Lâm Bùi mặc dù ngoài miệng rất cứng, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không ổn, liền ôm lấy Chris, không để người khác dùng ánh mắt kì lạ nhìn bọn cậu.
Thật ra Lâm Bùi còn có một câu chưa nói.
Cậu cảm thấy Chu Thành Sâm có lẽ sẽ to hơn Tống Tuần một chút.
Mặc dù chưa có cơ hội nhìn tên ngu ngốc, nhưng Chu Thành Sâm đánh liên tiếp hai hiệp, toàn thân đều là mồ hôi, áo còn có thể thay, nhưng quần thì không thể.
//tiểu Bùi thật là hư nha//
Lỗ tai cậu càng ngày càng nóng.
Cũng may, hôm nay trước khi ra cửa đã uống thuốc ức chế.
Mặc dù còn rất lâu cậu mới đến kỳ phát tình, nhưng ở sân vận động nhiều người, lỡ xảy ra chuyện gì thì sẽ không tốt.
Đương nhiên, nếu là Chu Thành Sâm, thì cũng không phải là không thể.
Lâm Bùi không thể rời mắt đi chỗ khác, thầm muốn...!
Mặc dù Chris không hay nói gì, nhưng cậu ấy có một câu nói rất đúng — không cần biết gương mặt và tính cách có phải gu chồng của mình hay không, chỉ cần đúng gu trên giường là được...!
"Bang ——!!!"
Cậu mới nghĩ được một nửa, trên sân bóng truyền đến một âm thanh kinh thiên động địa.
Khán giả dường như bị ấn nút tạm dừng, im lặng như tờ.
Tống Tuần buông tay ra, đáp xuống mặt đất, vành rổ bị anh kéo cong rốt cuộc cũng được thả ra, theo lực đàn hồi trở lại vị trí cũ.
Chu Thành Sâm nửa quỳ, một tay chống xuống nền nhà bóng loáng, âm thanh bóng rổ rơi xuống rất nặng nề, bịch—bịch—bịch, bịch bịch, mất động năng, quả bóng trở nên cực kỳ gấp rút.
Giây phút này, ngoài sân trong sân nhịp tim mọi người và quả bóng hợp thành một, đều đặn và đồng bộ.
Chu Thành Sâm không chớp mắt, mồ hôi chảy xuống làm cho đôi mắt cảm thấy chua xót, anh ấy nhìn thấy đôi giày bóng rổ màu trắng đỏ đứng trước mặt mình.
Chu Thành Sâm chậm rãi ngẩng đầu.
Nhìn từ góc độ đó, dáng người số 18 càng trở nên cao lớn hơn.
Anh lẳng lặng đánh giá Chu Thành Sâm, sau một lúc lâu, im lặng xoay người rời đi.
"..."
Trọng tài lấy lại ý thức, thổi một tiếng còi.
Tỉ số trên bảng, lật qua số 14 màu đỏ, trở thành 16.
Trong sân náo loạn.
Mới qua hai phút đầu hiệp, đội của trường đã ghi được điểm.
Chris và Lâm Bùi hai mặt nhìn nhau, trên mặt còn mang theo ý cười chưa dứt, lơ ngơ, không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Bọn cậu vừa nói mấy câu...?
Sao vừa quay đầu đã thấy Chu Thành Sâm quỳ dưới đất rồi?
"OMG...!Tống Tuần đang chơi thuốc sao?"
Lâm Bùi nghe thấy nhóm alpha trước mặt thảo luận, "Mới có hai phút thôi à? Tao nhớ hiệp trước qua hơn nửa thời gian Trần Siêu mới ghi được điểm, đôi bên giằng co tận năm phút mà??"
"Tống Tuần không phải là C sao? Sao còn mạnh hơn cả SF..."
"Chu Thành Sâm đang dạo phố à? Hiệp trước không phải chơi rất tốt sao? Hai phần ba điểm của Tây Trung đều là do hắn ném, bây giờ gặp phải Tống Tuần lại như vậy."
"Cũng không thể trách hắn, mày nhìn quả block vừa rồi đi, quả bóng cứ thế bị Tống Tuần đập lại."
"Nếu tao là Chu Thành Sâm cũng sẽ có bóng ma tâm lý."
Trên sân thi đấu, block thành công sẽ gây áp lực cho đối thủ.
Nhưng nếu thất bại, đội mình cũng sẽ bị đả kích tâm lý nghiêm trọng.
Lâm Bùi và Chris ngồi im cả nửa ngày, không nói chuyện.
Trên sân bóng, Tống Tuần một lần nữa chạy lên, dù là người không hiểu bóng rổ cũng có thể nhìn ra, đội hình phòng thủ của Tây Trung có phần cảnh giác và sợ hãi.
Lúc lâu sau.
Chris nhỏ giọng nói: "Xem ra, vẫn là chồng cậu lợi hại."
Lần này, Lâm Bùi không sửa câu nói của Chris.
Nửa sau trận đấu, đội của trường phá vỡ cục diện giằng co, trong hai phút đầu đã ghi được điểm, làm tinh thần cầu thủ tăng lên rất nhiều.
SF mới ra sân không có nhiều kinh nghiệm, cũng chính vì vậy, chơi bóng rất liều lĩnh, cướp bóng rất mạnh mẽ.
Đồng thời, Trần Siêu làm PF cũng khá bình tĩnh, đảm đương nhân vật bà vú trong đội, lau mông cho người mới, lấp lỗ thủng cho đồng đội, so với việc đảm đương áp lực của SF, ngược lại vị trí này giúp Trần Siêu có cơ hội phát huy nhiều hơn.
Tống Tuần làm PG thì càng không cần nói.
Động tác giả, chuyền bóng bất ngờ, nhìn hoa cả mắt.
Bạn nghĩ rằng anh sẽ truyền cho SF, kết quả anh lại ném ba điểm; bạn cho rằng anh muốn úp rổ, kết quả đó lại là động tác giả, truyền bóng cho SF ở sau lưng.
Đánh cho đội hình Tây Trung hỗn loạn, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.
Đợi sau hai mươi phút, trọng tài thổi còi kết thúc, điểm số đã chênh lệch đến hai mươi điểm.
Trung bình cứ hai phút vào một quả bóng.
Thế như chẻ tre, không thể chống lại.
Sau khi kết thúc, hai đội bắt tay nhau.
Chu Thành Sâm đổi vị trí với bạn, chủ động hướng tay về phía Tống Tuần.
Bạn đang đọc bộ truyện Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố, truyện Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố , đọc truyện Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố full , Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố full , Cho Ta Ngửi Một Chút Tin Tức Tố chương mới