cháu sẽ làm thuê trả tiền thay bố!”
Nghĩ tới bệnh tình của bố, nắm đấm đang siết chặt của Giang Thần lại khẽ buông lỏng.
“Cậu trả thay nó?”
“Rời khỏi bố cậu, cậu chỉ là loại vô dụng! Cậu lấy gì mà trả?”
Bác cả coi thường mở miệng.
Từ nhỏ, Giang Thần chưa từng phải lo cái ăn cái mặc, sống trong nhung lụa.
Cho nên trong mắt Giang Thiên Minh, không có bố, Giang Thần không khác gì mấy thằng lưu manh đầu đường xó chợ.
Gần như không có năng lực kiếm tiền.
“Cháu không nói với bác nữa, cháu muốn tới gặp ông!”
Giang Thần đỏ bừng mặt mũi, không nhịn nổi muốn xông vào, kết quả là bị người làm lôi ra.
Họ đẩy anh ngã trên đường lớn trong trời mưa tầm tã.
“Bác cả, bố cháu là em trai ruột của bác, mà bác lại thấy chết không cứu sao?”
Giang Thần ướt sũng toàn thân, chật vật đứng dậy, không nhịn nổi gào lên.
“Em trai ruột?”
Giang Thiên Minh cười lạnh lùng, ánh mắt mang đầy vẻ khinh thường: “Từ hôm nay trở đi, tôi không có đứa em ruột này.
Hai bố con cậu bị đuổi khỏi nhà họ Giang!”
“Đồ khốn nạn!”
Giang Thần vội vàng xông tới, nhưng đổi lại chỉ để va vào cánh cửa lớn đã đóng chặt.
“Mẹ kiếp!”
Anh hung hăng đấm một phát lên cửa lớn của nhà họ Giang, toàn thân run rẩy không ngừng.
Từng giọt nước mắt chảy dài trên má.
Anh không ngờ, bác cả của mình lại tuyệt tình như vậy.
Nhưng lúc này, anh chỉ đành lau khô nước mắt, tiếp tục đi mượn tiền chữa bệnh cho bố.
Sau đó, anh đi tìm những người họ hàng khác, nhưng đều bị từ chối ở ngoài cửa.
Những người thân đó, bình thường cầm lợi nhuận mà bố cho, đến lúc xảy ra chuyện thì như người dưng nước lã.
Thậm chí còn nói những lời ác ý với ông ấy! Vô cùng bế tắc.
Sau đó, Giang Thần quyết định tìm bạn thân của bố là bác Vương.
Năm đó, lúc công ty bác Vương khốn đốn, bố đã dốc sức giúp đỡ.
Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Thần Điện Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Thần Điện Hạ, truyện Chiến Thần Điện Hạ , đọc truyện Chiến Thần Điện Hạ full , Chiến Thần Điện Hạ full , Chiến Thần Điện Hạ chương mới