Editor: Anbel
"A....Đừng...."
Phương Dạ Âm phát ra một chút âm thanh thở dốc nhỏ bé.
Bên ngoài cửa xe bóng người tới lui liên tục, có một số người hiếu kỳ nhìn về phía cửa kính, cho dù cậu biết rõ cửa sổ là cửa kính một chiều nhưng nó vẫn cho cậu cảm giác như đang bị người khác nhìn thẳng vào người.
Da thịt cậu tái nhợt nhưng lại không thể kìm nén lại phản ứng sinh lý mà ửng đỏ lên, dáng vẻ kiều diễm ướt át làm đê mê thần trí của người đối diện.
"Như thế không được đâu Âm Âm".
Giọng nói Tần Việt Phương khàn khàn, mang theo hơi thở nặng nề ái muội cười khẽ.
"Không thay quần áo thì làm sao có thể đi tham gia tiệc được chứ."
Tần Việt Phương đem hai chân của Phương Dạ Âm kéo qua, cả người cậu ngồi lên đùi hắn, hắn thì quần áo chỉnh tề còn áo cậu thì đã bị kéo ra một chút, lộ ra non nửa da thịt trắng nõn mềm mại, bên hông bị tay hắn nắm chặt, cách một lớp quần áo cũng có thể cảm nhận được lực độ mạnh mẽ như thế nào.
"Sao lại gầy đến như vầy, có phải là không ăn uống đầy đủ phải không?"
Mặc dù xúc cảm trên tay vẫn rất tốt nhưng mà nếu có thêm tí thịt thì sẽ thoải mái hơn, Tần Việt Phương híp mắt nghĩ thầm, tí nữa về nhà phải dặn dì Lưu làm thêm thật nhiều thức ăn bồi bổ cho chim sẻ nhỏ mới được.
Phương Dạ Âm lắc lắc cái đầu nhỏ, môi mỏng hồng hào mím lại thành một đường, Tần Việt Phương đột nhiên cảm thấy có chút xúc động muốn cạy mở đôi môi đó ra liếm láp.
Hắn duỗi tay nâng cằm Phương Dạ Âm lên, tay kia vẫn luôn ôm chặt cái eo nhỏ nhắn của cậu, cúi người xuống lập tức mạnh mẽ hôn lấy môi cậu.
Mang theo ý vị mãnh liệt xâm nhập, lực đạo liếm láp trong môi hắn mạnh lên, hắn hài lòng mà nheo đôi mắt lại, dù đã nuôi chú chim nhỏ này lâu đến như vậy rồi mà hương vị của cậu vẫn luôn ngọt ngào khiến hắn không chịu nổi.
Phương Dạ Âm chỉ có thể khoác hai tay vô lực lên vai hắn, nắm chặt áo hắn, hai con mắt ngập nước mang theo ý vô lực không chút nào phản kháng mà nhu nhược cầu xin hắn tha cho, thật là một báu vật khiến người khác say mê.
Ánh mắt Tần Việt Phương hơi tối lại, hắn cảm giác nửa người dưới của mình nhanh chóng dâng lên lửa nóng liền lập tức buông tha đôi môi mềm của cậu.
Nếu không phải chiều nay có một buổi tiệc nhỏ, hắn thật sự liền muốn ở chỗ này cởi hết quần áo của cậu, khiến cậu phơi bày ra hết vẻ đẹp của mình cho hắn xem.
Tần Việt Phương cười khẽ duỗi tay vỗ về chơi đùa với gò má mềm mại của Phương Dạ Âm, giọng nói khàn khàn: "Tạm thời bỏ qua cho cậu."
~~~~~~~~~~~~
Nói là một buổi tiệc nhỏ nhưng thật chất lại không cần thiết lắm.
Chỉ là đôi khi trên thương trường thì việc gặp mặt các đối tác buôn bán khá là quan trọng.
Bạn đang đọc bộ truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình, truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình , đọc truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình full , Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình full , Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình chương mới