Editor: Anbel
Tần Việt Phương nhếch khóe môi, nụ cười trên miệng càng gia tăng thêm, mặc kệ là đã nhìn thấy cảnh đẹp này hết bao nhiêu lần nhưng vẫn không thể không đắm chìm trước vẻ đẹp này.
Cổ họng hắn khát khô, hắn vươn tay hướng về phía cậu:
"Đến bên cạnh tôi "
Bộ dạng hắn cao cao tại thượng, tựa như vương giả đến từ địa ngục, nụ cười trên môi hắn y hệt như sự thương xót của thần chết.
Đôi môi Phương Dạ Âm khẽ run lên, cậu khẽ nuốt nước miếng rồi từng bước từng bước đi đến địa ngục do "bản thân" tạo ra.
Chiếc áo khoác màu be bị vứt bỏ trên sàn, cậu rùng mình vì tiếp xúc với không khí lạnh lẽo.
Phương Dạ Âm ngoan ngoãn đi tới ngồi trong lồng ngực hắn, làn da tiếp xúc với thân thể ấm áp, hơi lạnh từ từ rút dần đi.
Nhưng Phương Dạ Âm lại cảm thấy nó lại không hề biến mất mà đang chậm rãi đi sâu vào trong thân thể cậu, đi đến dạ dày, trái tim thậm chí là các cơ quan nội tạng.
Nó kinh tởm như đang ngồi trong đống thịt.
(?)
Tần Việt Phương một tay ôm lấy đầu cậu, ngón tay vuốt ve tóc cậu, hơi cuộn lại như đang trêu đùa, tay còn lại nắm ở thắt lưng khẽ thăm dò sâu xuống dưới.
"Bữa tiệc hôm nay cậu không thích sao?"
Tần Việt Phương thích thú nhìn vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ của người trong ngực, khuôn mặt đỏ ửng nhưng phải kìm lại dục vọng cùng khoái cảm ập tới để trả lời những câu hỏi mà không biết vấn đề nằm ở đâu.
Mông Phương Dạ Âm ngồi giữa hai chân hắn, cậu cảm nhận được hắn chỉ có một chút phản ứng, hoàn toàn không có ý kia, tựa như chỉ đơn thuần muốn trừng phạt cậu.
Phương Dạ Âm mím môi lại lắc đầu.
Tần Việt Phương cười nhạt, hắn nắm chặt lấy tóc cậu kéo mạnh lên, nhẹ giọng nói: "Không phải tôi đã dạy cho cậu, thời điểm chỉ có hai chúng ta thì phải nói chuyện như thế nào à."
Lực đạo trong tay hắn mạnh lên vài phần, Phương Dạ Âm bị hắn kéo có chút đau, khóe mắt chảy xuống vệt nước mắt dài.
Cậu ngẩng đầu lên nhìn hắn, môi mắt mờ mịt ướt át, giống như một chú nai đáng thương bị lạc trong rừng, Phương Dạ Âm nhìn thấy vẻ mặt của hắn liền vội vàng mở miệng, âm thanh tinh tế mang theo một chút run rẩy.
"Không....Tôi, ưm....!Nói chuyện ngay bây giờ."
Tần Việt Phương cười khẽ đưa đầu ngón tay lướt qua bộ phận mẫm cảm của cậu, cơ thể Phương Dạ Âm run rẩy không ngừng.
Giọng nói hắn trầm thấp xen lẫn với vẻ gợi cảm quyến rũ khiến người khác điên loạn: "Vẻ mặt của cậu bây giờ thật đáng yêu."
Hơi thở nóng ấm xẹt qua tai, đầu lưỡi mềm mại khẽ liếm lên vành tai, Tần Việt Phương dùng hết toàn lực trêu đùa người dưới thân, hắn muốn nhìn thấy thêm những biểu hiện khiến hắn hài lòng của cậu.
Phương Dạ Âm cắn môi thừa nhận sung sướng cùng thống khổ, cái cổ thon dài ngẩng cao lên, cuối cùng trong mắt mông lung chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu đen của hắn lóe lên vài vẻ thỏa mãn đầy ác ý.
hãy chú ý đoạn này nhé, đạt được cột mốc 150 người xem mình úp cảnh H đoạn này lên
( cua đồng ăn ngon quá (-*)ゞ)
Ngày hôm sau tỉnh lại, Phương Dạ Âm cảm thấy toàn thân mình có chút mềm nhũn, tay chân mệt mỏi không nhấc lên được.
Cậu rõ ràng đã tỉnh lại nhưng cả người cậu lại choáng váng, cơ thể cũng nóng hổi cả lên.
Dì Lưu đến gọi cậu dậy mà nhiều lần đều không thành công, cuối cùng hốt hoảng cầm chìa khóa đến mở cửa mới phát hiện ra Phương Dạ Âm đã bị phát sốt.
Bạn đang đọc bộ truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình, truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình , đọc truyện Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình full , Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình full , Chim Hoàng Yến Bị Trói Buộc Bởi Chính Mình chương mới