Quản lý của tòa nhà A đưa chìa khóa và hợp đồng cho Giang Thần.
Mà lúc này đây, ba người phụ nữ thực sự sững sờ.
Nhất là Từ Duyệt, trên gương mặt cô ta là biểu cảm không thể tin nổi.
Dường như không thể tin nổi điều này là thật.
“Sao có thể thế được?”
Từ Duyệt vội vàng giật lấy bản hợp đồng trong tay Giang Thần, nhìn thấy giấy trắng mực đen mà choáng váng đầu óc.
Vương Tuệ Lâm cũng hơi sốc.
Tòa nhà văn phòng với tiền thuê mười nghìn tệ đấy.
Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Nhưng sau khi ba người lên tầng, họ nhìn thấy môi trường làm việc đơn giản và hào sáng, tràn ngập ánh sáng, vị trí địa lý đẹp, tất cả mọi thứ có vẻ rất chân thực.
Quả thực Giang Thần không hề chém gió.
“Cô có thể quỳ xuống xin lỗi rồi đấy!”
Giang Thần nhìn Từ Duyệt với vẻ bỡn cợt, cười khẩy một cái.
Nếu không phải nể tình đối phương là bạn thân của vợ anh, lúc này mọi thứ sẽ không đơn giản là một lời xin lỗi.
Từ Duyệt hoàn hồn lại, sắc mặt cực kỳ khó coi, cất giọng châm chọc: “Anh lính quèn, anh có tư cách gì mà đắc ý, ai biết được bản hợp đồng của anh từ đâu mà có, chưa biết chừng anh đi lừa đảo được ấy chứ!”
Nghe thấy câu này, trái tim Vương Tuệ Lâm đập thình thịch, cô vội vàng kéo Giang Thần tới một phòng họp.
“Giang Thần, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc thế này là thế nào? Bản hợp đồng này rốt cuộc có vấn đề gì không?”
Sắc mặt Vương Tuệ Lâm có vẻ lo lắng, cô chỉ sợ Giang Thần làm chuyện gì vi phạm pháp luật.
“Yên tâm đi, một người bạn của tôi chuyển tiền tôi để tôi thuê giúp, bây giờ người ta đang ở nước ngoài, đợi một năm sau mới khởi nghiệp xong mà về được.
Thời gian này cô có thể dùng tạm!”
Giang Thần buột miệng tìm đại một lý do.
“Bạn của anh? Anh có người bạn giỏi thế cơ à?”
Vương Tuệ Lâm tỏ vẻ không tin lắm, bạn bè của Giang Thần đa số cũng là người làm lính, làm sao có thể đỉnh như vậy được.
“Là bạn quen nhiều đời từ khi bố tôi còn sống!”
Giang Thần bất lực, bồi thêm một câu.
Vương Tuệ Lâm run lên, bỗng chốc lộ ra vẻ thương cảm.
Suýt nữa thì cô quên, hóa ra Giang Thần cũng là cậu ấm nhà giàu.
Chẳng qua sau này gia đình sa sút thôi.
Nhưng nếu anh đã nói như vậy, cô cũng không băn khoăn về lai lịch của tòa cao ốc văn phòng này nữa.
“Ơ? Vu Thiến à, Từ Duyệt đâu?”
Khi hai người bước ra khỏi phòng họp, chỉ còn Vu Thiến đứng yên tại chỗ mà ngó trái ngó phải, Vương Tuệ Lâm mới buột miệng hỏi.
Vu Thiến nhìn Giang Thần với vẻ mặt thiếu tự nhiên: “Chị Từ Duyệt nói là có chút việc nên đi trước rồi!”
Nói thì nói vậy, chứ ba người đều biết tỏng tòng tong.
Hiển nhiên vì chuyện ban nãy đánh cược cùng Giang Thần nên Từ Duyệt không còn mặt mũi nào đứng đây nữa mới bỏ chạy.
Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Thần Điện Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Thần Điện Hạ, truyện Chiến Thần Điện Hạ , đọc truyện Chiến Thần Điện Hạ full , Chiến Thần Điện Hạ full , Chiến Thần Điện Hạ chương mới